Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1636 - 【Vip】 Kết Thúc, Cấm Kỵ Ma Pháp Hệ Không Gian (2)

【VIP】 Kết thúc, cấm kỵ ma pháp hệ Không Gian (2) 【VIP】 Kết thúc, cấm kỵ ma pháp hệ Không Gian (2)

Cố gắng tu hành!

Không mong đạt tới độ cao khủng bố như đại ca Vân Liêu này.

Nhưng mong đời này có thể đứng được cao hơn!

Giờ này khắc này, bọn họ đã rõ.

Tinh Duyệt Thành quá nhỏ.

Hồ Thiên Địa cũng quá nhỏ!

Cùng lúc đó, người của Dương gia cũng ôm Dương Nhạc Nhạc dưới quảng trường.

Mặc dù người của Dương gia tốt hơn Vân gia một chút nhưng trong mắt những người ở Triều Thiên Hạp này thì gia tộc như Dương gia vẫn là tầng dưới chót.

Chính vì vậy, giờ khắc này, vô số người đều có ý nghĩ gia nhập Bất Hủ Tông.

Hóa ra Bất Hủ Tông thu người không để ý bối cảnh.

Chỉ xem có thích hợp hay không!

Thánh địa.

Bất Hủ Tông hoàn toàn chính là Thánh địa tu hành!

Trong tiếng hoan hô kịch liệt của vô số người, Dương Nhạc Nhạc hưng phấn thổi phồng mình với phụ mẫu và muội muội Dương Hề: "Phụ thân mẫu thân, đừng thấy trận này ta thua. Nhưng thật ra thì không tính là thua, chỉ là mấy tháng nay tu hành không bằng Vân trưởng lão mà thôi. Lần sau, ta chắc chắn sẽ thắng lại, đến lúc đó lại mời các ngươi đến xem so tài."

Muội muội Dương Hề ở bên cạnh nói: "Phụ thân, mẫu thân, đừng tin hắn. Vân trưởng lão là Ma Pháp Sư toàn hệ, sau này sẽ chỉ càng ngày càng lợi hại. Chắc chắn ca ca đánh không thắng."

"Phá đúng không? Được rồi, ca của ngươi còn định tặng cái ma trượng cổ này cho ngươi, bây giờ xem ra nên thôi." Dương Nhạc Nhạc đáp lại một câu.

"Đừng nha, ca!"

Dương Hề lập tức sợ.

Phu thê Dương Tông Hiền thấy cảnh này thì buồn cười.

Hai người đều cảm thấy may mắn là Dương Nhạc Nhạc và Dương Hề gặp Bất Hủ Tông.

Đời này.

Không tiếc!

...

Long Dương Vương nhìn cảnh này, khóe miệng nở một nụ cười, sau đó nói: "Ôn tông chủ, không biết Sư Đạo Mê Cục của quý tông khi nào mở ra?"

Nhìn thấy tình huống người của Dương gia và người của Vân gia.

Long Dương Vương không kịp chờ đợi muốn đưa người gia nhập Bất Hủ Tông.

Sau khi Ôn Bình nghe xong thì bất đắc dĩ cười một tiếng, sau đó đáp: "Qua mấy ngày nữa."

Nói xong.

Rất nhiều cường giả Thiên Vô Cấm và những thế lực lớn đang tập trung tinh thần nhìn chằm chằm Vân Liêu nhao nhao vui mừng.

Trở về!

Lập tức đưa hậu bối của mình vào Sư Đạo Mê Cục!

Đáp lại một câu, Ôn Bình không tiếp tục xem người hai nhà Vân, Dương, tập trung chú ý quá trình tiếp theo. Tiếp theo là phát phần thưởng.

Vẫn là hắn làm.

Nhưng mà Ôn Bình cũng không muốn làm chuyện này, gọi Long Kha kéo Ti Hải Hiền tới Thiên Dương Thành, đồng thời còn thông báo cho Đao Ma.

Sau khi phát phần thưởng, chính là khâu thu đồ.

Đối với chuyện này, Ôn Bình không có hứng thú gì.

Về phần bố trí đệ tử đi quốc đô U Quốc tham gia tranh đấu cuối cùng, Ôn Bình lại càng không có hứng thú.

Bởi vì hệ thống không có nhiệm vụ.

Không có nhiệm vụ thì không có phần thưởng.

Nhưng mà trừ cái đó ra, Ôn Bình còn đang suy nghĩ một vấn đề.

Quốc đô U Quốc, đi hay là không đi?

