Chương 1715: Thượng cảnh Mộc Long, ứng chiến! (2)
"Tham kiến Thiên U Vương điện hạ, tham kiến Hợp Bi Vương điện hạ, tham kiến Băng Vương điện hạ..." Diêm Lai vừa mới khấu kiến năm người.
Lại có một người đi ra khỏi Khúc Cảnh thông đạo.
Chính là Long Dương Vương!
Sáu vị hoàng tộc phong vương tề tụ Thần Phi Thành, Diêm Lai sợ hãi, lập tức biết điều mời sáu người đến Thành Chủ Phủ Thần Phi Thành.
Sau đó không ai mở miệng nói chuyện.
Bởi vì mọi người đều có tâm tư riêng.
Nguyên nhân Long Dương Vương không mở miệng rất đơn giản, bởi vì kết quả mà hắn không muốn nhìn thấy nhất đã xảy ra ngay trước mắt.
Bọn người Thiên U Vương đến, chắc chắn sẽ bảo đảm Tư Mã Thiên Tuyền không sao.
Nhất là Hợp Bi Vương, hắn vẫn giấu kín chuyện Tư Mã Thiên Tuyền đã đứng về phía mình, không phải là vì xem hắn như át chủ bài lớn nhất sao?
Nếu như át chủ bài có vấn đề gì, chắc chắn hắn sẽ ra tay!
Khi đến tầng cao nhất của Thành Chủ Phủ Thần Phi Thành, nhìn thấy Tư Mã Thiên Tuyền trên không Tử Khí Các, Thiên U Vương vẫn luôn trầm mặc mở miệng nói chuyện.
"Long Dương Vương, đừng tưởng rằng bản vương không biết, chuyện tản lời đồn, lưu ngôn phỉ ngữ trong quân Thần U Quân, trong quốc đô là ngươi làm. Ngươi muốn cho Tư Mã Thiên Tuyền tìm đến Bất Hủ Tông, ngươi làm được, nhưng nếu Bất Hủ Tông thua, ngươi nên làm cái gì?"
Long Dương Vương khẳng định: "Chỉ bằng một Tư Mã Thiên Tuyền thì còn chưa đủ để Bất Hủ Tông thua. Hai kiếm giết Liệp Nghiêu, Hà Hữu Uyên cũng làm không được."
"Cho nên khi biết ngươi bức Tư Mã Thiên Tuyền tìm đến Bất Hủ Tông, bản vương đi Thiên Tượng Môn một chuyến, gặp môn chủ Thiên Tượng Môn xin một món bảo vật trấn phái. Cho dù giết không chết một cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh nhưng cũng đủ khiến cho thực lực của hắn chỉ có thể phát huy ra được năm thành."
Dứt lời, Thiên U Vương cười đắc ý.
Thậm chí Bạo Loạn Vương còn cuồng tiếu không thôi.
Bởi vì khi hắn biết chuyện này thì vẫn nhịn, chỉ chờ giờ khắc này!
Ai kêu ngươi mấy ngày nay chọc ta!
Mới nãy còn dám nhắc tới Liệp Nghiêu?
Nên!
Ha ha ha ha!
Long Dương Vương thì biến sắc, hắn không nghĩ tới Thiên Tượng Môn vẫn luôn trung với quốc chủ U Quốc lại trợ giúp Thiên U Vương.
Không thể nào?
Thiên Tượng Môn tuyệt đối không thể nào đứng về phía Thiên U Vương.
Bởi vì sau lưng Thiên Tượng Môn là quốc chủ U Quốc bây giờ.
Vậy thì chỉ có một khả năng, môn chủ Thiên Tượng Môn cũng muốn cho Bất Hủ Tông thua.
"Trợn tròn mắt rồi chứ." Bạo Loạn Vương cười to không ngừng, cực kỳ vui vẻ: "Chút tâm tư nhỏ nhoi đó của ngươi, cho là chúng ta không phát hiện được?"
Sắc mặt Long Dương Vương có chút âm trầm, sau đó muốn kiếm cớ rời đi, lợi dụng Truyền Âm Thạch nói chuyện này cho tông chủ Bất Hủ Tông.
Thế nhưng là vừa mới chuẩn bị rời đi thì Bạo Loạn Vương đã xông lên.
Dáng vẻ như muốn nhìn chằm chằm hắn.
Long Dương Vương vốn nghĩ dùng Truyền Âm Thạch liên hệ tông chủ Bất Hủ Tông ở trước mặt tất cả mọi người, bại lộ Truyền Âm Thạch tồn tại thì bại lộ đi.
