Lúc trước, thế lực lục tinh Chấn Đao Môn ở Nguyên Dương Vực cũng là vì Bình Tâm Đạo mà hủy diệt, cho nên đời này hắn cũng sẽ không quên Bình Tâm Đạo.
Bởi vì lúc trước Chấn Đao Môn là thế lực dưới trướng hắn.
Cũng là một trong những thủ đoạn khống chế Nguyên Dương Vực của hắn.
Chấn Đao Môn hủy diệt, trực tiếp khiến cho hắn mất khống Nguyên Dương Vực chế Nguyên Dương Vực trong một thời gian rất dài, từ đó dần rơi xuống hạ phong trong chư vương tranh phong, cho đến khi Vụ Kỳ Vương xuất hiện, đồng thời chọn đứng về phía hắn thì tình hình mới thay đổi.
"Điện hạ, ngươi nhận lầm người. Bây giờ chỉ có Đao Ma!" Chuyện cũ, đương nhiên Đao Ma không có buông xuống, bây giờ hắn chỉ không muốn nhắc lại thôi.
Ai không có phạm sai lầm tuổi trẻ?
Hắn thừa nhận lúc trước khi hắn nhập tông thì trong đầu nghĩ trả thù yêu nữ đó, trả thù nàng lừa gạt tình cảm mình.
Nhưng bây giờ.
Hắn không hận.
Bởi vì lười hận.
Thời điểm này hận còn không bằng tu luyện cho tốt, sức chiến đấu đuổi kịp Ti Hải Hiền, thậm chí vượt qua Ti Hải Hiền.
Đồng thời leo lên thượng cảnh!
Đương nhiên, sư phụ chết, chắc chắn hắn sẽ báo thù.
Mối thù của đồng môn Chấn Đao Môn, hắn cũng sẽ báo.
Nhưng không phải là bây giờ.
Long Dương Vương thấy Đao Ma muốn đi gấp thì cũng không có cản, chỉ chậm rãi mở miệng nói: "Nói cho ngươi một tin tức bất hạnh, nữ nhân đó không chỉ bước vào cảnh giới Yêu Tổ, bây giờ còn là vương phi của Diệp Trạch Vương. Nếu như Diệp Trạch Vương leo lên vị trí quốc chủ, nàng chính là quốc mẫu U Quốc."
Nghe được câu này, Đao Ma giật mình ngay tại chỗ.
Vương phi?
Quốc mẫu?
Long Dương Vương lại nói: "Nhưng mà ngươi yên tâm, bản vương mới là quốc chủ U Quốc tương lai."
"Ngươi muốn lôi kéo ta?" Đao Ma hỏi lại.
Long Dương Vương cười cười, nói: "Bây giờ chúng ta vốn là người một nhà, cho nên báo thù cho ngươi, báo thù cho Chấn Đao Môn cũng là trách nhiệm của bản vương."
"Lỗi của ta, ta tự bù đắp, không cần hỗ trợ." Dứt lời, Đao Ma lập tức mở truyền tống trận dẫn theo đệ tử mới thu trở về Bất Hủ Tông.
Long Dương Vương thấy thế thì chỉ cười khẽ một tiếng, sau đó quay đầu nhìn về phía Vân Liêu đang chuẩn bị rời đi.
Tự mình đem Nguyên U Lệnh qua.
Vân Liêu do dự, Long Dương Vương vội vàng dựng lên bình chướng cách âm, bao phủ hai người, sau đó giải thích: "Vân trưởng lão hiếu kì, vậy bản vương bỏ chút thời gian giải thích cái Nguyên U Lệnh này một chút."
Vân Liêu sững sờ.
Hiếu kì?
Ta không có hiếu kì.
Hiểu lầm lớn rồi.
Hắn còn muốn về tông sớm một chút.
"Đa tạ điện hạ." Nhưng mà nếu Long Dương Vương đã mở miệng giải thích cái Nguyên U Lệnh này, Vân Liêu chỉ đành ở lại nghe thử xem.
Long Dương Vương giải thích: "Tại sao cái Nguyên U Lệnh này ngay cả bản vương cũng trăm năm mới có thể có được một viên? Chỉ vì nó liên quan đến giới thần bí nhất U Quốc, Nguyên U Giới."
"Nguyên U Giới?"
