Bạch quang còn chưa tiêu tán.
Một giọng nói lạnh nhạt vang lên.
"Không nghĩ tới hạng mười Thiên Bảng Thiên Hà Sơn tiền bối lại đến Tử Khí Các tông ta làm khó mấy tiểu bối Thiên Vô Cấm."
"Tông chủ!"
Thiên Huyền như là túm được một cọng cỏ cứu mạng, vẻ khó khăn trên mặt giảm đi một nửa.
Nhưng mà biết người trước mắt đúng là tồn tại trên Thiên Vô Cấm, lo lắng trong lòng Thiên Huyền cũng không có giảm đi.
Bởi vì như Trần Hiết nói, tồn tại trên Thiên Vô Cấm đều đã gia nhập U Quốc hoặc là đối thủ một mất một còn của U Quốc là Già Thiên Lâu.
Trung lập.
Hoặc là tán tu.
Không có một ai.
Như vậy cũng có nghĩa là người tới chắc chắn là địch không phải là bạn!
Thiên Hà Sơn tiếu lý tàng đao nhìn Ôn Bình chậm rãi đi từ trên lầu Tử Khí Các xuống, dứt khoát ngồi xuống, sau đó quan sát Ôn Bình, khẽ cười nói: "Hẳn là lão phu tốn nhiều bạch tinh như vậy mua một tấm Tuyền Qua Đồ, một món Tuyền Qua Sát Khí, hành vi đưa tiền tới cửa như thế này lại là làm khó các ngươi?"
"Nếu vì bạch tinh, Tuyền Qua Đồ, Tuyền Qua Sát Khí của Tử Khí Các ta muốn ra giá kiểu gì cũng sẽ có nhiều người mưa. Tiền bối, mời về đi, tư cách dùng tiền mua được này Tử Khí Các không chấp nhận." Xét thấy đối phương cũng không có vừa thấy mặt thì lập tức rút đao khiêu chiến, Ôn Bình cũng không có gấp động thủ, cho dù biết vị Thiên Hà Sơn này là kẻ đến không thiện.
"Nếu như lão phu nhất định phải mua thì sao?"
Thiên Hà Sơn ánh mắt sáng quắt nhìn chằm chằm Ôn Bình, giống như là diều hâu để mắt tới con mồi, khiến cho mấy người Thiên Huyền bên cạnh giật mình.
Lời vừa nói ra, đám người bên ngoài Tử Khí Các thở mạnh cũng không dám, cẩn thận từng li từng tí lui về sau.
Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.
Lỡ như xảy ra xung đột, đó là tồn tại trên Thiên Vô Cấm.
Chính là tiện tay vung một cái, mạch khí tạo ra đủ để nghiền xương bọn họ thành tro?
Ngay lúc tất cả mọi người cho rằng Ôn Bình muốn cúi đầu, Ôn Bình lại cười một tiếng: "Vậy thì xin tiền bối lần sau xếp hàng sớm một chút."
Một câu, khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc đến ngẩn ra.
Dù sao bán một tấm Tuyền Qua Đồ, một món Tuyền Qua Sát Khí là có thể không đắc tội một vị cường giả trên Thiên Vô Cấm.
Quá cứng nhắc đi chứ?
Giữ quy củ cũng không phải giữ như thế nha?
Đương nhiên.
Những lời này bọn họ chỉ dám nói thầm.
Tồn tại trên Thiên Vô Cấm, bọn họ không thể trêu vào.
Bất Hủ Tông, bọn họ cũng không trêu chọc nổi.
"Vậy lão phu cũng muốn xem xem, ngươi mời lão phu ra ngoài như thế nào." Thiên Hà Sơn không những không giận mà còn cười, sau đó đồng thời mở ra năm cái kim sắc mạch môn.
Phanh ——
Phanh ——
Phanh ——
Phanh ——
Phanh ——
Tiếng vang trong trẻo do mạch môn mở ra vang lên.
Mạch môn vừa mở ra, khí tức trên Thiên Vô Cấm mênh mông như là sóng lớn ngập trời lan mạnh ra xung quanh. Cho dù là Trấn Nhạc Cảnh, Địa Vô Cấm, thậm chí là Thiên Vô Cấm cũng đều không rét mà run, sau lưng đổ mồ hôi lạnh.