Dù sao cũng ổn hơn thua trận đại chiến này.
Nhưng vừa mới chuẩn bị không thèm đếm xỉa thì một đạo bạch quang từ trên trời giáng xuống.
Người của Bất Hủ Tông đến.
Khiến cho động tác chuẩn bị móc Truyền Âm Thạch của Long Dương Vương dừng lại.
Nhưng khi Long Dương Vương thấy rõ người tới, lại phát hiện đối phương bộc lộ ra yêu khí mạnh mẽ. Hiển nhiên, người tới là một Yêu Tổ.
Ôn tông chủ lại không có xuất hiện?
Giữa bạch quang, Mộc Long chậm rãi đi ra, sau đó lạnh lùng ngẩng đầu nhìn Tư Mã Thiên Tuyền lơ lửng trên Tử Khí Các một chút.
Tư Mã Thiên Tuyền cũng nhìn chằm chằm Mộc Long, mũi thương chỉ thẳng vào đỉnh đầu Mộc Long, cũng dùng thái độ bề trên quan sát hắn.
“Chỉ là một con yêu tới?”
Mộc Long nhíu lông mày lại.
Có chút không vui.
Lúc đầu hắn đang lo không có người luyện tập với hắn, thậm chí muốn trở về tìm Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc, kết quả Tư Mã Thiên Tuyền đưa tới cửa, cho nên hắn xung phong nhận việc, muốn thay tông môn giải quyết kẻ địch này, thuận tiện luyện tay một chút.
Nhưng giọng điệu này của đối phương.
Khiến cho hắn rất khó chịu.
"Đúng là không biết sống chết." Mộc Long lạnh mặt, yêu lực màu xanh mênh mông bộc phát, sau đó đưa hắn đến trước mắt Tư Mã Thiên Tuyền trong nháy mắt.
Hai tay như câu, muốn khóa Tư Mã Thiên Tuyền lại!
Tư Mã Thiên Tuyền giật mình.
Tốc độ thật nhanh!
Sau khi kinh ngạc, vội vàng nhấc thương lên quét thành hình bán nguyệt. Vốn định bức lui Mộc Long hai bước, sau đó đi lên đánh, phản kích. Nhưng thương quét đi qua, bị Mộc Long nắm trong tay, Tư Mã Thiên Tuyền thử rút ra nhưng không làm nên chuyện gì.
Phanh ——
Sau một khắc, nương theo một đám tam sắc yêu lực bắn ra, đầu trường thương bị Mộc Long đánh đứt đoạn.
"Thương của ta!"
Yêu Tổ thật là bá đạo!
Vậy mà tay không bóp nát Tam Tuyệt Thương của hắn!
Tam Tuyệt Thương này, mặc dù không phải dùng Thiên Niên Lam Bạch Băng chế tạo nhưng chất liệu sử dụng cũng là một trong số thiên tài địa bảo cứng rắn nhất ở Triều Thiên Hạp.
Còn là chính tay quốc chủ ban cho khi hắn phong vương.
Sau phong vương, đi theo hắn, một đường trưởng thành, trở thành đệ nhất phong vương trong Thần U Quân, trở thành đệ nhất U Quốc, chỉ dưới Hà Hữu Uyên.
Mấy chục năm trước, Tam Tuyệt Thương này chiến một trận với Hà Hữu Uyên cũng không có bị tổn hại. Không nghĩ tới hôm nay lại bị gãy trong tay một Yêu Tổ.
Tư Mã Thiên Tuyền giật mình, hoàn toàn không để ý tới thương đã gãy của mình, bây giờ hắn chỉ sợ mình bị đôi tay cứng rắn đó khóa lại.
Phanh ——
Ngũ mạch cùng chấn động.
Mạch môn chấn động, sau đó gây ra mấy tầng sóng trùng điệp bắn lên, còn hắn lùi lại trăm trượng. Sóng đánh thẳng Mộc Long nhưng Mộc Long không lui nửa bước, thậm chí dùng yêu lực mở đường, mạnh mẽ tách sóng ra, tiếp tục đuổi theo Tư Mã Thiên Tuyền.
Thấy thế, Tư Mã Thiên Tuyền cũng không kinh hoảng, bởi vì hắn cũng biết Mộc Long không sợ sóng này, đồng thời, hắn cũng không muốn dựa vào cái sóng này kéo chân hắn được bao lâu.
Phanh ——
Ngũ mạch lại cùng chấn động lần nữa.