Dương Nhạc Nhạc, tiểu tử này khổ tu ma pháp ở Đệ Ngũ Thế Giới.
Hắn là trưởng lão tông môn, trong khoảng thời gian ở Đệ Ngũ Thế Giới cũng không phải nhàn rỗi.
Sau khi tán thưởng, Vân Liêu vừa lui về sau vừa khiêu khích Dương Nhạc Nhạc: "Nhạc Nhạc, ngươi muốn dựa vào nó để quật ngã ma trượng cổ của ta, sợ là không đủ. Mặc dù ta không có tu luyện ma pháp tứ giai ra linh vật nhưng lại tìm được ma pháp Không Gian mạnh hơn ma pháp hệ Lôi ở Pháp Sư Tháp."
Nói xong.
Vân Liêu bắt đầu ngâm xướng ma chú.
Nương theo ma chú được ngâm xướng, trong Huyền Vũ Giới vọng ra một tiếng thanh thúy, giống bình sứ bị nện nát, giống tấm gương đột nhiên vỡ tan.
Phanh ——
Phanh ——
Không gian bích chướng của Huyền Vũ Giới xuất hiện từng vết rách. Nhưng mà những vết rách này đều chỉ xuất hiện ở xung quanh lôi đình chiến mã. Bọn chúng giống như một tấm lưới lớn, bọc lôi đình chiến mã đang mãnh liệt mà đến lại, đồng thời không ngừng co vào.
"Ma pháp tứ giai hệ Không Gian —— Không Gian Băng Tháp!"
"Vỡ vụn!"
Vân Liêu nói xong, đứng chắp tay trên thân kiếm, mắt không nháy một cái, nhìn lôi đình chiến mã bị không gian bích chướng đè ép thành hình cầu giữa không trung.
Phanh ——
Sau đó theo vết nứt càng ngày càng lớn, không gian bích chướng bọc lấy một thớt lôi đình chiến mã ầm vang vỡ vụn, đồng thời cũng làm cho lôi đình chiến mã hung ác hóa thành mảnh vỡ.
Theo sau đó là thớt thứ hai.
Thớt thứ ba.
...
Tình huống này khiến nụ cười trên mặt Dương Nhạc Nhạc biến mất: "Toàn hệ Ma Pháp Sư, có phải có chút quá vô lại hay không? Ma pháp Không Gian cũng xuất hiện! Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Khôi Phục, Hàn Băng, lại thêm ma pháp hệ Không Gian... ròng rã tám loại thuộc tính."
"Nếu không thì sao lại gọi là Ma Pháp Sư toàn hệ?" Vân Liêu khẽ cười một tiếng, nhưng mà trong nụ cười không có vui sướng khi thắng lợi.
Bởi vì vừa rồi Không Gian Băng Tháp chỉ vỡ nát mười con Lôi Linh của Dương Nhạc Nhạc.
Nhưng một đợt Lôi Linh vừa rồi lại có hai ba mươi con!
Nhưng mà may là hắn chưa từng thiếu tinh thần lực.
Nếu như thiếu.
Vậy thì triệu hoán đại quân Goblin, tái diễn một lần đại chiến ở Thất Vực Đăng Thiên Bảng Hồng Vực.
Chỉ cần không bị miểu sát, hắn có thể liên tục chiến đấu.
Vỡ nát tất cả Lôi Linh của Dương Nhạc Nhạc chỉ là vấn đề thời gian.
Cùng lúc đó, những khán giả sợ hãi than trước đó, nhất là những người tu hành tu luyện trên trăm năm mới bước vào Địa Vô Cấm.
Bọn họ đã không biết nên nói cái gì cho phải.
Ngoại trừ cảm thán.
Cũng chỉ còn sợ hãi than.
"Trong tranh tài trước đó bọn họ giấu dốt, hoàn toàn không có nghiêm túc!"
"Chiến đấu như vậy, cho dù người tu hành Địa Vô Cấm Hạ Cảnh mạnh cỡ nào tham dự vào thì hẳn là cũng không kiên trì được nửa khắc đồng hồ."
"Chênh lệch quá xa."
"Ta cảm thấy hẳn là trong U Quốc không có thiên tài nào là đối thủ của hai người."
"Nếu có... ta nghĩ hắn có thể gọi là kỳ tích!"
Vô số người cảm thán, trong lòng phu thê Dương Tông Hiền và Vân phụ Vân Mẫu ngoại trừ tự hào ra thì không có ý nghĩ khác.
Đại não gần như trống rỗng!
Chỉ có một suy nghĩ.
