Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1828 - Chương 1680 - Hạng Bảy Mươi Ba Đánh Với Hạng Tám Mươi Ba Thiên Bảng

Chương 1680 - Hạng bảy mươi ba đánh với hạng tám mươi ba Thiên Bảng
Chương 1680 - Hạng bảy mươi ba đánh với hạng tám mươi ba Thiên Bảng

Thần Kiếm Môn.

Trên Kiếm Phong, một lão giả râu trắng bồng bềnh đứng ngạo nghễ. Uy phong quất vào mặt, anh tư khiến cho ngàn vạn đệ tử trong Thần Kiếm Môn kinh hô.

"Lão tổ!"

"Lão tổ lại xuất quan."

"Lão tổ?"

"Ngươi vừa tới, không biết cũng bình thường. Vị này chính là lão tổ Thiên Vô Cấm của Thần Kiếm Môn ta, bước vào trung cảnh đã hơn trăm năm, nghe nói đang bế quan xung kích thượng cảnh. Nếu có thể xung kích thành công, tương lai Thần Kiếm Môn chúng ta tất có thể trở thành thế lực đỉnh tiêm ở Loạn Phong Thần Vực!"

"Nếu như vậy còn chưa đủ thì Thiên Bảng mà Tẫn Tri Lâu mới ban bố trên bầu trời, người xếp hạng thứ tám mươi ba trên đó chính là lão tổ chúng ta."

"Tám mươi ba? Buồn cười, lão tổ bước vào trung cảnh hơn trăm năm. Không sánh bằng cường giả phong vương có thể hiểu, bàn về thực lực, làm gì cũng có thể bước vào top mười trung cảnh, sánh ngang với Liệp Nghiêu đó! Dựa vào cái gì mà Liệp Nghiêu xếp ở vị trí thứ hai mươi, lão tổ lại xếp ở tám mươi ba?"

Trong tiếng bàn luận, vị lão tổ đứng trên Kiếm Phong này nhìn thẳng phía trước. Hắn cũng nhìn thấy Thiên Bảng vừa rồi, đối với xếp hạng của mình, hắn có chút khinh thường.

Một Tẫn Tri Lâu nho nhỏ, dám xếp hạng Thiên Vô Cấm trong thiên hạ!

Nhưng mà chuyến này hắn xuất quan cũng không phải là vì Thiên Bảng này.

Xếp hạng trên Thiên Bảng, mặc dù khiến người ta chán ghét nhưng mà còn chưa đủ để hắn từ bỏ tu luyện, xuất quan xem náo nhiệt.

Lần này hắn xuất quan chỉ vì nghênh đón một người.

Một vị cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh đang đến gần Kiếm Phong.

Trung cảnh lâm môn, sẽ không đơn giản như vậy.

Giờ phút này, Thiên Huyền cũng nhìn thấy được Kiếm Phong, cảm giác quét qua, sau đó tìm được cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh trên Kiếm Phong.

"Đây là lão tổ Thần Kiếm Môn Dữ Nguyệt Minh?" Lúc này, Thiên Huyền tăng tốc độ, sau đó đứng cách lão tổ Thần Kiếm Môn trăm trượng.

Sau đó tự giới thiệu.

"Bất Hủ Tông, Thiên Huyền!"

Lão tổ Thần Kiếm Môn thấy Thiên Huyền cũng không có tới thế rào rạt, lại tỏ thiện ý thì cười đáp: "Thần Kiếm Môn, Dữ Nguyệt Minh!"

Bất Hủ Tông.

Hắn chưa từng nghe nói tới.

Thiên Huyền.

Hắn cũng chưa từng nghe nói tới.

Nhưng mà nếu như đối phương đã tới bái phỏng mình, vậy chắc chắn là không có chuyện không lên điện tam bảo.

"Không biết các hạ đến Thần Kiếm Môn ta là vì chuyện gì?" Lão tổ Thần Kiếm Môn đi thẳng vào vấn đề, dò hỏi.

Thiên Huyền mở miệng trả lời: "Có một chuyện làm ăn muốn hợp tác với quý tông..."

Thiên Huyền nói toàn bộ kế hoạch hợp tác ra, đồng thời còn lấy sách vàng của quốc chủ ra. Đồng thời, Thiên Huyền cũng tặng bảy thành lợi nhuận cho Thần Kiếm Môn.

Ngay từ đầu lão tổ Thần Kiếm Môn nghe được quốc chủ đã ban bố sách vàng, biết thế không thể đỡ. Lại nghe được đối phương nhường bảy thành lợi ích, mà chuyện cần tông môn của mình làm cũng không nhiều, đang muốn mở miệng đồng ý thì nghe đến ba chữ Tẫn Tri Lâu, sắc mặt lập tức thay đổi.

