Trong vương phủ, rõ ràng nghe Long Dương Vương ở bên ngoài trào phúng, Bạo Loạn Vương giận không kềm được, dưới cơn nóng giận muốn xông ra đại chiến một trận với Long Dương Vương nhưng lại bị đám thủ hạ ôm chặt lại.
Thấy không ôm được nữa, thủ hạ vội vàng đưa một tờ giấy đã được chuẩn bị trước đó tới trước mặt Bạo Loạn Vương đang phẫn nộ.
Trên giấy chỉ có một câu —— Long Dương Vương càng muốn chọc giận ngươi chứng tỏ trong lòng hắn càng lo lắng, chớ mắc lừa!
Dù nhìn thấy một câu nói đó thì lửa giận của Bạo Loạn Vương cũng chỉ dập tắt một chút xíu, nhưng mà suy cho cùng thì xúc động muốn đi đại chiến với Long Dương Vương một trận cũng bị dập tắt. Còn Long Dương Vương bên ngoài thì càng sốt ruột.
Cho đến khi thủ hạ tâm phúc đột nhiên tìm tới, nói nhỏ vài câu bên tai thì sắc mặt vốn u ám của Long Dương Vương mới dịu lại.
Cũng bởi vì thủ hạ tâm phúc mang tới tin tức này, Long Dương Vương càng thêm ra sức trào phúng bên ngoài vương phủ Bạo Loạn Vương.
Bởi vì Tư Mã Thiên Tuyền đã rời khỏi quốc đô U Quốc!
Trong mấy ngày nay, mặc dù không thể làm cho Bạo Loạn Vương dưới cơn nóng giận nói lộ ra nhưng Bất Hủ Nhật báo trợ công, cộng thêm hắn tạo ra lưu ngôn phỉ ngữ trong Thần U Quân, cuối cùng làm cho ngọn núi cao khó mà vượt qua Tư Mã Thiên Tuyền này rời khỏi quốc đô với mình.
Thời khắc này, Tư Mã Thiên Tuyền dưới cơn nóng giận muốn đi Bất Hủ Tông khiêu chiến, lấy lại uy danh đệ nhất phong vương Thần U Quân của mình.
Đồng thời nói cho thế giới này, Thiên Bảng đúng là đang mua danh chuộc tiếng, không phải là vì Tư Mã Thiên Tuyền hắn không phục xếp hạng Thiên Bảng mà nói xấu Thiên Bảng.
Chỉ với động cơ của Tư Mã Thiên Tuyền, hắn không cần tìm cớ cho Bất Hủ Tông danh chính ngôn thuận giết Tư Mã Thiên Tuyền.
Tài nghệ không bằng người!
Chính là lý do có sức thuyết phục nhất!
"Bản vương đến nhà khiêu chiến, Bạo Loạn Vương, ngươi không dám nhận sao? Ngày xưa không phải luôn luôn tự xưng là thực lực trên ta sao? Hẳn là thực lực trên miệng chứ hả?" Long Dương Vương nằm trên ghế, tiếp tục trào phúng bên ngoài vương phủ Bạo Loạn Vương.
Chỉ cần có thể chọc giận Bạo Loạn Vương, hắn không thèm để ý tới thân phận và thể diện nữa.
...
Bất Hủ Tông.
Sau khi Ôn Bình từ Tiên Phủ Viên ra ngoài, đột nhiên nhận được tin tức đến từ Trần Hiết.
"Tông chủ, hạng mười Thiên Bảng Thiên Hà Sơn đang ở Tử Khí Các!"
Ôn Bình nghi ngờ nói: "Không phải hắn đi thẳng tới Bất Hủ Tông sao? Làm sao đột nhiên lại thay đổi tuyến đường đi Thần Phi Thành?"
"Không biết, nhưng vừa rồi Thiên Hà Sơn xâm nhập Tử Khí Các, mở miệng muốn mua một tấm Tuyền Qua Đồ và một món Tuyền Qua Sát Khí. Hô Lan nói rõ quy tắc cho hắn, hắn lập tức bỏ ra một ngàn vạn bạch tinh, dùng giá cao thu mua một cái tư cách mua sắm."
Tuy người tới chỉ là hạng mười Thiên Bảng.
Nhưng mà vừa nghĩ tới đối phương là cường giả nửa bước Nguyên Ương, Trần Hiết vẫn có chút khẩn trương, dù sao kẻ đến không thiện.
Ôn Bình nói: "Ngươi làm việc của ngươi."
