Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1840 - Chương 1692 - Đông Lĩnh Chi Chiến (Trung) (3)

Chương 1692 - Đông Lĩnh chi chiến (Trung) (3)
Chương 1692 - Đông Lĩnh chi chiến (Trung) (3)

Chương 1692: Đông Lĩnh chi chiến (Trung) (3)

Cũng đúng vào lúc này, một đạo kinh hồng xích hồng sắc xẹt qua trời cao, còn có một con to lớn Hỏa Phượng nương theo kinh hồng mà đến.

Hỏa Phượng khổng lồ giương cánh ngàn trượng, kèm theo tiếng phượng gáy cao vút, đâm đầu thẳng vào vô số hỏa mãng và thủy giao, không chỉ bốc hơi cả hai trong nháy mắt mà còn tiện thể che phủ một vị cường giả trung cảnh chỉ kịp phóng thích mạch thuật phòng ngự.

Một người khác bởi vì ở sau, cảm nhận được áp lực mạnh mẽ của Hỏa Phượng nên xoay người chạy trốn. Khi hắn chạy ra ngàn trượng, vừa quay đầu lại thì Hỏa Phượng đã nuốt sống lão hữu sóng vai chiến đấu.

Khi Hỏa Phượng chậm rãi tiêu tán, cường giả trung cảnh Kỳ bộ bị Hỏa Phượng nuốt hết đã hài cốt không còn, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra.

Một màn này khiến cho tất cả cường giả Thiên Vô Cấm Kỳ bộ giật mình.

Một kích.

Trung cảnh vẫn lạc!

Quá mạnh!

Dọa cho cường giả trung cảnh may mắn đào tẩu đổ mồ hôi lạnh.

Nếu như mình phản ứng không kịp, chỉ sợ hắn cũng đi theo lão hữu của mình, hài cốt không còn.

Nhưng mà còn không chờ bọn họ thấy rõ diện mạo Ti Hải Hiền, biển lửa rộng lớn đã bốc lên từ dưới chân mọi người.

Trong khoảnh khắc, biển lửa hóa thành từng sợi hỏa tuyến, giống như quần ma loạn vũ che khuất bầu trời, bao phủ tất cả người tu hành Thiên Vô Cấm.

Thấy thế, rất nhiều Thiên Vô Cấm U Quốc vội vàng nhích lại gần Ti Hải Hiền, nhao nhao đứng ở sau lưng Ti Hải Hiền, không khỏi thở dài một hơi, đồng thời nở một nụ cười giảo hoạt.

Giờ khắc này, những cường giả Thiên Vô Cấm của Kỳ bộ cũng biết, đây là âm mưu!

Tại sao cường giả Thiên Vô Cấm U Quốc dám đánh lén phía sau bọn họ?

Bởi vì bọn họ hoàn toàn không định tập kích.

Đối phương chỉ muốn dẫn bọn họ ra.

Gặp tình hình này, một vị cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh Kỳ bộ vội mở miệng nói: "Người này rất mạnh, không thể ham chiến, lao ra trước!"

"Cản bọn họ lại." Ti Hải Hiền cũng mở miệng.

Nói xong, rất nhiều Thiên Vô Cấm U Quốc xung phong liều chết lao ra.

Lúc này không thừa thắng xông lên thì còn chờ đến khi nào!

Phanh ——

Hai mươi sáu người mạch môn cùng chấn động, từng đạo mạch thuật Thiên cấp điên cuồng đập tới đối diện.

Bất đắc dĩ, người của Già Thiên Lâu chỉ có thể chia một bộ phận ra phóng thích mạch thuật phòng ngự ngăn cản thế công, một phần khác thì định xé một lỗ hổng trong mạch thuật của Ti Hải Hiền để chạy trốn.

Trong lúc giằng co, từng đạo hỏa tuyến nhỏ bé không ngừng lướt qua thân thể của bọn họ, bởi vì ngay cả da cũng không có phá cho nên không có ai để ý đến những hỏa tuyến nhỏ bé này.

Theo thời gian trôi qua, ba tên cường giả Thiên Vô Cấm Trung Cảnh Kỳ bộ không ngừng oanh kích, mắt thấy sắp xé mở một cái lỗ hổng, Ti Hải Hiền mở miệng.

"Lui về!"

Nói xong, rất nhiều cường giả Thiên Vô Cấm U Quốc mặc dù không hiểu lắm nhưng vẫn lui trở về, cũng không tiếp tục công kích bọn họ.

