Ngũ mạch cùng chấn động.
Trong nháy mắt, khí tức cường giả Thiên Vô Cấm bộc phát, đưa tay một cái, mạch khí kim sắc cuồng bạo quét sạch toàn bộ Bất Hủ Tông trong nháy mắt, khiến cho đám người Bất Hủ Tông vội vàng nhìn về phía truyền tống trận.
Nhìn thấy lại là một cường giả phong vương, đám người Bất Hủ Tông cũng không cảm thấy kinh ngạc.
"Đây là ai vậy?"
Hoài Diệp nỉ non một câu, đi tới trước cửa sổ lẳng lặng nhìn.
Nhưng mà tiếp theo Diệp Trạch Vương không có vội vã động thủ mà là ngắm nhìn bốn phía, tìm kiếm cường giả phong vương trong Bất Hủ Tông.
"Ra đi!"
Thấy không cảm ứng được đối phương, Diệp Trạch Vương lập tức mở miệng hò hét.
"Dám bắt ta đến Bất Hủ Tông ngươi, cũng không dám hiện thân sao? Bản vương cũng muốn xem xem, rốt cuộc ngươi là ai, dám xuống tay với hoàng tộc."
"Hô cái gì."
Nói xong, Ôn Bình mạch môn chấn động, trực tiếp sử dụng thức thứ ba của Thanh Liên Kiếm - Thanh Liên Loạn Vũ, vô số lục diệp thanh liên và Thiên Lan Diễm dung hợp lại với nhau, phô thiên cái địa ép tới Diệp Trạch Vương. Khí thế mênh mông khiến cho Diệp Trạch Vương vốn coi thường Ôn Bình sắc mặt đại biến.
Cái gì!
Kinh hô một tiếng, Diệp Trạch Vương vội vàng móc vũ khí ra, mạch môn chấn động, lại không chút do dự trực tiếp sử dụng ra lá bài tẩy của mình.
Mạch thuật Thiên cấp thượng phẩm!
Thiên Cương Trấn Ma!
Mạch thuật này tuy chỉ có cảnh giới đại thành nhưng lại mạnh hơn mạch thuật Thiên cấp trung phẩm viên mãn nhiều lắm.
Trong nháy mắt, Diệp Trạch Vương hóa thành một tôn kim sắc cự nhân, trợn mắt tròn xoe, đột ngột vụt lên từ mặt đất, cao trăm trượng, như muốn chống trời. Nhưng trong chớp nhoáng này, vô số lục diệp thanh liên cũng đã ép tới, che mất Diệp Trạch Vương hóa thành kim sắc cự nhân.
Thiên Cương Trấn Ma mạnh không?
Mạnh!
Dù sao cũng là mạch thuật Thiên cấp thượng phẩm.
Ôn Bình đã chuẩn bị sẽ sử dụng Vong Linh Triệu Hoán Thuật.
Nhưng khi vô số lục diệp thanh liên lướt qua Diệp Trạch Vương, xoắn nát kim sắc cự nhân trong khoảnh khắc, Ôn Bình dừng tay lại.
Oanh ——
Kim sắc cự nhân vừa vỡ, trong khoảnh khắc, Diệp Trạch Vương bay ra, nặng nề đập xuống vách đá một ngọn núi trong Bất Hủ Tông, cả buổi cũng không thể đứng lên. Ôn Bình vội vàng dùng tinh thần lực tìm tòi, phát hiện linh thể hắn bị thương cao tới năm thành!
Giờ khắc này, Ôn Bình cảm thấy mình đánh giá thấp chính mình.
Thiên Lan Diễm dung hợp lục diệp thanh liên, tăng lên lớn không thể tưởng tượng.
"Đừng phí sức, cường giả phong vương chết ở đây không chỉ một mình ngươi, bọn họ đều không thể đào tẩu." Mắt thấy năm ngón tay Diệp Trạch Vương cắm vào trong Hắc Cầu, Ôn Bình lạnh nhạt đáp lại một câu: "Trước khi Vụ Kỳ Vương chết, đã từng gửi hi vọng vào thứ đồ chơi đó."
Nói xong, Ôn Bình không chút do dự, lại khởi kiếm chiêu.
Hắn không muốn cho Diệp Trạch Vương có bất kỳ thời gian nào.
Bao gồm cả thời gian cầu xin tha thứ.
Bởi vì bây giờ giết hoàng tộc phong vương, vốn cũng không nằm trong kế hoạch của mình.