"Được rồi, không nghĩ. Về tu hành, tranh thủ sớm ngày đột phá thượng cảnh." Ôn Bình không suy nghĩ nữa, chuẩn bị trở về tu luyện đồng thời xem tình huống của Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng.

Về phần quốc đô U Quốc, không đi cũng được.

Bởi vì không có gì đáng đi.

Không biết khi nào tranh đấu cuối cùng của Thất Vực Đăng Thiên Bảng U Quốc mới tới, nhưng chắc chắn ít nhất cũng phải một đến hai tháng sau.

Hơn nữa thời gian như vậy đã nhanh nhất rồi.

Nếu chậm thì có thể sau ba tháng.

Thời gian dài dằng dặc như thế, Dương Nhạc Nhạc và Vân Liêu về tông, đoán chừng có thể tu luyện mấy loại ma pháp tứ giai tới đỉnh cấp, sinh ra linh vật.

Chẳng lẽ còn đi quốc đô U Quốc xem trong tông môn nội đấu?

Nhưng mà ngay khi Ôn Bình chuẩn bị rời đi, một đạo bạch quang bỗng nhiên rơi xuống đất.

Oanh ——

Truyền tống trận mở ra.

Đao Ma đi ra khỏi truyền tống trận trước mắt bao người, sát khí tinh hồng quanh người không thu lại được, khiến cho vô số người thấy mà kinh hồn táng đởm.

Cho dù cùng là Địa Vô Cấm Trung Cảnh, khi nhìn chằm chằm Đao Ma thì bọn họ cũng sẽ cảm thấy kinh hãi, chỉ cảm thấy đang đối mặt với yêu nghiệt trung cảnh xếp hạng top ba ở U Quốc.

"Người này là ai?"

"Sát khí thật mạnh!"

Một cường giả Địa Vô Cấm Trung Cảnh bên phe Long Dương Vương lập tức hiếu kì hỏi, câu hỏi này khiến cho Long Dương Vương cũng không nhịn được quan sát tỉ mỉ Đao Ma vài lần.

Không nhìn kỹ không sao, nhìn kỹ, Long Dương Vương cảm thấy có chút quen mắt.

Giống như đã từng quen biết.

Trong lúc Long Dương Vương suy tư, Đao Ma đi tới chỗ Ôn Bình trước mắt bao người, hơi khom người nói: "Tông chủ, ta không có tới muộn chứ."

Ôn Bình lắc đầu: "Không có, tìm một chỗ ngồi đi, chờ bọn họ phát phần thuởng xong, chính là khâu thu đồ của ngươi."

Dứt lời, Ôn Bình lên tiếng căn dặn một câu.

"Chỉ cần chọn trúng ngươi, không được cự tuyệt."

Nếu như mình không căn dặn, với tính tình của Đao Ma, đoán chừng sẽ kiếm cớ cự tuyệt.

Hoặc là giao cho Thiên Huyền.

"Tông chủ, không thương lượng được sao?" Đao Ma có chút bất đắc dĩ, dù sao hắn còn vội vàng tu luyện, vượt qua Ti Hải Hiền, làm gì có thời gian rảnh dạy dỗ đệ tử.

Ôn Bình mỉm cười, hỏi: "Ngươi cảm thấy thế nào?"

Đao Ma khẽ giật mình.

Chỉ cảm thấy tiếu lý tàng đao.

Vội vàng đáp!

"Tông chủ yên tâm, chỉ cần chịu bái ta làm thầy, ta nhất định dốc túi tương thụ. Bồi dưỡng hắn thành một đời nhân tài trẻ tuổi kiệt xuất của Bất Hủ Tông."

Nói xong, Đao Ma bốn phía xung quanh một chút.

Hắn thấy được rất nhiều ánh mắt nóng như lửa.

Tình huống này khiến trong lòng Đao Ma hơi hồi hộp một chút.

Không thể nào?

Nhiều như vậy?

Theo thời gian trôi qua, khâu phát thưởng chuẩn bị kết thúc, khâu chọn sư thuận lý thành chương kéo màn mở đầu.

Rất nhiều thế lực ngũ tinh cự đầu.

Và đông đảo cường giả nửa bước Thiên Vô Cấm.

Đều không ngoại lệ, nhao nhao mời chào, không ngừng ném cành ô liu cho các thiên kiêu.

Đương nhiên.

Không ai vươn tay với top năm mươi.

Trừ chuyện có một nửa người là người của Bất Hủ Tông không nói, chắc chắn mục tiêu của những người còn lại đều là cường giả Thiên Vô Cấm, làm gì cũng không tới phiên bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment