Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1850 - Chương 1702 - Thực Lực Lại Tăng, Vô Dịch Dưới Nửa Bước Nguyên Ương (2)

Chương 1702 - Thực lực lại tăng, vô dịch dưới nửa bước Nguyên Ương (2)
Chương 1702 - Thực lực lại tăng, vô dịch dưới nửa bước Nguyên Ương (2)

Vừa vào đại thành.

Ôn Bình cũng cảm thấy thân thể của mình có thay đổi như thoát thai hoán cốt, lực lượng linh thể dồi dào ít nhất gấp ba bốn lần.

Về phần lực lượng thuần túy và sức phòng ngự thì Ôn Bình cũng cảm thấy nó tăng lên ít nhất là gấp ba.

Chuyện này khiến cho Ôn Bình có cảm giác mình có thể để cho cường giả thượng cảnh toàn lực chặt mấy đao cũng không có vấn đề gì.

"Như vậy còn được."

Ôn Bình đột nhiên muốn đi cấm khu cuối cùng xông vào cửa thứ ba một lần, lấy Thanh Liên Kiếm.

"Địa Đạo Thanh Liên Thể có thể Thôn Phệ linh hỏa?"

"Đúng thế."

"Vô hạn Thôn Phệ?"

"Có thể."

"Thôn Phệ linh hỏa, Địa Đạo Thanh Liên Thể có thể liên tục mạnh lên?"

"Có thể. Nhưng mà linh hỏa trong khu linh hỏa của Đan Tháp, một loại linh hỏa chỉ có thể nhận được một lần."

"Vậy cũng không tệ. Dù sao cũng ngon hơn tu luyện từng bước." Ôn Bình quyết định, một khi có thời gian thì sẽ đến khu linh hỏa của Đan Tháp.

Thu một lượt linh hỏa Địa cấp trước.

Sau đó lại là linh hỏa Thiên cấp hạ phẩm.

Linh hỏa Thiên cấp trung phẩm thì bây giờ quá khó thu phục, có thể thu phục Thanh Liên Diễm là do có Địa Đạo Thanh Liên Thể, cho nên hắn không gấp xuống tay với linh hỏa Thiên cấp trung phẩm.

Vạch ra kế hoạch tu luyện, Ôn Bình rời khỏi Đan Tháp, chuẩn bị đi cấm khu cuối cùng một chuyến.

Lấy Thanh Liên Kiếm!

Bây giờ hẳn là mình có thể xông qua ải thứ ba.

Nhưng mà vừa ra khỏi Đan Tháp thì đụng phải đệ tử Bất Hủ Tông đang đứng chờ bên ngoài Đan Tháp.

"Tham kiến tông chủ!"

Ôn Bình quan sát tỉ mỉ khuôn mặt xa lạ trước mắt một chút, sau đó hỏi: "Mới vừa vào tông?"

"Hồi bẩm tông chủ, đúng thế. Đệ tử vốn là người của Trần gia ở Kình Thiên Vực, sáu ngày trước may mắn xông qua Sư Đạo Mê Cục vào Bất Hủ Tông." Đệ tử Bất Hủ Tông dáng dấp như thanh niên sợ hãi lên tiếng trả lời.

Bởi vì người đứng ở trước mặt hắn là tông chủ Bất Hủ Tông danh chấn Triều Thiên Hạp!

Đại nhân vật sừng sững ở đỉnh Triều Thiên Hạp!

Ôn Bình đi thẳng vào vấn đề, hỏi: "Có việc gì sao?"

"À, suýt chút nữa là quên mất! Trần trưởng lão cho đệ tử đến đây chờ ngài, nói chỉ cần ngài ra thì lập tức nói cho ngài là có việc gấp." Nói xong, tên đệ tử Bất Hủ Tông này đã mặt đỏ tía tai.

"Được rồi, đi tu luyện đi." Đối với tên đệ tử Bất Hủ Tông này ngại ngùng, Ôn Bình bất đắc dĩ cười một tiếng.

Sau khi hắn đi, Ôn Bình lập tức móc Truyền Âm Thạch ra liên hệ Trần Hiết.

Một hơi sau, Truyền Âm Thạch kết nối.

Trần Hiết lo lắng nói.

"Tông chủ, rốt cuộc ngài cũng tu luyện xong!”

"Thế nào, trời sập?"

"Không có sập."

"Trời không có sập, vậy ngươi gấp cái gì."