Cũng bởi vì, hoàng tộc phong vương vừa chết, liên lụy quá lớn, chỉ sợ toàn bộ U Quốc đều sẽ chấn động.
Thế nhưng mà.
Diệp Trạch Vương nhất định phải đến đánh vỡ thời gian bình tĩnh phát dục mà hắn vất vả lắm mới tranh thủ được.
Vậy thì hết cách rồi.
Thanh Liên Loạn Vũ —— tái xuất!
Diệp Trạch Vương thấy thế thì vội vàng chấn động mạch môn. Lần này phóng thích Thiên Cương Trấn Ma đã không vì trấn sát Ôn Bình, chỉ vì ngăn cản một kích này của Ôn Bình.
Thế nhưng là hắn biết mình không ngăn được.
Ôn Bình trước mặt quá mạnh mẽ.
Hà Hữu Uyên của Giám Sát Điện cũng không gì hơn cái này chứ?
"Ôn tông chủ, tha ta một mạng, ngươi muốn cái gì cũng được —— "
Diệp Trạch Vương im bặt, bởi vì vô số lục diệp thanh liên đã xoắn nát kim sắc cự nhân, sau đó đột nhiên hội tụ thành một đường thẳng, thế như chẻ tre xuyên qua linh thể Diệp Trạch Vương, xóa sạch sức sống bừng bừng của Diệp Trạch Vương trong chớp mắt.
Trước khi chết Diệp Trạch Vương lộ ra biểu cảm chấn kinh như không thể tin là mình sẽ chết, sau đó rơi xuống trong không cam lòng và hối hận.
Hắn không cam lòng.
Bởi vì hắn mưu đồ trăm năm, chỉ vì vị trí quốc chủ U Quốc.
Mắt thấy chỉ cần đợi thêm năm năm, hắn cảm thấy có thể ngồi lên cái vị trí đó.
Hắn hối hận.
Tại sao lại muốn tới Thần Phi Thành.
Tại sao muốn trêu chọc Bất Hủ Tông.
Nếu như không phải không còn bất cứ sức sống gì thì hắn còn muốn nói.
Ngươi mạnh như vậy sao không nói sớm một chút.
Nói sớm bản vương sẽ không chọc giận ngươi.
Sau một khắc, Ôn Bình cất thi thể Diệp Trạch Vương vào trong tàng giới, đồng thời rót mộc khí vào trong thân thể hắn, giữ lại chút sức sống còn sót lại trong linh thể.
"Hắc Vực đã qua... nếu muốn châm củi thêm lửa cho đại chiến giữa Già Thiên Lâu với U Quốc, vậy ngươi đi sa trường đi một chuyến đi." Nếu như có thể gặp được phong vương thì tốt nhất, không gặp được cũng không quan trọng.
Dù sao chỉ cần làm cho tất cả mọi người đều biết, trước khi chết Diệp Trạch Vương từng đi sa trường là được.
Oanh ——
Truyền tống trận lại mở, Ôn Bình đem thi thể Diệp Trạch Vương đến một chỗ hoang tàn vắng vẻ trong sa trường trong khoảnh khắc, ngắm nhìn bốn phía một chút, sau đó hóa thành kinh hồng biến mất ngay tại chỗ.
Vừa bay về phía trước, Ôn Bình vừa dùng tinh thần lực truy tìm trung tâm chiến trường.
Không lâu sau, tinh thần lực nhạy cảm của Ôn Bình bắt được một cái chiến trường hỗn loạn quy mô nhỏ, chỉ có không đến ba bốn mươi vạn người.
Ôn Bình không để ý đến.
Bởi vì mục tiêu của hắn không chỉ nhiêu đó.
Tiếp tục xâm nhập tới phía trước, ngoại bừa bộn khắp nơi ra, Ôn Bình vẫn không có phát hiện trụ sở Già Thiên Lâu quy mô lớn. Trong lúc đó có không ít Dực tộc yêu vật không có mắt cảm giác được Ôn Bình sau đó vồ giết tới, đa số đều là dưới trướng Già Thiên Lâu.
Đối với cái này, Ôn Bình không có nương tay, khống chế Diệp Trạch Vương giết hết. Nhưng mà vì để tránh bị quấy rối, Ôn Bình lên phi thuyền, đồng thời mở chức năng ẩn nấp.
Diệp Trạch Vương thì tiếp tục bay bên ngoài.