Thiên Huyền không có trả lời, chỉ có thể quật cường lắc đầu.
Thế nhưng là.
Lắc đầu cũng không có tác dụng.
"Thú vị." Sắc mặt lão tổ Thần Kiếm Môn lạnh lẽo: "Tẫn Tri Lâu này cũng biết lấy tiếng cho người trong tông môn của mình. Thiên Bảng này, ha ha... các hạ từ chỗ nào đến thì trở về chỗ đó đi, Thần Kiếm Môn ta sẽ không ngăn cản các ngươi truyền bá Bất Hủ Nhật báo, nhưng cũng không muốn hợp tác."
Trong tiếng cười tràn đầy ý khinh miệt.
Cảm nhận được cảm xúc khinh miệt này, sắc mặt Thiên Huyền cũng dần dần lạnh xuống.
Nói hắn cũng được.
Hắn có thể yếu thế.
Chỉ cần có thể đạt thành hợp tác là được.
Nhưng chửi bới Tẫn Tri Lâu.
Trào phúng Bất Hủ Tông.
Khinh thường Thiên Bảng.
Thì không được!
"Nếu như thời gian bước vào trung cảnh càng dài thì thực lực sẽ càng mạnh. Vậy những người hơn ngàn tuổi thì hẳn là vô địch thiên hạ chứ? Ngươi có thể không hợp tác nhưng không được phép khinh miệt Bất Hủ Tông ở trước mặt ta!" Nói xong, Thiên Huyền chấn động mạch môn: "Ta bước vào trung cảnh mới một tháng, dám chiến không?"
"Thú vị, bước vào trung cảnh mới một tháng mà dám khiêu chiến lão phu. Nhưng mà thời gian tu luyện của lão phu quý giá, không rảnh luận bàn với ngươi, phân sinh tử luôn đi."
Nói xong.
Hắn hóa thành kinh hồng bay vào trong mây.
Phanh ——
Sau đó ngũ mạch cùng chấn động.
Trong nháy mắt, mạch khí kim sắc tản ra từ Kiếm Phong, từng thanh kim kiếm cũng chậm rãi xuất hiện trong song mạch khí kim sắc.
Sau một khắc, vạn kiếm tề phi!
Giữa thiên địa tràn đầy tiếng kiếm minh.
Khiến cho vô số đệ tử Thần Kiếm Môn ngửa mặt lên trời thở dài, ánh mắt tràn đầy kính sợ.
"Đây là mạch thuật Thiên cấp hạ phẩm cảnh giới viên mãn, Vạn Trượng Kim Mang, ngươi chống đỡ được sao? Hạng thứ bảy mươi ba Thiên Bảng!" Lão tổ Thần Kiếm Môn Dữ Minh Nguyệt lạnh lùng nói, sau đó kiếm chỉ Thiên Huyền, trong khoảnh khắc vạn kiếm cùng bắn, kéo theo kim sắc quang hoa che khuất bầu trời nhào về phía Thiên Huyền.
Thiên Huyền bất đắc dĩ lắc đầu.
Phanh ——
Ngũ mạch cùng chấn động.
Sau khi chấn động, sau lưng Thiên Huyền, một tôn hỏa linh hình người lớn trăm trượng chậm rãi xoay người lại, sau đó đấm một đấm về phía vô số kim mang.
Một quyền cuốn theo biển lửa, bay thẳng trăm dặm!
Trong vòng trăm dặm, biển mây đều bị chôn vùi.
Vô số kim mang cũng biến mất không tung tích dưới một quyền này. Còn lão tổ Thần Kiếm Môn Dữ Nguyệt Minh thì bị một quyền này đánh bay ngược ba mươi dặm.
Oanh ——
Cho đến khi nện xuyên qua một tòa cự phong mới ngừng lại được.
Khi đứng dậy, toàn thân đã rách rưới. Linh thể tràn đầy vết bỏng do hỏa diễm đốt cháy, về phần trình độ bị thương linh thể thì đạt đến ba thành!
Một quyền, lập tức phân cao thấp!
Người của Thần Kiếm Môn ngẩn người.
Trong khoảnh khắc kính sợ trong mắt không còn sót lại chút gì.
Chỉ còn lại kinh hãi!
Lão tổ.
Bại?
Một quyền liền bại?
Chẳng lẽ Thiên Bảng là thật?
Thực lực của lão tổ cũng chỉ có thể xếp ở vị trí thứ tám mươi ba thật?
