Nếu như không có Bi Trạch Vực, đại quân Già Thiên Lâu có thể trực tiếp trùng kích Trung Ương Thần Vực, nếu như không ngăn được, vậy đại quân của Già Thiên Lâu sẽ vọt thẳng đến quốc đô U Quốc, hoàn toàn không cho U Quốc có thời gian phản ứng.
Vậy U Quốc chỉ có hai con đường có thể đi, hoặc là toàn lực bố phòng, phái năm vị hoặc càng nhiều cường giả phong vương trấn thủ biên cảnh lâu dài, hoặc là dời đô, dời quốc đô khỏi Trung Ương Thần Vực giàu có nhất.
"Khó trách vị lão tổ này sẽ tức giận khi Thiên Bảng đặt mình ở vị trí cuối nhưng lại không tức giận vì Thiên Bảng xuất hiện." Nhìn đến cuối cùng, Bạo Loạn Vương bừng tỉnh đại ngộ.
Nếu như là mình, lúc tuổi còn trẻ có cống hiến to lớn với U Quốc như thế, thậm chí hơn hai trăm năm trước đã đánh bại nửa bước Nguyên Ương của Già Thiên Lâu, kết quả là lại xếp ở cuối nửa bước Nguyên Ương.
Không tức giận mới là lạ!
Hắn tuyệt đối sẽ đánh đến tận cửa, giẫm lên mặt người thành lập Thiên Bảng, sau đó chất vấn đối phương tại sao.
Là xem thường hắn sao?
Hay là cảm thấy nắm đấm của mình cực kỳ yếu đuối?
Suy bụng ta ra bụng người, chắc chắn lão tổ cũng sẽ làm như vậy. Vừa nghĩ tới đó, Bạo Loạn Vương cực kỳ hưng phấn.
Bất Hủ Tông, ngươi nhất định phải chết!
Long Dương Vương, ngươi cũng chết chắc rồi!
Cùng lúc đó, tin tức Bạo Loạn Vương xông vào Tổ Sơn cũng truyền đến quốc đô, nửa ngày, mọi người trong hoàng tộc đều biết.
Long Dương Vương thu được tin tức này thì sắc mặt đại biến, hắn hoàn toàn không ngờ được Bạo Loạn Vương sẽ điên cuồng như vậy.
"Việc cấp bách chính là hỏi thăm một chút xem Bạo Loạn Vương đã nói gì trên Tổ Sơn."
Chỉ có biết Bạo Loạn Vương nói cái gì thì hắn mới có biện pháp ứng đối, nếu không chính là hai mắt tối đen.
Đồng thời, Long Dương Vương cũng nhanh chóng nói tin tức này cho Ôn Bình, Ôn Bình chỉ đáp lại một câu rồi cắt đứt liên hệ Truyền Âm Thạch.
Long Dương Vương biết chắc chắn Ôn Bình lại đang tu luyện. Nhưng mà nếu như Ôn Bình đã biết tin tức này, nói nhiều nói ít đều không sao.
...
Sau ba ngày.
Thiên Hà Sơn sải bước bước ra khỏi Khúc Cảnh thông đạo, đứng ở trên không Vực Chủ Phủ Nguyên Dương Vực, sau đó lạnh lùng nói: "Vực Chủ Nguyên Dương Vực ở đâu?"
Một tiếng này, truyền trăm dặm.
Khi vô số người bị giọng nói này hấp dẫn, Đại Vực Chủ Nguyên Dương Vực vừa mới nhậm chức vội vàng từ trong Vực Chủ Phủ chạy ra.
Mặc dù hắn không biết Thiên Hà Sơn nhưng lại cảm nhận được khí tức còn kinh khủng hơn cường giả phong vương, bị dọa đến gấp gáp quỳ xuống đất.
"Tiền bối, vãn bối chính là Đại Vực Chủ Nguyên Dương Vực. Xin hỏi tiền bối là có chuyện gì có thể giúp được ngài?"
"Bất Hủ Tông ở đâu?"
Lời vừa nói ra, người trong Nguyên Dương Vực kinh hãi.
Ngay cả người trong Thiên Dương Thành cũng kinh hãi.
Vị cường giả này phát ra khí tức còn kinh khủng hơn cường giả phong vương. Tồn tại bực này lại đường hoàng tìm Bất Hủ Tông, chỉ sợ là xảy ra chuyện lớn.