Vân gia có rồng!
Dương gia có rồng!
Bên cạnh, Long Dương Vương không nhịn được cảm thán một câu: "Những trận chiến cuối cùng của Thất Vực Đăng Thiên Bảng U Quốc đều không có đặc sắc như trận chiến này."
Nói xong, Long Dương Vương quay đầu nhìn Ôn Bình.
"Ôn tông chủ, ta có một tôn nữ, thông minh lanh lợi, cực kì thông minh. Năm nay mới mười ba tuổi, có thể đưa vào Bất Hủ Tông tu hành ma pháp hay không?"
Khi Long Dương Vương hỏi vấn đề này, tất cả Thiên Vô Cấm, người của tất cả thế lực lớn cũng đều nhao nhao nhìn về phía Ôn Bình.
Nhất là những Thiên Vô Cấm.
Bọn họ đều nghĩ đến, nếu như Ôn Bình nể mặt Long Dương Vương, đồng ý lời thỉnh cầu của Long Dương Vương.
Vậy bọn họ cũng không ngại thiếu một ân tình!
Ma pháp.
Đúng là bất phàm!
Nhưng mà Ôn Bình cũng không có thương lượng đi cửa sau, chuyện này khiến cho bọn họ có chút thất vọng.
Ôn Bình đáp: "Nếu như nàng thích hợp tu luyện ma pháp, đương nhiên Bất Hủ Tông sẽ không cự tuyệt. Điện hạ có thể đợi Thất Vực Đăng Thiên Bảng kết thúc, đưa nàng vào Sư Đạo Mê Cục, chỉ cần nàng có xông qua nó, chứng tỏ nàng có thiên phú tu luyện ma pháp."
Bởi vì nếu như thích hợp tu luyện ma pháp, là thiên tài ma pháp như Dương Nhạc Nhạc, vậy thì hắn có thể không so đo phiền phức sau này, thu vào tông môn.
Nhưng mà nếu không có thiên phú tu luyện ma pháp, vậy thì thôi đi.
Sau này nếu như hoàng tộc U Quốc Long Dương Vương chết ở trong tay cường giả Bất Hủ Tông, nàng nên giải quyết như thế nào? Bất Hủ Tông lại nên đối xử với nàng như thế nào?
Có thể tu luyện mạch môn, nắm một cái là có một đống lớn.
Cho dù là phế vật, vào Bất Hủ Tông cũng có thể có thành tựu.
Long Dương Vương gật gật đầu, cũng không có vì Ôn Bình không mở cửa sau cho hắn mà không vui, ngược lại quả quyết nói: "Chờ Thất Vực Đăng Thiên Bảng kết thúc, bản vương sẽ sai người đưa nàng đi xông Sư Đạo Mê Cục một lần. Nếu may mắn có thiên phú tu luyện ma pháp, vậy nhờ Ôn tông chủ."
Ôn Bình gật đầu.
Đối với cái đề tài này, Ôn Bình cũng không có tiếp tục nói thêm gì nữa.
Tiếp tục quan sát tranh tài.
Cho dù là chuyện gì thì cũng không quan trọng bằng xem tranh tài.
Tu luyện ở giai đoạn trước, rốt cuộc là Ma Pháp Sư toàn hệ mạnh hơn hay là Ma Pháp Sư hệ Lôi lực sát thương số một số hai mạnh hơn?
Toàn hệ, có nghĩa là phát triển cân đối.
Chỉ tu luyện một hệ, có nghĩa là cực hạn.
Bây giờ xem ra là Ma Pháp Sư toàn hệ chiếm thượng phong.
Nhưng kết quả trận đấu này sẽ là như thế thật sao?
Trong tiếng bàn luận kịch liệt của vô số người, rất nhiều Thiên Vô Cấm và Long Dương Vương cũng tập trung quan sát tình hình chiến đấu tiếp theo.
Đã đến mức này.
Vân Liêu còn có thủ đoạn phản kích sao?
Đương nhiên.
Thật ra thì trong lòng bọn họ khuynh hướng không có.
Bởi vì nếu như Vân Liêu còn có thủ đoạn phản kích thì đối với giải thi đấu Thất Vực Đăng Thiên Bảng này, bọn họ không biết nên kể lại với người khác như thế nào.
Quá kinh người.
Quá không thể tưởng tượng.
Nói ra, đoán chừng sẽ không ai tin.
"Ôn tông chủ, ngươi cảm thấy ai sẽ thắng?" Long Dương Vương không nhịn nổi, mở miệng hỏi.