Khoảng cách quốc chủ U Quốc thay người đã càng lúc càng ngắn.
Long Dương Vương vừa đi, Vân Liêu cũng không có tiếp tục ở lại, từ biệt mấy người Ti Hải Hiền, sau đó dẫn chúng đệ tử trở về Bất Hủ Tông.
Vân Liêu và Dương Nhạc Nhạc thì đều trở về nhà một chuyến.
Bởi vì đối với người của hai nhà Vân, Dương thì hai người trở thành thiên kiêu số một số hai Nguyên Dương Vực chính là làm rạng rỡ tổ tông.
Cùng lúc đó, Ôn Bình về tông thì lập tức mở ra giới thiệu vắn tắt về Hồ Yêu Hoàng.
Số lượng Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng đã giảm đi mấy trăm vạn.
Nhưng mà chất lượng lại tăng cao lên mấy cấp.
Trấn Nhạc Yêu Vương đã có khắp nơi.
Về phần Yêu Tổ, kế Hoài Không, Thời Phong, Đào Nương, lại xuất hiện thêm hai tôn Yêu Tổ.
"Đúng là tiến bộ thần tốc." Ôn Bình cảm thán một câu, sau đó lập tức đi tới Tẫn Tri Lâu, thông qua Hắc Ảnh xem xét tình hình gần đây của mấy người Hoài Không.
Nhìn thấy sở tác sở vi của Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng ở thế giới dưới mặt đất, rốt cuộc Ôn Bình đã hiểu tại sao bọn chúng có thể tăng lên nhanh chóng như vậy.
Bởi vì Hoài Không lệnh cho Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng, cứ mỗi qua một chỗ ở thế giới dưới mặt đất thì diệt một tộc, giống như một thanh đao nhọn đâm thẳng vào chỗ sâu trong thế giới dưới mặt đất.
Cũng bởi vì không có Yêu Tổ Thượng Cảnh quấy nhiễu, mấy người Hoài Không thúc đẩy vô cùng thuận lợi. Còn tồn tại còn mạnh mẽ hơn Yêu Tổ Thượng Cảnh trong thế giới dưới lòng đất, nó đột nhiên không có động tĩnh. Nhưng mà Ôn Bình tin tưởng, chắc chắn nó đang nhìn Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng.
Về phần tại sao không có ngăn cản Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng trắng trợn giết chóc, chắc chắn nguyên nhân không đơn giản, nhưng mà cũng không cần thiết truy đến cùng.
Thời gian nửa năm, nếu như không cấp tiến một chút thì sao có thể hoàn thành thuế biến?
Tiếp tục xem một hồi, Ôn Bình đóng hình ảnh lại.
Bởi vì chỉ cần không có núi cao không thể vượt qua xuất hiện ở trước mặt Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng bây giờ, chắc chắn Ôn Bình sẽ không nhúng tay vào chuyện của Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng.
Theo sau đó, Ôn Bình móc Truyền Âm Thạch ra, hỏi thăm Trần Hiết tình huống ở Hắc Vực.
Truyền Âm Thạch vừa kết nối thì đã nghe giọng điệu vui sướng của Trần Hiết vọng ra.
"Tông chủ, sao ngài biết ta có tin vui muốn nói?"
Ôn Bình vui mừng.
Tin vui?
"Lâu chủ Già Thiên Lâu quyết định toàn diện khai chiến với U Quốc?"
Trần Hiết sửng sốt, sau đó xấu hổ cười một tiếng: "Tông chủ, thật ra thì ta muốn nói là ta tìm được bảy bộ thi thể Yêu Tổ Thiên Vô Cấm Trung Cảnh cho ngài, còn có một bộ thi thể Yêu Tổ Thượng Cảnh cụt tay."
"Đem hết về đây, ta thưởng cho Tẫn Tri Lâu ngươi một tôn Yêu Tổ." Được thôi, chuyện này cũng là một kinh hỉ.
Thi thể Yêu Tổ Thượng Cảnh, có thể dùng Vong Linh Triệu Hoán Thuật khống chế.
Hoặc là nhét vào trong Phu Hóa Đản.
Bảy bộ còn lại cũng có thể tạo ba tôn Yêu Tổ Trung Cảnh.
"Đa tạ tông chủ." Trần Hiết đại hỉ.