Dứt lời, Ôn Bình lập tức đi Tẫn Tri Lâu, chuẩn bị thông qua hình ảnh Hắc Ảnh truyền về xem tình huống bên trong Tử Khí Các.
Đập vào mi mắt chính là Thiên Hà Sơn đứng sừng sững ở bên trong Tử Khí Các, lạnh giọng chất vấn Thiên Huyền nghe được động tĩnh chạy tới.
"Các ngươi muốn có tư cách mua sắm, lão phu lập tức mua một cái tư cách mua sắm. Làm ăn từ xưa đến nay đều là có mua thì có bán, đương nhiên tư cách mua sắm cũng không ngoại lệ. Hơn nữa đây là chuyện hai bên tự nguyện, Tử Khí Các ngươi nhiều chuyện như vậy?"
Trong lúc nói chuyện, Thiên Hà Sơn lộ ra một chút xíu khí tức của mình, lại làm cho sắc mặt người bên trong bên ngoài Tử Khí Các đều đại biến.
Khoảng cách Thiên Hà Sơn gần nhất, Thiên Huyền đứng mũi chịu sào cảm nhận được luồng khí tức kinh khủng này, trầm mặc cả buổi nói không ra lời.
Trên phong vương?
Một ý nghĩ kinh khủng xuất hiện.
Thiên Huyền cẩn thận nói: "Tiền bối, đây là quy củ của Tử Khí Các, nếu như ngài muốn mua Tuyền Qua Đồ hoặc là Tuyền Qua Sát Khí thì có thể đợi khi bán đấu giá. Tử Khí Các chúng ta mỗi tháng đều sẽ cử hành một lần đấu giá, ngài có thể đến sau."
Thiên Hà Sơn lạnh lùng nói: "Cửa hàng lớn lấn khách?"
Thiên Huyền biến sắc, nhưng vừa nghĩ tới đối phương có thể là cường giả trên phong vương, cho nên chỉ có thể tiếp tục cẩn thận từng li từng tí nói: "Tiền bối, không bằng chúng ta đi lên nói chuyện? Có lẽ, chúng ta có thể tìm một biện pháp giải quyết khác."
Dứt lời, Thiên Huyền đưa tay mời.
Ai mà ngờ được Thiên Hà Sơn đột nhiên hừ lạnh một tiếng, đưa tay nhấc lên khí thế và mạch khí mênh mông bức Thiên Huyền lui xa mười trượng.
Nếu không phải đụng trúng vách tường Tử Khí Các thì sợ còn phải lui về sau.
Quả nhiên!
Trên phong vương!
Trên mặt Thiên Huyền lộ vẻ đắng chát.
Theo sau đó, Thiên Hà Sơn lạnh giọng nói: "Không phải nói đây là quy củ bất thành văn của Tử Khí Các sao? Nếu là quy củ, tại sao lại muốn vì lão phu mà phá lệ. Hóa ra quy củ của các ngươi chỉ áp dụng với kẻ yếu. Đúng là khiến cho người ta không ưa nổi!"
Câu nói này vừa vang lên thì người bên trong bên ngoài Tử Khí Các có ai mà còn không biết mục đích của Thiên Hà Sơn?
Thuần túy gây chuyện!
"Tiền bối, bớt giận!"
Biết kết quả này, Thiên Huyền càng cẩn thận hơn.
Thiên Hà Sơn cười lạnh một tiếng, sau đó hỏi: "Vậy Tuyền Qua Đồ và Tuyền Qua Sát Khí này, ngươi bán hay là không bán lão phu? Nếu không bán, vậy Tử Khí Các này đâu cần phải tồn tại nữa. Nếu như bán, vậy thì mau lấy Tuyền Qua Đồ ra."
Câu nói này vừa vang lên, người bên trong bên ngoài Tử Khí Các đều run lên, sau đó hai mặt nhìn nhau vài lần, trong lúc nhất thời hoàn toàn không biết nên làm sao bây giờ.
Cự tuyệt?
Vậy sợ rằng vị tồn tại trên phong vương này sẽ coi đây là cái cớ, đại khai sát giới!
Đồng ý?
Vậy thì vi phạm với quy củ của Tử Khí Các, quy củ thiết lập trước đó và hành động công khai đưa người khác vào sổ đen trên Bất Hủ Nhật báo chẳng phải sẽ trở thành trò cười?
Oanh ——
Đột ngột.
Một đạo bạch quang ầm vang rơi vào nóc Tử Khí Các.