Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1860 - Chương 1712 - Thanh Liên Kiếm Thế Như Chẻ Tre

Chương 1712 - Thanh Liên Kiếm thế như chẻ tre
Chương 1712 - Thanh Liên Kiếm thế như chẻ tre

Trung cảnh mà cũng phải tránh?

Vậy không phải chứng minh hắn xếp hạng chót Thiên Bảng là chính xác sao?

Phanh ——

Thiên Hà Sơn ngũ mạch cùng chấn động.

Muốn chính diện va vào.

Nương theo mạch môn rung động, trong khoảnh khắc toàn thân Thiên Hà Sơn bị kim sắc quang hoa bao trùm, theo sau đó trong kim sắc mạch khí sau lưng có một cây kim côn to lớn chui ra. Côn chừng ba trăm trượng, khi dựng đứng lên thì không khác gì trụ chống trời.

Khi vô số thanh liên ép đi qua, kim côn to lớn bỗng nhiên khẽ đảo ra sau, sau đó giống như đang tụ lực, thôn phệ một lượng lớn kim sắc mạch khí, cũng dung nhập một sợi Nguyên Ương Chi Lực. Một hơi sau, kim côn tụ lực xong, bỗng nhiên bắn lên, sau đó đánh mạnh tới phía vô số thất diệp thanh liên.

Oanh ——

Vô số thất diệp thanh liên và kim côn chạm vào nhau, trong khoảnh khắc, một lượng lớn thất diệp thanh liên bị nện đến vỡ nát, nhưng mà thất diệp thanh liên quá nhiều.

Kim sắc cự côn đập xuống mới được mười trượng thì tốc độ rơi xuống càng ngày càng chậm. Khi một kiếm của Ôn Bình đánh vào kim sắc cự côn thì đẩy kim sắc cự côn bay ngược lại. Một màn này khiến cho Thiên Hà Sơn nhìn thấy mà giật mình.

Bởi vì chiêu của hắn chính là mạch thuật Thiên cấp thượng phẩm!

Lại còn bước vào cảnh giới viên mãn.

Lại thêm dung nhập một sợi Nguyên Ương Chi Lực, còn có cảnh giới bản thân gia trì, lực sát thương của mạch thuật Thiên cấp thượng phẩm đủ để miểu sát bất kỳ cường giả phong vương nào. Không cần biết vị Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh này mạnh bao nhiêu thì đều không chạy khỏi vận mệnh bị miểu sát.

Nhưng tông chủ Bất Hủ Tông trước mắt lại không có bị miểu sát.

Không chỉ như thế.

Còn chặn được một côn này của mình, sau đó bức lui nó.

Hắn là Thiên Vô Cấm Trung Cảnh thật sao?

Đang kinh ngạc thì một tiếng vang lớn vang tận mây xanh.

Phanh ——

Kim sắc cự côn ầm ầm vỡ vụn, hóa thành vô số kim quang nhộn nhạo. Kim quang qua đi, vô số thất diệp thanh liên của Ôn Bình đi theo, cầm Thanh Liên Kiếm trong tay đánh tới Thiên Hà Sơn. Thanh Liên Kiếm vừa mới phá mạch thuật Thiên cấp thượng phẩm chỉ thẳng vào ngực Thiên Hà Sơn.

Lúc này, Thiên Hà Sơn mở mạch thuật phòng ngự ra, cũng là mạch thuật Thiên cấp thượng phẩm, lại bước vào cảnh giới viên mãn, cũng dung nhập một sợi Nguyên Ương Chi Lực.

Khi kim sắc bình chướng to lớn được dựng lên, Thanh Liên Kiếm cũng vừa giết tới.

Phanh ——

Thanh Liên Kiếm đánh lên kim sắc bình chướng, phát ra tiếng kim loại vang to lớn. Thiên Hà Sơn lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà vừa mới thở dài một hơi thì Thanh Liên Kiếm đã đâm xuyên qua kim sắc bình chướng, đơn giản giống như là dao nhỏ đâm vào đậu hũ.

"Đây là kiếm gì!" Thiên Hà Sơn kinh hô một tiếng, sau đó vội vàng lui nhanh, khi lui về sau, sau lưng đột nhiên xuất hiện một cái cửa vào Khúc Cảnh thông đạo.