"Ba ngày trước vị quốc chủ đó ra giá, nói muốn gặp mặt ngài một lần, hoặc là hắn tới gặp ngài cũng được."

"Giá bao nhiêu?" Nếu như bảng giá đủ dày, Ôn Bình cũng không để ý đi gặp vị quốc chủ U Quốc này một lần.

Điều kiện tiên quyết là đủ dày.

Nếu không Ôn Bình hoàn toàn không muốn dùng thời gian tu luyện đi gặp vị quốc chủ U Quốc này.

Đúng rồi.

Suýt nữa quên mất.

Trước đó bởi vì tinh thần lực đột nhiên đột phá, vào tu luyện luôn, ngay cả Long Dương Vương cũng không gặp.

Nếu như vị quốc chủ này ra bảng giá phù hợp, vậy thì cùng gặp. Gặp một người là gặp, gặp hai người cũng là gặp.

Trần Hiết nói: "Tương lai của Tẫn Tri Lâu, địa vị của Tử Khí Các, còn có tương lai của Bất Hủ Tông. Tẫn Tri Lâu lớn mạnh đã thế không thể đỡ, nhưng Giám Sát Điện là một ngọn núi cao. Tuyền Qua Tân Đạo của Tử Khí Các, Thiên Tượng Môn cũng không thể tránh được, cho nên bọn họ sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế hủy diệt Tử Khí Các. Còn Bất Hủ Tông, vị quốc chủ này nói, có thể nâng đỡ Bất Hủ Tông trở thành thế lực lục tinh đỉnh tiêm nhất."

"Được rồi, trả lời vị quốc chủ cao cao tại thượng này, nói cho hắn biết ta không làm. Thuận tiện nói chuyện quốc chủ U Quốc tra Tư Mã Thiên Tuyền cho Tư Mã Thiên Tuyền." Ôn Bình không ưa loại người thích dùng giọng điệu cao cao tại thượng nói chuyện này: "Đúng rồi, liên hệ Long Dương Vương, đêm nay ta rảnh."

"Vâng, thưa tông chủ!" Trần Hiết không có nói hết, mặc dù hắn cảm thấy nếu như gặp vị quốc chủ này một lần thì có thể sẽ càng tốt hơn, nhưng hắn trước giờ đều phục tùng vô điều kiện lời của Ôn Bình.

Bởi vì tin tưởng!

Khi cắt đứt liên hệ Truyền Âm Thạch, Trần Hiết lập tức liên hệ Tư Không Truy Tinh, nói lại lời Ôn Bình cho hắn.

Tư Không Truy Tinh nghe nói chuyện làm ăn bất thành, trong nháy mắt sắc mặt cứng lại.

Như vậy hắn biết trả lời với quốc chủ như thế nào?

Quốc chủ nghe xong, không tức giận sao?

"Quá khó khăn..." Tư Không Truy Tinh đau lòng không thể thở nổi, sau đó lùi lại hai bước ngồi lên ghế vuông.

Cho đến đêm xuống, Tư Không Truy Tinh mới lấy lại tinh thần, lấy can đảm tiến vào hoàng cung, nói kết quả cho quốc chủ.

Cũng ngay lúc này, một đạo bạch quang xuyên qua biển mây rơi vào trong vương phủ Long Dương Vương.

"Vân trưởng lão, từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ."

Từ truyền tống trận đi ra, Long Dương Vương lên tiếng chào Vân Liêu, hai người hàn huyên vài câu, sau đó được Vân Liêu dẫn đến Thính Vũ Các.

Nhưng mà dọc theo con đường này, hắn nói không dứt miệng.

"Vân trưởng lão, bản vương đêm khuya đến thăm, sẽ không quấy rầy đến Ôn tông chủ tu luyện chứ?"

Vân Liêu nói: "Không có."

"Vậy là tốt rồi." Long Dương Vương thở phào nhẹ nhõm, cười một tiếng, nói: "Đúng rồi, Vân trưởng lão, thời gian diễn ra trận tranh tài cuối cùng của Thất Vực Đăng Thiên Bảng đã được xác định, qua mấy ngày nữa sẽ công bố. Chính là hai tháng sau! Địa điểm ở quốc đô U Quốc, đến lúc đó có thể sẽ có tồn tại trên Thiên Vô Cấm đến quan chiến."

"Đa tạ điện hạ nhắc nhở, ta sẽ chuẩn bị chiến đấu cho tốt."

Bình Luận (0)
Comment