Bởi vì xếp hạng chuẩn xác cho mỗi một vị cường giả Thiên Vô Cấm, chuyện này càng khó mà tin được hơn là chiến thắng một cường giả phong vương hoặc là giết chết một cường giả phong vương.
Nhưng mà Ôn Bình cũng chưa từng nghĩ tới chuyện khiến cho mọi người lập tức tin tưởng Thiên Bảng.
Chỉ cần có một phần người tin là được.
Bọn họ tin Thiên Bảng.
Bọn họ sẽ tin Tẫn Tri Lâu.
Tẫn Tri Lâu trở nên quyền uy, Bất Hủ Nhật báo có thể thay đổi thế giới này, đồng thời cũng có thể không ngừng mang lại bạch tinh cho Bất Hủ Tông.
Sau khi cất Truyền Âm Thạch, Ôn Bình không ở lại Tẫn Tri Lâu nữa, trực tiếp đi cấm khu cuối cùng.
Tu luyện.
Tu luyện.
Như có thể đột phá thượng cảnh.
Vậy thực lực của mình đủ để vô địch thượng cảnh.
Đến lúc đó lấy được Thanh Liên Kiếm, đoán chừng có thể vật tay với cường giả nửa bước Nguyên Ương.
Chờ đến lúc đó, hắn có thể có niềm tin thêm một chút nữa.
...
Hôm sau.
Quốc đô!
Hôm qua Thiên Bảng xuất hiện, mặc dù khiến cho trong quốc đô nhấc lên sóng to gió lớn nhưng là cũng không có gây ra oanh động quá lớn.
Bởi vì đa số mọi người đều không tin.
Chỉ cần đầu đường cuối ngõ có người đang bàn về việc này thì đa số mọi người đều sẽ trào phúng người tin là thật đó một chút.
"Sao ngươi lại ngây thơ như vậy chứ? Thiên Bảng, có thể là thật sao? Ngươi ngẫm lại xem, ví dụ như là ta, ngươi biết đêm qua ta nhà hát nào sao? Có biết ta làm gì trong đó sao?"
"Ta nào biết được ngươi đã làm gì trong đó. Nhưng ta cũng không tin, ngươi đến đó nghe hát thật!"
"Còn không phải sao? Ngươi là huynh đệ của ta, nhưng ngay cả đêm qua ta làm cái gì mà ngươi cũng không biết. Huống chi những cường giả phong vương đó, làm sao Tẫn Tri Lâu đó có thể biết cường giả phong vương tu luyện mạch thuật gì, có lá bài tẩy gì? Không biết sao? Nếu đã không biết những cái này, mà những cường giả phong vương đó lại không có so tài như Thất Vực Đăng Thiên Bảng, Thiên Bảng dựa vào cái gì mà xếp hạng cho bọn họ?"
"Dựa vào cái gì mà xếp hạng trên Thiên Bảng chính là thật?"
"Nói như vậy cũng có lý. Nếu các ngươi không nói, ta suýt chút tin thật. Ta cho là quốc chủ phát sách vàng cho Bất Hủ Nhật báo của Tẫn Tri Lâu, vậy chắc chắn Thiên Bảng đó là đúng."
Những trận biện luận như thế này rất thường thấy.
Cùng lúc đó, trong quốc đô đang tiến hành quốc táng. Thi thể Diệp Trạch Vương và kim thân bị mấy trăm người nâng lên, bắt đầu diễu hành một vòng quanh quốc đô.
Mục đích là để cho tất cả mọi người tiễn hắn.
Đương nhiên.
Còn một mục đích khác nữa là khơi dậy hận ý trong lòng mọi người với Già Thiên Lâu.
Về phần sau khi diễu hành quanh quốc đô một vòng, Diệp Trạch Vương sẽ được đưa vào trong lăng mộ.
Mà rất nhiều cường giả Thiên Vô Cấm tiến đến phúng viếng Diệp Trạch Vương đều đứng lơ lửng trên không, đưa mắt nhìn kim thân Diệp Trạch Vương chậm rãi đi vào trong lăng mộ.