Ngay lúc Thanh Liên Kiếm càng ngày càng gần, đồng thời một kiếm chém đứt kim côn đã bầu bạn mình hơn hai trăm năm, sắc mặt Thiên Hà Sơn đại biến, sau đó bỗng nhiên lui vào trong đó, biến mất không thấy gì nữa. Thiên Hà Sơn vừa biến mất, cửa vào Khúc Cảnh thông đạo cũng đóng lại theo hắn.

Một kiếm vồ hụt, Ôn Bình sửng sốt.

Mẹ nó.

Còn chưa kịp mở truyền tống trận ra nữa.

Cái tên này một chiêu không địch lại thì lập tức rút lui?

Cẩn thận như vậy sao?

Còn tưởng rằng Thiên Hà Sơn sẽ vì bị thiệt thòi trong tay người tu hành Thiên Vô Cấm, dưới cơn nóng giận mà không giết hắn không được đây.

Nếu như vậy thì có thể truyền tống về tông, sau đó mài chết hắn. Mộc Long và hắn thay phiên đánh lên, mài hắn mấy ngày mấy đêm, chắc chắn có thể mài chết.

"Không có ý nghĩa."

Ôn Bình mất hứng mà về.

Hắn cũng đã chuẩn bị sẽ trở mặt với U Quốc.

Vậy mà Thiên Hà Sơn này lại không đánh lại thì lui.

Đúng là càng già thì càng gian xảo.

Hoàn toàn không giống những người tu hành Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh, cảm thấy mình có thủ đoạn bảo mệnh thì chắc chắn sẽ gắng chống đến cùng.

Bất đắc dĩ cảm thán một câu, sau đó Ôn Bình cũng không có vội vã rời đi mà kéo dài tinh thần lực đến khu vực Thiên Hà Sơn rời đi.

Nhưng mà khi tinh thần lực dò xét vào trong không gian bích chướng thì cũng không có phát hiện bất kỳ Khúc Cảnh thông đạo nào, giống như là Khúc Cảnh thông đạo mà Thiên Hà Sơn rời đi lúc nãy không tồn tại.

Lục soát một lát sau, Ôn Bình thu tinh thần lực.

Sau đó nghe được Thanh Liên Kiếm chửi một câu: "Thứ đồng nát sắt vụn gì đó, còn dám chọi cứng với ta."

Nghe được Thanh Liên Kiếm chửi bậy, Ôn Bình lập tức nhìn xuống hai khúc côn rơi xuống vùng bình nguyên bên dưới, tinh thần lực quét qua thì biết chất liệu của nó cũng không đơn giản nhưng vẫn bị Thanh Liên Kiếm chém đứt ra làm đôi, có thể nghĩ Thanh Liên Kiếm sắc bén cỡ nào.

Không hổ là kiếm của Thanh Liên Kiếm Tiên!

"Ngươi lập được công, trở về sẽ ban thưởng ngươi bổ thêm mấy bó củi." Ôn Bình cười trêu chọc một câu, sau đó hóa thành kinh hồng trở về Tử Khí Các.

Khi Ôn Bình trở lại Tử Khí Các, người ở bên trong bên ngoài Tử Khí Các đều không rõ ràng tình hình chiến đấu cho lắm, nhao nhao vây quanh hắn.

Ngay cả thành chủ Thần Phi Thành Diêm Lai cũng không đứng xem nữa mà là đi vào trong Tử Khí Các, hỏi thăm tình hình chiến đấu của trận chiến này.

Đối với chuyện này, Ôn Bình cũng lười giải thích.

Chỉ dặn dò Thiên Huyền một câu: "Không có việc gì thì không nên rời khỏi Tử Khí Các, ở trong Tử Khí Các thì cho dù cường giả trên Thiên Vô Cấm tới cũng bó tay hết cách với ngươi."

Dứt lời, Ôn Bình trực tiếp kéo toàn bộ mười hạng đầu của Thiên Bảng vào trong sổ đen của Tử Khí Các, làm như vậy thì sẽ không cần phải sợ đánh lén nữa.

Thiên Huyền gật đầu, sau đó dò hỏi: "Tông chủ, ngài thắng?"

Ôn Bình lắc đầu: "Không có."

Nói một cách nghiêm túc.

Thì hắn không có thắng, bởi vì đối phương rút lui quá nhanh.

Ài.

Nói trắng ra là.

Còn chưa đủ mạnh.

Thực lực bây giờ cộng thêm Thanh Liên Kiếm, mặc dù hắn đã có thể so chiêu với cường giả nửa bước Nguyên Ương nhưng mà bàn về sức chiến đấu thật thì vẫn chênh lệch nhiều lắm.

Bình Luận (0)
Comment