Chương 1716: Phong Mạch Kết Giới
Mạch khí màu lam hóa thành trường thương, sau đó bỗng nhiên cắm giữa không trung. Lấy nó làm trung tâm, phạm vi vạn mét nhanh chóng ngưng kết một cái chiến trường như là mặt hồ. Đồng thời, lấy nó làm trung tâm, vô hạn gợn sóng không ngừng khuếch tán.
Tư Mã Thiên Tuyền đặt mình vào trong đó, khí tức bản thân lập tức liên tục tăng lên. Sau đó lại ngưng tụ ra một cây trường thương, một tay nắm chặt.
"Ngươi là Long tộc." Tư Mã Thiên Tuyền lạnh giọng mở miệng: "Ta muốn khiêu chiến Kiếm Thần họ Lý của Bất Hủ Tông, không phải ngươi!"
"Chỉ bằng ngươi?"
Mộc Long lạnh giọng trào phúng một tiếng, dùng giọng điệu y chang Tư Mã Thiên Tuyền đáp lại hắn.
Nói xong, dưới chân Mộc Long bốc lên tam sắc hỏa diễm, đồng thời nhanh chóng khuếch tán ra, những nơi đi qua, chiến trường mặt hồ đều bị hòa tan. Tư Mã Thiên Tuyền thấy thế thì vọt ra, ngũ mạch cùng chấn động, lạnh lùng nói.
"Thủy Kính · Thần Uy Kích Thủy!"
Nói xong, khoảng cách giữa Tư Mã Thiên Tuyền và Mộc Long càng ngày càng gần, khi đến gần trong gang tấc, một thương đã tụ lực đâm ra.
Một thương nhấc lên ngàn trượng sóng, xuyên thủng biển mây cao cao tại thượng, cũng che mất Mộc Long trong biển lửa tam sắc.
Một màn này diễn ra ngay trên Thần Phi Thành.
Cho nên khiến cho người trong Thần Phi Thành sợ ngây người.
Cũng làm cho Thiên U Vương không nhịn được cảm thán một tiếng: "Vừa ra tay chính là mạch thuật Thiên cấp trung phẩm vượt qua cảnh giới viên mãn Thần Uy Kích Thủy, rất nhiều năm rồi không ai có thể khiến cho Tư Mã Thiên Tuyền nghiêm túc như vậy. Lần trước hắn nghiêm túc như vậy là khi tranh đệ nhất U Quốc với Hà Hữu Uyên."
"Không nghĩ tới Bất Hủ Tông có thể thu được Long tộc Thượng Cảnh, hơn nữa hình như huyết mạch của Long tộc này cũng không phải bình thường. Tay bóp gãy Tam Tuyệt Thương, yêu khu và lực lượng mạnh mẽ như vậy, mạnh và đáng sợ hơn những Yêu Hoàng thượng cảnh kinh khủng trong cấm khu nhiều."
Hợp Bi Vương vẫn luôn trầm mặc ngưng trọng nói.
Trước đó không mở miệng.
Là bởi vì chuyện không liên quan đến mình, lười đánh giá.
Bây giờ mở miệng.
Là vì lo lắng.
Đồng thời Bất Hủ Tông một tông hai phong vương cũng làm cho hắn cảm nhận được áp lực.
Cho dù Tư Mã Thiên Tuyền thắng.
Thì đó cũng là Long Dương Vương thắng lợi.
Trong U Quốc còn chưa có thế lực lục tinh nào từng sinh ra hai vị cường giả phong vương. Có một cái tông môn như thế này ủng hộ, ai có thể tranh tài với hắn?
Cũng ngay lúc này, dưới lầu có một giọng nói vang lên.
"Điện hạ! Điện hạ!"
Thiên U Vương đang tập trung tinh thần quan chiến kịp phản ứng lại, bởi vì người tới chính là tâm phúc của mình. Trong khoảng thời gian này, hắn vẫn luôn ở Thần Phi Thành, định lôi kéo Bất Hủ Tông. Đáng tiếc, ngay cả tông chủ Bất Hủ Tông cũng không có gặp được.
"Cho hắn đi lên." Thiên U Vương mở miệng.
Người tới vội vàng lên lầu, sau đó ngắm nhìn bốn phía một chút, khi thấy Long Dương Vương thì dáng vẻ như muốn nói lại thôi.
Thiên U Vương nói: "Tự mình nghĩ đi."