Không phải mạnh mẽ như bọn họ nghĩ?
Nghi vấn mọc rễ trong lòng mọi người.
Là môn chủ Thần Kiếm Môn, cũng là Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh, hắn không nghi ngờ.
Bởi vì dưới một quyền đó, hắn cảm thấy hít thở không thông.
Cũng cảm nhận được lão tổ và Thiên Huyền chênh lệch rất lớn!
Hạng bảy mươi ba và hạng tám mươi ba, chênh lệch quá lớn!
Thiên Bảng.
Không phải trò đùa!
Lúc này, Thiên Huyền đã bay tới nơi lão tổ Thần Kiếm Môn rơi xuống, nhưng mà không có tiếp tục động thủ mà lăng không đứng chắp tay lạnh lùng nhìn chằm chằm vị lão tổ Thần Kiếm Môn này.
"Sinh tử không phân, nhưng ta không hi vọng lại nghe được ngươi chửi bới Bất Hủ Tông nữa." Thiên Huyền lạnh lùng mở miệng, sau đó muốn rời khỏi đây.
Lão tổ Thần Kiếm Môn vội vàng đưa tay gọi Thiên Huyền lại.
"Đa tạ các hạ thủ hạ lưu tình! Xin dừng bước, dừng bước!"
...
Bất Hủ Tông.
Sau khi Ôn Bình ban bố Thiên Bảng, đầu tiên là nhìn phản ứng của những cường giả Thiên Vô Cấm đó một chút, phát hiện bọn họ chỉ bất mãn và khinh thường thì cũng lười xem tiếp.
Nếu như bọn họ không tin.
Vậy thì mượn Bất Hủ Nhật báo cho tất cả bọn họ xem một chút.
Lúc này, Ôn Bình móc Truyền Âm Thạch ra, liên hệ với Trần Hiết đang muốn đi bàn chuyện hợp tác với chỗ tiếp theo, sau đó nói: "Chuyện trong tay giao cho những người khác đi làm, chuẩn bị Bất Hủ Nhật báo cho hai ngày sau, thuê một số người rải xuống thành lớn trong bảy đại vực. Tiêu đề chính là tin Liệp Nghiêu chết, cường giả phong vương của Bất Hủ Tông hai kiếm giết phong vương, đưa tin về cái chết của Diệp Trạch Vương, nếu như hoàng tộc muốn xây dựng hình tượng anh hùng cho Diệp Trạch Vương thì chúng ta cũng không ngại giúp bọn họ một chút.”
Ôn Bình nói thành lớn chính là thành lớn có nhiều nhân khẩu, còn có thế lực lục tinh và Vực Chủ Phủ đóng giữ.
Bởi vì chỉ có những chỗ như vậy mới có càng nhiều cường giả Thiên Vô Cấm.
Nếu không có Bất Hủ Nhật báo, không biết khi nào bọn họ mới biết Liệp Nghiêu chết.
Khi bọn họ biết Liệp Nghiêu chết.
Cho dù có nghi ngờ Thiên Bảng thì cũng phải tính tính thực lực Bất Hủ Tông một chút.
Với thực lực của Bất Hủ Tông, rốt cuộc có phát một cái Thiên Bảng giả dối hay không?
Khi càng ngày càng nhiều người bắt đầu suy đoán thì sẽ có càng nhiều người tin tưởng Thiên Bảng.
"Tông chủ, Long Nguyệt trưởng lão đang chuẩn bị. Tiêu đề và nội dung đều đã được xác định, bây giờ đang bất kể chi phí, in ấn với số lượng lớn! Sáng sớm ngày mai hẳn là có thể in ra Bất Hủ Nhật báo có thể bao trùm các đại vực U Quốc!" Trần Hiết lên tiếng trả lời.
"Trọng điểm là quốc đô."
Ôn Bình nhớ tới bây giờ hình như toàn bộ quốc đô đều trong giai đoạn quốc táng.
Bây giờ hẳn quốc đô là nơi tụ tập nhiều cường giả Thiên Vô Cấm nhất.
"Tông chủ, đã rõ, ta lập tức đi chuẩn bị ngay!"
Trần Hiết lên tiếng trả lời.
"Ừm ừm."
Đáp một tiếng, sau đó Ôn Bình cất Truyền Âm Thạch.
Qua mấy ngày.
Bọn họ có không tin Thiên Bảng, cũng phải tin.
Đương nhiên.
Chắc chắn vẫn sẽ có người không tin.