Có người thông minh, lập tức đoán được là vì Thiên Bảng. Bởi vì Thiên Bảng xếp hạng cho tồn tại trên Thiên Vô Cấm.
"Nguy rồi. Lần này chỉ sợ Bất Hủ Tông đã chọn giận tồn tại trên Thiên Vô Cấm."
"Ta đã nói rồi, Thiên Bảng xuất hiện chắc chắn sẽ đắc tội rất rất nhiều người. Cho dù Bất Hủ Tông giết Liệp Nghiêu đã chứng minh mình mạnh mẽ, để cường giả phong vương bình thường không dám tùy tiện xuất thủ. Nhưng mà trên Thiên Vô Cấm thì sao?"
"Mặc dù lời này của ngươi có chút mã hậu pháo nhưng nói cũng không tệ. Phong vương không dám tùy tiện xuất thủ bày tỏ bất mãn của mình nhưng tồn tại trên Thiên Vô Cấm cũng không để ý nhiều như vậy."
"Thiên Bảng, đúng là khiến cho Tẫn Tri Lâu trở thành quyền uy trong lòng mọi người, nhưng mà phiền phức mang đến cũng quá lớn. Sao Tẫn Tri Lâu lại ngốc như vậy, không xếp hạng cho trên Thiên Vô Cấm không được sao."
"Xem ra là có chỗ dựa, nếu không thì sao dám chỉ trỏ cường giả trên Thiên Vô Cấm?"
Trong lúc mọi người lặng lẽ bàn tán, Đại Vực Chủ Nguyên Dương Vực bị áp lực bức bách, chỉ có thể nói vị trí của Bất Hủ Tông cho Thiên Hà Sơn.
Thiên Hà Sơn biết được, lại bước vào Khúc Cảnh thông đạo lần nữa, biến mất trên không Thiên Dương Thành.
Trong lúc Thiên Hà Sơn biến mất trên không Thiên Dương Thành, Long Dương Vương ở quốc đô U Quốc đã đến nhà bái phỏng Bạo Loạn Vương trong ba ngày liên tục.
Cho dù mỗi lần đi đều bị cản ở ngoài cửa, hơn nữa còn bị Bạo Loạn Vương chế nhạo và trào phúng, nhưng ngày hôm sau Long Dương Vương vẫn đi.
Hơn nữa còn cố ý chọc giận Bạo Loạn Vương.
Bởi vì mấy ngày qua, cho dù ai hỏi thì Bạo Loạn Vương cũng không hề đề cập tới hắn đi Tổ Sơn làm gì và nói cái gì.
Bọn người Thiên U Vương cũng không ngoại lệ.
Quốc chủ cũng không ngoại lệ.
Đối với Bạo Loạn Vương đột nhiên biến thành như thùng sắt, Long Dương Vương chỉ có thể sử dụng thủ đoạn nguyên thủy nhất, cũng là vụng về nhất.
Đó chính là chọc giận Bạo Loạn Vương!
Hơn nữa còn phải kéo theo nhiều người xem!
Bởi vì càng nhiều người xem, Bạo Loạn Vương sẽ càng phẫn nộ!
Một khi Bạo Loạn Vương mất lý trí thì thùng sắt vững như thành đồng này sẽ từ từ lộ ra sơ hở, nói không chừng sẽ nói lỡ miệng.
Nếu như Bạo Loạn Vương không nói lỡ miệng, vậy hắn không thể nào biết chuyện gì đã xảy ra trên Tổ Sơn, sẽ tạo thành ảnh hưởng như thế nào cho hắn và Bất Hủ Tông.
Bất Hủ Tông, nhất định không thể có sơ xuất.
Nó là trợ lực lớn nhất cho mình leo lên vị trí quốc chủ.
Cũng là giúp đỡ lớn cho mình mở ra kế hoạch lớn khi kế nhiệm vị trí quốc chủ.
"Cho nên, ngươi ngay cả dũng khí gặp bản vương cũng không có sao? Thế nhân đều nói ngươi lòng dạ nhỏ hẹp, không gánh được chức trách lớn, xem ra đều nói rất đúng. Cũng khó trách ngoại trừ cái tên ẩn núp của Già Thiên Lâu là Liệp Nghiêu ra thì không có bất kỳ cường giả phong vương nào chịu đứng về phía ngươi."