Khi bọn họ lui trở về, còn chưa kịp hỏi thăm Ti Hải Hiền là tại sao thì Ti Hải Hiền đã cuốn hai mươi sáu người ra sau lưng, sau đó ngũ mạch cùng chấn động, dưới ánh mắt kinh ngạc của rất nhiều cường giả Thiên Vô Cấm của Kỳ bộ Già Thiên Lâu, một tiếng phượng gáy cao vút đột nhiên vang lên.

Từ phía sau Ti Hải Hiền, một con Hỏa Phượng to lớn phóng lên tận trời, nhanh chóng đánh tới hai mươi chín vị cường giả Thiên Vô Cấm Kỳ bộ.

Hai mươi chín người của Kỳ bộ tránh cũng không thể tránh!

"Chúng ta sắp xé được một lỗ hổng rồi." Đang oanh kích tường lửa, một vị cường giả Thiên Vô Cấm vội mở miệng.

Hắn tận mắt thấy con Hỏa Phượng này miểu sát trung cảnh!

Thấy thế, hai mươi sáu người còn lại cũng vội vàng phóng thích mạch thuật phòng ngự Thiên cấp hộ giá hộ tống cho ba người.

Mà giờ khắc này, rất nhiều cường giả Thiên Vô Cấm U Quốc lui trở về thì lòng nóng như lửa đốt, chỉ sợ để người của Kỳ bộ chạy ra ngoài.

"Tổng Tướng!"

"Tổng Tướng!"

Khi bọn họ lo lắng la lên, Hỏa Phượng lướt qua trời cao, đâm vào những mạch thuật phòng ngự Thiên cấp đó, chấn động đến rất nhiều cường giả Thiên Vô Cấm U Quốc không khỏi lùi lại trăm bước.

Vượt qua dự kiến của tất cả mọi người, tất cả mạch thuật phòng ngự Thiên cấp như là bánh giòn, vừa chạm thì nát.

Hai mươi sáu vị cường giả Thiên Vô Cấm Kỳ bộ bị Hỏa Phượng hoàn toàn nuốt hết trong kinh ngạc và kinh hoảng.

Bao gồm ba vị cường giả trung cảnh muốn xé một cái lỗ hổng thoát đi.

Oanh ——

Hỏa Phượng nuốt hết hai mươi chín người, sau đó hóa thành biển lửa vô biên, căng nứt mạch thuật phòng ngự của Ti Hải Hiền. Tiếng động lớn hấp dẫn sự chú ý của vô số người.

Ngay cả hai vị cường giả phong vương đang đại chiến nơi xa cũng bị động tĩnh lớn này hấp dẫn mà cùng quan sát chiến trường bên dưới.

Nhưng mà chỉ nhìn thoáng qua chứ không dám nhìn lâu.

"Tiếp theo giao cho các ngươi." Sau một kích, không đợi biển lửa chiếu sáng thiên địa tán đi, Ti Hải Hiền đóng mạch môn lại.

Hai mươi sáu vị cường giả Thiên Vô Cấm U Quốc đồng thời ngẩn người.

Đây là ý gì?

Đóng mạch môn?

Chiến tranh mới vừa mới bắt đầu, vị Tổng Tướng này đã đóng mạch môn chuẩn bị rời đi?

Dưới tình thế cấp bách, đám người vội mở miệng ngăn cản.

"Tổng Tướng, đối phương có ba mươi người, hơn nữa còn có năm vị trung cảnh. Với thực lực của chúng ta, hoàn toàn không địch lại bọn họ!"

"Tổng Tướng, ngài không thể đi!"

"Tổng Tướng!"

Ti Hải Hiền khoát khoát tay, không có trả lời, chỉ hai tay ôm ngực lẳng lặng nhìn biển lửa tiêu tán. Khi biển lửa hoàn toàn tiêu tán, đã không thấy bóng dáng hai mươi chín vị cường giả Thiên Vô Cấm Kỳ bộ, chỉ còn lại mấy món vũ khí do Lục Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng chế tạo rơi xuống dưới.

Giờ khắc này.

Hai mươi sáu người đồng thời sửng sốt.

Chiến trường dưới mặt đất, Thần U Quân U Quốc và đại quân Kỳ bộ đều có người giật mình tại chỗ, sau đó nhìn lên trời, tìm kiếm bóng dáng cường giả Thiên Vô Cấm nhà mình.

Nhưng mà ai cũng không thể phát hiện bóng dáng và khí tức cường giả Thiên Vô Cấm Kỳ bộ trong trời đêm, cho đến vũ khí của bọn họ rơi xuống đất, bọn họ mới chấp nhận sự thật này.

Bình Luận (0)
Comment