Ôn Bình tiếp tục hỏi: "Mấy ngày nay, tình hình mở rộng Bất Hủ Nhật báo như thế nào rồi? Còn tình huống của Vi Sinh Tinh Vũ ở Hắc Vực như thế nào rồi?"
Trần Hiết vội nói: "Tông chủ yên tâm, Bất Hủ Nhật báo mở rộng rất thuận lợi. Trước lợi ích, các đại thế lực lục tinh cũng đều chọn giúp chúng ta. Nhưng mà những thế lực lục tinh này rất tham, không chỉ sư tử ngoạm, muốn ngàn vạn bạch tinh, cũng dám muốn chúng ta chia năm thành lợi ích mà Bất Hủ Nhật báo thu hoạch được trong lãnh địa của bọn họ cho bọn họ!"
"Không sao cả, cho bọn họ trước, chỉ cần bọn họ có thể làm xong chuyện với tốc độ nhanh nhất. Bạch tinh cũng không phải là của chúng ta, muốn xài sao thì xài."
"Tông chủ, ta đã đồng ý, hơn nữa yêu cầu trong nửa tháng, bọn họ nhất định phải thành lập điểm bán Bất Hủ Nhật báo ở tất cả thành trì dưới trướng. Hơn nữa bây giờ bọn họ nhận của chúng ta bao nhiêu bạch tinh, sau này mua tình báo trong tay ta thì phải phun ra gấp mười gấp trăm lần." Trần Hiết đắc ý nói.
"Làm không tệ, nếu có người lấy tiền không làm việc, lập tức đưa tin cho ta hoặc là đi tìm Long Dương Vương." Ôn Bình biết, có sách vàng của quốc chủ, chắc chắn bọn họ sẽ không dám cản trở, nhưng mà bọn họ có tận tâm tận lực làm việc hay không thì còn không chắc được.
"Vâng, tông chủ!"
Trần Hiết gật đầu.
Sau đó, Ôn Bình lại hỏi: "Tình huống U Quốc như thế nào rồi?"
"Mấy ngày nay, có Vi Sinh trưởng lão trợ lực, chiến trường xuất hiện trên trăm cường giả Già Thiên Lâu xa lạ, thậm chí còn lặng lẽ bắt một tôn Yêu Tổ của Liệt Không nhất tộc. Vi Sinh trưởng lão cam đoan, không ra mười ngày, Vô Tẫn Thiên Huyền sẽ toàn diện khai chiến với U Quốc. Chiến khu đủ dung năm mấy trăm triệu người như sa trường, ít nhất sẽ xuất hiện năm cái trở lên!"
"Mới năm cái trở lên sao?"
Ài.
Mặc dù biết muốn cho Già Thiên Lâu toàn diện khai chiến với U Quốc là không thực tế, nhưng mới năm cái chiến khu sa trường, hơi ít.
Song phương đánh càng hung, hắn càng vui vẻ.
Đánh càng hung, như vậy thì thời gian cũng sẽ càng lâu. Chờ khi bọn họ đánh xong thì sẽ phát hiện, Bất Hủ Tông đã trưởng thành đến trình độ mà bọn họ không thể nào rung chuyển được.
"Tông chủ, nếu không đợi khi khai chiến, chúng ta lại đâm thêm một chút củi lửa, để cho lửa cháy mạnh hơn nữa?" Trần Hiết hỏi thăm.
Ôn Bình tán thưởng cười một tiếng: "Ý nghĩ không tệ!"
Sau khi khai chiến, thêm lửa thêm củi là chuyện chắc chắn phải làm.
U Quốc và Già Thiên Lâu, chắc chắn có tồn tại trên Thiên Vô Cấm. Cho nên nhất định Bất Hủ Tông cũng phải bồi dưỡng ra tồn tại trên Thiên Vô Cấm mới có thể chọi cứng với bọn họ.
Nhưng mà thêm lửa thêm củi cho chiến tranh giữa U Quốc và Già Thiên Lâu chắc chắn không thể dựa theo phương thức trước đó, còn dùng phương thức gì, Ôn Bình còn chưa nghĩ ra.
Điểm ra duy nhất có thể nghĩ ra được bây giờ là Ti Hải Hiền. Cường giả Già Thiên Lâu chết trong tay Ti Hải Hiền càng nhiều, Già Thiên Lâu sẽ càng ác hơn.