Người tới nghĩ mấy hơi, sau đó nói tiếp: "Mấy ngày trước, lão tổ hoàng tộc đến Tử Khí Các tranh phong với tông chủ Bất Hủ Tông ở trên không trung. Không ai biết được kết quả, nhưng cuối cùng tông chủ Bất Hủ Tông bình yên trở về, lão tổ rút đi."
"Ngươi lặp lại lần nữa!"
Thiên U Vương kinh hô.
Người tới vội vàng quỳ rạp xuống đất, không có dám nói tiếp.
"Tình huống như thế nào?" Hợp Bi Vương lập tức gặn hỏi.
Hắn gấp gáp gặn hỏi, liếc mắt phát hiện Long Dương Vương cũng ở bên cạnh, trong lúc nhất thời có chút hối hận đã cho Bạo Loạn Vương ngăn cản hắn.
Người quỳ dưới đất không dám nói nhiều.
Đương nhiên.
Hắn cũng không biết nhiều.
Chỉ đành nói: "Cụ thể thuộc hạ cũng không biết, chỉ biết là một trận chiến giữa lão tổ và tông chủ Bất Hủ Tông phi thường ngắn ngủi. Còn có... tông chủ Bất Hủ Tông đó, một người một kiếm, dùng thực lực Thiên Vô Cấm Trung Cảnh bức lão tổ ra khỏi Thần Phi Thành."
"Không thể nào!"
Thiên U Vương gầm thét.
Sau đó lại nổi giận nói: "Cái gì cũng không biết, ở đây nói hươu nói vượn. Lão tổ sẽ bị tông chủ Bất Hủ Tông chỉ là một Thiên Vô Cấm Trung Cảnh bức lui? Chỉ là lão tổ nhượng bộ mà thôi, lần sau lại xảy ra chuyện như vậy thì phải nghĩ kĩ rồi nói."
Hắn không tin, chỉ là Thiên Vô Cấm Trung Cảnh mà có thể bức lui nửa bước Nguyên Ương.
Lão tổ lui, khẳng định có lý do của hắn.
Nếu không với thực lực nửa bước Nguyên Ương, cường giả phong vương cũng sống không quá ba chiêu trong tay hắn huống chi là Thiên Vô Cấm Trung Cảnh?
Thiên U Vương quát lớn, người tới sợ hãi rút đi. Nhưng mà mặc dù hắn lui nhưng vẻ nghi hoặc trên mặt đám người Hợp Bi Vương cũng không có biến mất.
Bên cạnh, Long Dương Vương vui mừng quá đỗi. Không ngờ chuyện hắn lo lắng nhất lại phát triển theo một chiều hướng tốt.
Xem ra lão tổ cũng phát hiện Bất Hủ Tông bất phàm. Bởi vì Bất Hủ Tông bất phàm, lão tổ cũng không có chọn chế tài Bất Hủ Tông.
Về phần tại sao lão tổ lại chiến một trận với Ôn tông chủ, mặc dù Long Dương Vương hiếu kỳ nhưng cũng không có lo lắng quá.
Lão tổ lui.
Đã đủ nói rõ vấn đề.
Nếu như lão tổ muốn giết Ôn tông chủ, chắc chắn là sẽ không lui.
"Bạo Loạn Vương, đa tạ, đa tạ! Nếu như ngươi không cưỡng chế xông vào Tổ Sơn, chưa chắc Bất Hủ Tông có thể được lão tổ ưu ái."
Dứt lời, Long Dương Vương hưng phấn, nhịn không được, chạy qua ôm Bạo Loạn Vương đang tức giận một cái.
Bạo Loạn Vương một tay đẩy Long Dương Vương ra, sau đó định cho Long Dương Vương một quyền nhưng mà Long Dương Vương nói một câu khiến cho hắn dừng lại.
"Đánh vào đây này, bản vương tuyệt đối không đánh trả."
Dứt lời, Long Dương Vương nhướng người tới.
Chuyện này khiến nắm đấm của Bạo Loạn Vương ngừng ở giữa không trung, hơi run rẩy, cả buổi không có đánh xuống.
Thấy thế, Long Dương Vương lạnh giọng nói: "Không dám cũng đừng có nổi nóng, ngay cả tâm tình của mình cũng không khống chế được, ngươi dựa vào cái gì có thể đấu thắng được bản vương?"
...