Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1852 - Chương 1704 - Long Dương Vương Cái Gì Cũng Không Cần (2)

Chương 1704 - Long Dương Vương cái gì cũng không cần (2)
Chương 1704 - Long Dương Vương cái gì cũng không cần (2)

Nói xong, đứng dậy muốn rời khỏi.

Một câu cũng không nói tiếp.

Ôn Bình thấy thế thì bất đắc dĩ cười một tiếng, sau đó nói: "Được rồi, đừng diễn, đồ ta nhận. Nhưng mà ta sẽ không lấy không đồ của điện hạ."

"Ha ha ha, nhận là tốt rồi. Quý tông có thể hai kiếm trảm Liệp Nghiêu, đã giúp bản vương quá nhiều, không đem chút quà gặp mặt đến, bản vương cũng ngại tới cửa. Nhưng mà nghĩ lại, Triều Thiên Hạp này hẳn là không có thứ gì có thể để cho Ôn tông chủ động tâm, cho nên đem hai món bảo vật do cường giả trên Thiên Vô Cấm để lại trong Nguyên U Giới đến. Ôn tông chủ không cần khách khí, giữa ngươi ta không cần bàn tới chuyện có qua có lại."

"Tin tức về Tư Mã Thiên Tuyền, ngươi cũng không muốn nghe?"

Nụ cười của Long Dương Vương lập tức cứng lại.

Không muốn?

Hắn quá muốn!

Ôn Bình nói tiếp: "Hắn là người của Hợp Bi Vương."

"Lại là người của Hợp Bi Vương!"

Gần đây Long Dương Vương rất hiếu kì, tại sao Tư Mã Thiên Tuyền lại đột nhiên đứng ra phủ định Thiên Bảng.

Mặc dù lý do rất đầy đủ nhưng tại sao không sớm, cũng không muộn, lại nhắm ngay lúc bọn người Thiên U Vương chuẩn bị bôi xấu Thiên Bảng thì đứng ra.

Hắn đoán là người của Thiên U Vương.

Cũng không nghĩ là người của Hợp Bi Vương.

Bởi vì Hợp Bi Vương rất khiêm tốn, mặc dù cũng đang lung lạc thế lực nhưng bàn về tranh đấu thì Hợp Bi Vương ít nhất trong số bọn họ.

Thậm chí có đôi khi hắn còn cố ý nhận thua, nhìn như là không muốn làm lớn chuyện, thậm chí có đôi khi cảm thấy hắn bó tay bó chân.

Hóa ra tất cả đều là giả.

Diễn quá giỏi.

Diễn hơn một trăm năm!

"Ôn tông chủ, ta có thể dùng cơ hội thứ hai sao?"

Ôn Bình gật gật đầu: "Đương nhiên."

Ôn Bình càng chờ mong Long Dương Vương liên tục dùng hết ba cơ hội.

Trong hai con ngươi Long Dương Vương lộ ra sát ý, nói: "Ôn tông chủ, Tư Mã Thiên Tuyền này, bản vương không muốn để cho hắn sống tiếp nữa. Chỉ cần Tư Mã Thiên Tuyền vừa chết, bản vương có thể nghĩ cách thay vào đó! Có hắn, bên phía Thần U Quân không có ai nhúng tay vào được!"

"Ngươi xác định?"

"Xác định!"

Liệp Nghiêu chết để cho Long Dương Vương xác định Bất Hủ Tông có phương pháp khắc chế phương pháp bảo vệ tính mạng của phong vương. Cho nên Long Dương Vương chỉ có thể gửi hi vọng vào Bất Hủ Tông.

Theo sau đó, Long Dương Vương lại mở miệng nói: "Ôn tông chủ, đến lúc đó bản vương sẽ lừa hắn đến Bất Hủ Tông, đồng thời phái hai vị phong vương giúp ngươi một tay, chỉ cầu vạn vô nhất thất!"

"Không cần phái người, chỉ cần ngươi có thể lừa hắn đến Bất Hủ Tông, hơn nữa để Bất Hủ Tông có một cái lý do chính đáng để giết hắn là được!"

Thật ra thì Long Dương Vương không nói, Ôn Bình cũng muốn gặp Tư Mã Thiên Tuyền một lần.

Muốn xem thử xem rốt cuộc hắn mạnh cỡ nào mới có dũng khí chất vấn Thiên Bảng, vu khống Bất Hủ Tông tuyên bố Thiên Bảng là thủ đoạn để mua danh chuộc tiếng.

