Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1861 - Chương 1713 - Tư Mã Thiên Tuyền Đến

Chương 1713 - Tư Mã Thiên Tuyền đến
Chương 1713 - Tư Mã Thiên Tuyền đến

Chương 1713: Tư Mã Thiên Tuyền đến

Nếu như vừa rồi cảnh giới của mình là Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh thì có thể hoàn toàn không cho Thiên Hà Sơn có cơ hội rút lui như vậy.

Thiên Huyền lại hỏi: "Tông chủ, vậy sao lại kết thúc nhanh như vậy chứ?"

Câu hỏi của Thiên Huyền cũng là câu hỏi mà Diêm Lai muốn hỏi.

Cũng là câu hỏi chung của tất cả mọi người trong Tử Khí Các.

Ôn Bình thuận miệng đáp một tiếng: "Kim côn bị gãy mất cho nên hắn đi. Bây giờ cẩn thận một chút, không nên rời khỏi Tử Khí Các."

"Vâng, thưa tông chủ!" Thiên Huyền gật đầu.

Bây giờ Bất Hủ Tông có kẻ địch là nửa bước Nguyên Ương.

Sao hắn dám ra ngoài chạy loạn?

Diêm Lai cũng vội vàng hỏi một câu: "Ôn tông chủ, vị tiền bối vừa rồi là ai vậy?"

"Hạng mười trên Thiên Bảng, Thiên Hà Sơn!"

Dứt lời, Ôn Bình kết nối với truyền tống trận, truyền tống mình về Bất Hủ Tông, chỉ để lại một mình Diêm Lai sợ run tại chỗ, nghĩ mãi mà vẫn không rõ.

Ôn tông chủ.

Thật sự mới là Thiên Vô Cấm Trung Cảnh sao?

Trong lúc Diêm Lai còn đang kinh ngạc thì người trong Thần Phi Thành nhìn Tử Khí Các hoàn hảo không chút tổn hại trong đống đổ nát, cảm xúc lẫn lộn.

Có kinh ngạc.

Kinh ngạc vì tốc độ kết thúc của cuộc phong ba này.

Người đến Tử Khí Các gây chuyện không phải là cường giả trên Thiên Vô Cấm sao?

Đó là tồn tại trong truyền thuyết, chỉ tồn tại ở trong điển tịch lịch sử, có rất ít người tận mắt nhìn thấy tồn tại bực này.

Cũng đành chịu.

Hắn bất đắc dĩ vì mình cả nghĩ quá rồi.

Hắn có tư cách gì nói tông chủ Bất Hủ Tông cứng nhắc.

Cuối cùng, vẫn là mình ếch ngồi đáy giếng.

Nói tóm lại, cuộc phong ba này kết thúc khiến cho tất cả mọi người đều bất ngờ. Mà địa vị của Tử Khí Các trong lòng bọn họ cũng nước lên thì thuyền lên.

Cùng lúc đó, Thiên Huyền trở về Bất Hủ Tông. Bởi vì tồn tại trên Thiên Vô Cấm trong mắt người bình thường thì là truyền thuyết.

Nhưng trong mắt hắn thì cũng là như thế!

"Tông chủ, một trận chiến này, ngài thắng mấy chiêu?" Thiên Huyền biết, tông chủ nhà mình có thể bình yên trở về thì chắc chắn là đã chiếm được thượng phong.

"Không có thắng."

Chỉ cần Thiên Hà Sơn không có chết thì chính là tai hoạ ngầm.

Như vậy thì làm sao có thể nói là thắng được?

"Nhưng mà Thiên Hà Sơn đó đã lui!" Thiên Huyền hoàn toàn không tin, bởi vì rõ ràng Thiên Hà Sơn tới cửa tìm phiền toái, sao có thể tùy tiện lui lại như thế được chứ.

Ôn Bình bình tĩnh nói: "Muốn tin thì tin, không thì thôi. Đi, đi nói cho mấy người Tử Nhiên đại sư một tiếng, nói cho bọn họ biết, nếu không có việc gì thì không nên rời khỏi tông môn. Nếu như nhất định phải đi Tử Khí Các thì tuyệt đối không thể rời khỏi phạm vi của Tử Khí Các. Thiên Hà Sơn đó cũng không phải là loại lương thiện."

Dứt lời, Ôn Bình đi thẳng.