"Cái Nguyên U Giới này, chính là tồn tại trên Thiên Vô Cấm để lại. Nghe nói trong đó có con đường đi lên trên Thiên Vô Cấm, điểm này bản vương chưa từng thấy, đoán chừng là một vị phong vương nào đó nói mò. Nhưng mà bên trong Nguyên U Giới còn sót lại những thứ vô cùng trân quý."
"Trên Thiên Vô Cấm?"
Vân Liêu nhíu lông mày lại, tỏ vẻ hiếu kì.
Long Dương Vương cười cười, hiểu phản ứng của Vân Liêu: "Không cần để ý cái này, tám chín phần mười là không tồn tại, ngươi cũng không cần đi tìm. Chỉ cần cố gắng tu luyện trong thời gian mười năm này. Dù sao cũng là cường giả trên Thiên Vô Cấm để lại, các loại phúc địa tu luyện đỉnh tiêm tầng tầng lớp lớp, cho nên tu hành ba năm ở bên trong là đủ sánh ngang ít nhất năm mươi năm tu hành ở ngoài."
"Tu hành ba năm sánh ngang tu hành năm mươi năm ở ngoài..." Vân Liêu lầm bầm thuật lại một lần, trong lòng có bất đắc dĩ.
Vậy còn đi làm quái gì?
Tốn thời gian.
Long Dương Vương thấy Vân Liêu tự mình lẩm bẩm, còn tưởng rằng là kinh ngạc cho nên không nhịn được vỗ vỗ bả vai Vân Liêu, khích lệ: "Vân trưởng lão, với thiên tư của ngươi, ba năm khổ tu trong Nguyên U Giới ra, thực lực chắc chắn có thể đạt tới Địa Vô Cấm Thượng Cảnh, thậm chí nửa bước Thiên Vô Cấm. Chờ trận chiến cuối cùng của Thất Vực Đăng Thiên Bảng U Quốc kết thúc, ngươi có thể dựa vào lệnh này đi vào Nguyên U Giới. Bản vương coi trọng ngươi!"
"Đa tạ điện hạ." Mặc dù cái Nguyên U Lệnh này không có tác dụng gì nhưng Vân Liêu vẫn cảm tạ, dù sao thì đối phương cũng đã cho ra bảo bối mà hắn nghĩ là quý giá nhất.
Đáng tiếc.
Thời gian ba năm, quá dài.
Thời gian ba năm, hắn có thể tu hành ròng rã ba mươi sáu lần ở Đệ Ngũ Thế Giới!
Tu luyện ba mươi sáu loại ma pháp tứ giai tới đỉnh tiêm, sinh ra linh vật.
Mặc dù thời gian ba năm, có lẽ tinh thần lực không thể đột phá đến giai đoạn thứ ba nhưng tu hành trong Hải Niệm Các ba năm, ít nhất tinh thần lực của hắn cũng có thể đi vào giai đoạn thứ hai viên mãn. Đến lúc đó đã đủ vật tay với cường giả Thiên Vô Cấm!
"Vân trưởng lão khách sáo, tĩnh đợi Vân trưởng lão đột phá Thiên Vô Cấm." Long Dương Vương không tiếp tục dông dài, bởi vì những gì mình nên làm thì đều làm cả rồi.
Cái gì nên nói cũng nói cả rồi.
Không cần thiết phải tiếp tục dài dòng nữa.
Tư Không Truy Tinh, Diệp Trạch Vương muốn cướp người, chỉ sợ là đời này đều không thể.
Nếu như Vụ Kỳ Vương còn sống, khả năng hắn lấy được vị trí quốc chủ U Quốc càng lớn hơn. Đáng tiếc, Vụ Kỳ Vương lại bỏ mình ngoài ý muốn.
Vừa nghĩ tới đó, Long Dương Vương lập tức thấy phiền muộn.
Cường giả phong vương, sao lại bị giết lặng lẽ không một tiếng động như thế được?
Không suy nghĩ nữa, Long Dương Vương thu lại bình chướng cách âm, sau đó từ biệt Vân Liêu.
Nếu Thất Vực Đăng Thiên Bảng đã kết thúc, vậy hắn cũng nên trở về tiếp tục chuẩn bị quà ra mắt chưa hoàn thành cho Ôn Bình.