"Ôn tông chủ yên tâm, việc này để cho bản vương lo cho!"

Nói xong, Long Dương Vương đứng dậy muốn đi gấp, trước khi đi cũng không nói thêm gì, hàn huyên vài câu sau đó vội vàng rời khỏi Bất Hủ Tông.

Thoạt nhìn là gấp gáp muốn giết Tư Mã Thiên Tuyền nên đi chuẩn bị sớm.

Ôn Bình thấy thế thì cất lễ vật của Long Dương Vương mang đến, sau đó tiếp tục tu luyện.

Chỉ cần Long Dương Vương có thể cho Bất Hủ Tông có một cái cơ hội xuất thủ danh chính ngôn thuận, Ôn Bình cũng muốn giết Tư Mã Thiên Tuyền.

Trước lúc đó thì tu luyện quan trọng hơn.

Về phần lễ vật Long Dương Vương mang đến, chờ sáng sớm ngày mai sẽ đưa cho phụ mẫu.

Quyển mạch thuật Thiên cấp thượng phẩm đó thì giữ lại xem thử, nếu như cũng không tệ lắm thì tu luyện một chút cũng được.

Nếu như bình thường thì ném vào tông môn, ai muốn xem thì xem.

Đưa Băng Kiếm và Băng Phách cho phụ mẫu, Ôn Bình đi vào cấm khu cuối cùng, chuẩn bị đến Thanh Long Động lấy thanh kiếm mà Thanh Liên Kiếm Tiên để lại cho mình.

Với thực lực trước mắt của hắn, qua cửa thứ ba dư xài.

Cùng lúc đó, Long Dương Vương từ truyền tống trận trở lại vương phủ. Sau khi trở lại vương phủ thì chuyện thứ nhất hắn làm chính là triệu tập tâm phúc thương nghị kế hoạch.

Dẫn Tư Mã Thiên Tuyền ra khỏi quốc đô, không dễ.

Nhưng mà nghĩ một vài cách, vẫn có thể làm được.

Chỗ khó lớn nhất ở chỗ làm như thế nào để Bất Hủ Tông danh chính ngôn thuận giết chết Tư Mã Thiên Tuyền mà sẽ không bị quốc chủ giáng tội?

Tư Mã Thiên Tuyền không phải Liệp Nghiêu, là tồn tại gần với Giám Sát Điện Hà Hữu Uyên ở U Quốc, lại thêm mấy năm nay lập chiến công hiển hách.

Gán một cái tội danh cho hắn hoặc là vu oan giá họa một trận là chuyện không thực tế.

Trải qua mấy canh giờ thảo luận, Long Dương Vương xác định sách lược, đó chính là lợi dụng Thiên Bảng đã thành quyền uy trong lòng mọi người.

...

Cấm khu cuối cùng.

Thanh Long Động.

Đi vào cửa thứ ba lần nữa, Ôn Bình cảm xúc bành trướng, rút kiếm giết thẳng vào trong đó.

Một kiếm, lui Hắc Ảnh!

Không chút chậm trễ!

Một chiêu đánh bại Hắc Ảnh, sau khi bị đánh bại thì nó cũng không có động thủ tiếp mà là hòa vào vô số Thanh Liên Kiếm Ý, hóa thành vô số điểm sáng biến mất trong Thanh Long Động.

Cửa thứ ba thoáng một cái là qua, Ôn Bình lập tức thuận đường đi vào chỗ sâu trong đó, cuối cùng đi vào Thanh Trì ở sâu trong đó.

Trên Thanh Trì, một thanh trường kiếm màu xanh có vô số cửu diệp thanh liên quay quanh đang lơ lửng trên đó, bộc lộ ra kiếm ý sắc bén, khiến cho Ôn Bình vừa mới trải qua cửa thứ ba kinh hãi không thôi.

Đây chính là tiên kiếm của Thanh Liên Kiếm Tiên sao?

Quả là siêu phàm thoát tục!

Bằng kiếm này, Ôn Bình dám đấu một trận với nửa bước Nguyên Ương!

Đột ngột.

Một giọng nói vang lên.

"Có thể không chặt cây trúc không?"

Theo sau đó, Thanh Liên Kiếm huyễn hóa thành Thanh Liên Kiếm Tiên Lý Bạch mặc áo trắng, vạc áo theo gió dập dờn, trong ngực ôm một bầu rượu. Chỉ là nó không có khí chất kiếm tiên của Thanh Liên Kiếm Tiên.

Bình Luận (0)
Comment