Mà sau khi Ôn Bình rời khỏi đây, tin tức tông chủ nhà mình chiến một trận với cường giả trên Thiên Vô Cấm đồng thời bức lui cường giả trên Thiên Vô Cấm nhanh chóng truyền khắp toàn bộ tông môn.

Khiến cho toàn tông trên dưới, từng người đều cảm xúc bành trướng.

Đệ tử mới nhập môn biết tin tức này thì từng người đều kích động không thôi, bởi vì mặc dù thời gian nhập tông không lâu nhưng dưới hoàn cảnh hòa hợp ở trong Bất Hủ Tông, bọn họ cảm thấy rất là vinh dự khi được trở thành một phần tử của Bất Hủ Tông.

Khi biết được hơn một năm trước tông chủ nhà mình mới Luyện Thể Cảnh, những đệ tử mới nhập môn này càng thêm kính sợ thật sâu với Bất Hủ Tông.

Hóa ra Bất Hủ Tông không phải là thế lực mới hoành không xuất thế mà là một con quái vật khổng lồ có căn cơ đã đâm xuống lòng đất vạn trượng.

Đương nhiên.

Chắc chắn là Ôn Bình không biết được cảm xúc của những đệ tử mới này.

Bây giờ tâm tình của hắn rất phức tạp, bởi vì có một cường giả nửa bước Nguyên Ương nhìn chằm chằm Bất Hủ Tông nhưng mà bây giờ lại không biết tung tích.

Từ lúc sáng lập Tẫn Tri Lâu đến nay, đây là lần đầu tiên có cảm giác khẩn trương khi địch ở trong tối ta ở ngoài sáng như vậy. Lúc trước hắn cũng vì có loại cảm giác bất an này cho nên mới phí sức sáng tạo ra Tẫn Tri Lâu, thậm chí còn cho Trần Hiết quyền lực lớn nhất.

Nếu như đối phương trực tiếp đánh tới cổng Bất Hủ Tông thì tốt biết bao nhiêu.

Ôn Bình đột nhiên có chút hoài niệm Hồ Thiên Địa, Hồ Thiên Địa có nhiều kẻ địch đơn thuần, tập trung tinh thần chỉ muốn diệt cả cái tông môn của ngươi, động một chút lại vọt tới cửa nhà.

"Hệ thống, có loại kiến trúc đặc thù nào có thể truy tung được kẻ địch hay không?" Ôn Bình rất không thích loại cảm giác bất an này.

"Sau khi túc chủ trở thành chủ nhân của Triều Thiên Hạp thì có thể giám sát được vị trí của mỗi một vị cường giả trên Thiên Vô Cấm trong Triều Thiên Hạp."

"Không có loại kiến trúc này sao?"

"Có. Chỉ cần thăng cấp Tẫn Tri Lâu là được. Thăng cấp Tẫn Tri Lâu thì có thể có xác suất nhất định sẽ nhận được chức năng dự báo trước. Khi hệ thống nhận định người có uy hiếp với tông môn xuất hiện trong phạm vi nhất định thì sẽ tự động khóa chặt vị trí, đồng thời thông báo cho túc chủ."

"Vậy thì thôi luôn đi." Ôn Bình suy nghĩ một hồi, vẫn nên giữ danh vọng lại thăng cấp Niết Bàn Ốc đi, Tẫn Tri Lâu thì chờ một chút cũng được.

Nếu như chắc chắn sẽ nhận được chức năng này thì rất cần phải thăng cấp nó.

Đáng tiếc.

Lại là vấn đề của xác suất.

Bây giờ cũng không giàu có, cho nên cũng không cần dùng chút danh vọng còn sót lại này đi đánh cược.

Theo sau đó, Ôn Bình lập tức truyền âm cho Trần Hiết, kêu hắn chuyển hóa Hắc Ảnh nhiều một chút, tăng cường tuần sát xung quanh Bất Hủ Tông.

Làm như vậy có thể bảo đảm giảm sự uy hiếp từ Thiên Hà Sơn đến thấp nhất.

Trần Hiết nhận được mệnh lệnh, tính toán được chuyện này chắc chắn có liên quan đến Thiên Hà Sơn cho nên lập tức chuyển hóa hai ba mươi cái Hắc Ảnh, tuần sát xung quanh Bất Hủ Tông.

Nhưng mà liên tục năm sáu ngày cũng không có chút động tĩnh gì hết.

Bình Luận (0)
Comment