Giờ phút này, tất cả mọi người chỉ cảm thấy mình giống như là đom đóm trong đêm tối, không chỉ nhỏ bé mà còn phải đối diện với bóng tối vô tận.
Chỉ có một người, mặt không đổi sắc.
Thậm chí có hơi thất vọng.
Thiên Hà Sơn nói: "Cũng không có khiến cho lão phu thất vọng, là tông chủ Bất Hủ Tông, ngươi là người duy nhất đối mặt với khí tức của lão phu mà mặt không đổi sắc."
"Cảm ơn."
Ôn Bình bình thản đáp lại một câu, sau đó kéo Thiên Hà Sơn vào trong danh sách đen của Tử Khí Các, đồng thời còn hơi thất vọng.
Tại sao lại thất vọng?
Bởi vì Thiên Hà Sơn mang đến cho hắn cảm giác không có mạnh hơn Hắc Ảnh ở cửa thứ ba của Thanh Long Động bao nhiêu, không khiến cho hắn cảm thấy áp lực gì cả.
Sau khi kéo Thiên Hà Sơn vào sổ đen, Ôn Bình quay người căn dặn Thiên Huyền bên cạnh: "Lần sau gặp lại loại khách hàng ngang ngược ỷ thế hiếp người này, mở miệng khuyên nhủ trước một lần, khuyên nhủ không thành công thì dùng Truyền Âm Thạch liên hệ ta."
"Vâng..." Thiên Huyền vừa lên tiếng trả lời, chỉ thấy Thiên Hà Sơn bên trong Tử Khí Các đột nhiên biến mất không còn bóng dáng, giống như là hư không tiêu thất.
Nhìn ra cửa thì thấy Thiên Hà Sơn đã ở trên đường phố bên ngoài Tử Khí Các, đồng thời còn duy trì tư thế ngồi đoan chính.
Chuyện này. . .
Không riêng Thiên Huyền không biết làm sao.
Người bên trong bên ngoài Tử Khí Các cũng đều không biết làm sao.
Đương nhiên.
Ngay cả người trong cuộc là Thiên Hà Sơn cũng không biết xảy ra chuyện gì.
"Ừm?" Thiên Hà Sơn ngắm nhìn bốn phía một chút, sau đó nghi ngờ nhìn Ôn Bình trong Tử Khí Các, sau khi đứng vững thì lập tức đi tới Tử Khí Các.
Mặc dù không biết đối phương na di mình ra bên ngoài như thế nào nhưng hắn cũng không có cảm nhận được bất kỳ Nguyên Ương Chi Lực nào.
Vậy thì chứng minh không có cường giả trên Thiên Vô Cấm xuất thủ. Có thể làm được điều này thì hẳn là dùng một chút thủ đoạn đặc thù.
"Loại thủ đoạn nhỏ này, trước thực lực tuyệt đối thì vô dụng." Giờ khắc này, Thiên Hà Sơn quyết định dùng tông chủ Bất Hủ Tông bức cường giả đứng sau Bất Hủ Tông hiện thân. Nếu như không được, vậy thì dùng toàn bộ người của Tử Khí Các.
Sau mấy bước, Thiên Hà Sơn bỗng nhiên biến mất tại chỗ.
Sau đó chỉ nghe một tiếng vang lên.
Phanh ——
Thiên Hà Sơn đâm mạnh vào cổng Tử Khí Các, bị một tầng tường khí trong suốt chặn đường tiến lên.
Va chạm này khiến cho hắn trở tay không kịp.
Ngay lúc bọn người Thiên Huyền không biết xảy ra chuyện gì thì Ôn Bình chậm rãi đi đến cổng Tử Khí Các, cách tường khí tường trong suốt, nhìn chằm chằm Thiên Hà Sơn gần trong gang tấc, sau đó nói: "Tiền bối, đừng ép ta kéo ngươi vào sổ đen vĩnh viễn. Bây giờ ngươi rời đi, mấy ngày nữa đến xếp hàng sớm một chút, Tuyền Qua Đồ, Tuyền Qua Sát Khí vẫn sẽ bán cho ngươi."
"Muốn chết!"
Thiên Hà Sơn bị Ôn Bình nói hai câu này kích thích, lúc đầu bị xếp ở hạng chót Thiên Bảng đã khiến cho hắn cực kỳ khó chịu.