"Tẫn Tri Lâu?"

“Thiên Bảng giữa bầu trời lúc này chính là quý lâu ban bố hả?"

Thiên Huyền gật gật đầu, đang chuẩn bị mở miệng nói càng nhiều chi tiết về kế hoạch thì đã thấy dưới Kiếm Phong bắt đầu vang lên đủ loại tiếng bàn luận.

Tiếng bàn luận rất nhỏ nhưng đối với cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh thì không khác gì nói nhỏ bên tai. Trong tiếng bàn luận của bọn họ, lão tổ Thần Kiếm Môn trầm giọng mở miệng nói: "Đã tới, lão phu ngược cũng muốn hỏi một chút, tại sao Dữ Nguyệt Minh ta chỉ có thể xếp hạng thứ tám mươi ba?"

"Đúng đó, lão tổ ta nhập trung cảnh hơn trăm năm. Giao phong cùng cảnh chưa hề thua. Tại sao trong Thiên Bảng của Tẫn Tri Lâu thì chỉ có thể xếp hạng tám mươi ba?" Lúc này, dưới Kiếm Phong, môn chủ Thần Kiếm Môn cũng tức giận bất bình mở miệng, tỏ vẻ hắn cũng không chấp nhận được kết quả như vậy.

Nhưng bởi vì Thiên Huyền cũng là cường giả trung cảnh, cho nên vẫn nén lệ khí trong lời nói xuống.

Thiên Huyền thấy thế thì cũng không có giải thích: "Chúng ta vẫn nên tâm sự chi tiết hợp tác đi."

Thiên Huyền biết.

Người tu hành trong thiên hạ, nếu là ngày thường thì có lẽ sẽ không vì một chút sĩ diện mà so đo cái gì.

Nhưng Thiên Bảng bao trùm quá rộng, lại bao trùm toàn bộ Triều Thiên Hạp, vậy đối với cường giả Thiên Vô Cấm thì xếp hạng trên Thiên Bảng có ý nghĩa hoàn toàn khác.

Liên quan đến mặt mũi.

Liên quan đến danh dự.

Thậm chí liên quan đến tôn nghiêm.

Nhưng mà Thiên Huyền biết, nếu Trần Hiết trưởng lão nói đây là tông chủ tự mình ban bố, vậy chắc chắn Thiên Bảng sẽ không sai lầm.

"Hợp tác? Đương nhiên có thể. Nhưng là không biết các hạ xếp hạng bao nhiêu trong Thiên Bảng, lại bước vào trung cảnh đã bao nhiêu năm?" Lão tổ Thần Kiếm Môn giương cung bạt kiếm mở miệng, lời này không riêng gì nói cho Thiên Huyền nghe, cũng là nói cho toàn bộ Thần Kiếm Môn nghe.

Thiên Huyền bất đắc dĩ cười một tiếng: "May mắn xếp ở vị trí thứ bảy mươi ba, nhưng mà bước vào trung cảnh cũng đã hơn hai trăm năm. Chỉ dựa vào thời gian chồng lên."

Lúc này, hắn nào dám nói mình bước vào trung cảnh không đến một tháng.

"Tiền bối, ngài là Thiên Huyền tiền bối của Nguyên Dương Vực? Lão tổ của Vọng Thần Các!" Lúc này, môn chủ Thần Kiếm Môn lên tiếng hỏi.

"Ặc..." Nhìn thấy sắc mặt kiên định của môn chủ Thần Kiếm Môn, Thiên Huyền biết thân phận mình bại lộ.

Dù sao Nguyên Dương Vực không lớn.

Mặc dù Loạn Phong Thần Vực không có nối liền với Nguyên Dương Vực nhưng cũng có một bộ phận giáp với Nguyên Dương Vực, chính là mặt phía bắc, cho nên biết hắn cũng không kỳ quái.

Vừa nghe thấy lời ấy, lão tổ Thần Kiếm Môn Dữ Nguyệt Minh lập tức nhíu lông mày lại, sau đó lạnh giọng chất vấn: "Ngươi là Thiên Huyền của Vọng Thần Các?"

Hắn biết Thiên Huyền.

Cũng biết trước kia Thiên Huyền là hạng người gì.

Thiên Vô Cấm chán chường nhất U Quốc, danh tiếng lan xa!

Có lẽ dưới Thiên Vô Cấm thì hắn không được nhiều người biết. Nhưng trong Thiên Vô Cấm, chút chuyện của hắn còn được nhiều người biết hơn cường giả trung cảnh.

Bình Luận (0)
Comment