Long Dương Vương và sáu vị phong vương cũng đều ở đây.
Nhưng mà.
So với trước kia.
Bây giờ Long Dương Vương đứng một mình.
Năm người Thiên U Vương thì đứng chung với nhau.
Long Dương Vương thấy cảnh này thì gương mặt không khỏi co quắp một cái, sau đó rơi vào trong trầm mặc, không biết đang suy nghĩ gì.
Lúc này, Băng Vương lạnh lùng nói: "Long Dương Vương, Bất Hủ Tông đó dám chỉ trỏ hoàng tộc ta, còn xếp hạng hoàng tộc phong vương ta, không biết ngươi có cảm tưởng gì?"
Lời vừa dứt, bốn vị hoàng tộc phong vương còn lại và rất nhiều người trong hoàng tộc trên bầu trời đều nhao nhao ném một ánh mắt ngươi tự hiểu cho Long Dương Vương.
Mà người của Long Dương Vương thì biến sắc. Bởi vì Băng Vương chụp cho Bất Hủ Tông một cái mũ quá lớn, lớn đến hơi không cẩn thận thì sẽ diễn biến thành phản quốc.
Tôn nghiêm của Hoàng tộc U Quốc không được khiêu khích!
Từ xưa giờ luôn như thế!
Nhưng mà giờ phút này, sắc mặt Long Dương Vương cũng không hề thay đổi, hình như đã biết trước hôm nay Băng Vương sẽ hỏi câu này ngay trước mặt tất cả hoàng tộc.
"Thiên Bảng này là trải qua bản vương nghĩ sâu tính kỹ mới cho Bất Hủ Tông ban bố. Bởi vì trước mắt rất có thể Già Thiên Lâu sẽ điên cuồng như hơn hai trăm năm trước, nhưng mà người tu hành Thiên Vô Cấm của U Quốc ta lại an nhàn quá lâu, cho nên nhất định phải có cái gì đó kích thích bọn họ tu hành."
Nói xong, không đợi bọn người Băng Vương đáp lại, Long Dương Vương lạnh giọng mở miệng lần nữa.
"Nếu như ngươi cảm thấy Thiên Bảng có lỗi, vậy ngươi cứ đại náo quốc táng là được. Mặc dù bây giờ quốc chủ không có ở đây, nhưng mà lại ở bên ngoài lăng mộ."
"Đúng rồi, Bạo Loạn Vương, nghe nói Liệp Nghiêu chính là Băng Vương xui khiến ngươi phái đi?"
Miệng Long Dương Vương giống như pháo nổ, nói Băng Vương một chập, đồng thời cũng nói rất nhiều người trong trận doanh của năm vị hoàng tộc phong khác. Đồng thời còn thuận tay khích Bạo Loạn Vương hiếm khi cảm xúc sa sút một lần, bởi vì sai Liệp Nghiêu đi đúng là do Băng Vương xui khiến.
Dứt lời, Long Dương Vương cất bước đi.
Không cho bọn người Băng Vương có cơ hội đánh trả.
Nhưng là Băng Vương nói một câu khiến cho bước chân Long Dương Vương bỗng nhiên dừng lại.
"Bản vương cũng muốn xem ngươi có thể bảo hộ Bất Hủ Tông đến khi nào. Nếu như lão tổ biết một cái Tẫn Tri Lâu nho nhỏ mà dám xếp hạng bọn họ, sẽ như thế nào?"
Câu nói này vừa ra, Thiên U Vương, Hợp Bi Vương và ba người khác không khỏi nở một nụ cười.
Xếp hạng cho cường giả Thiên Vô Cấm đúng là một lý do rất tốt.
Nhưng mà xếp hạng lão tổ, tội này cũng không nhỏ.
Mặc dù luật pháp của U Quốc không có quy định không thể làm như thế nhưng mà trên Thiên Vô Cấmct để cho người khác chỉ trỏ sao?
Đối với chuyện này.
Long Dương Vương không để ý đến.
Điểm ấy đúng là phiền phức, nhưng mà hắn cũng không phải là không có biện pháp ứng phó.