Chương 1732: “Trường Mạch Công Nguyên Ương quyển”
Hắn đột nhiên cảm thấy nếu như mình là cặn bã nam hoặc là cặn bã nữ thì tốt rồi.
Đối với Long Dương Vương cố gắng, hắn có thể xem là chuyện đương nhiên.
Đáng tiếc.
Hắn không phải.
Bây giờ hắn rất mê mang, không biết nên làm sao đối đãi Long Dương Vương. Dù sao Long Dương Vương là hoàng tộc U Quốc, chẳng lẽ để cho hắn phản bội hoàng tộc U Quốc gia nhập Bất Hủ Tông?
Rơi vào đường cùng, Ôn Bình không suy nghĩ nữa.
Tiếp tục tu luyện.
Ba ngày sau, thượng cảnh còn không có đột phá.
Đang chuẩn bị xem Niết Bàn Ốc sau khi hoàn thành thăng cấp.
Ôn Bình nhận được truyền âm của Trần Hiết.
"Tông chủ, ba ngày nay, Đao Ma trưởng lão liên tục giết bảy vị Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh, ba vị Thiên Vô Cấm Trung Cảnh. Trong đó ba người là Thần Tướng hạ cảnh của Thần U Quân ở Long Trạch Vực, hai người khác là điện chủ phân điện Giám Sát Điện ở Vực Chủ Phủ Long Trạch Vực và Phó Vực Chủ Long Trạch Vực."
"Hắn ở đâu?"
"Tạm thời không liên lạc được, chỉ để lại một câu nói cho ta sau đó lập tức mất liên lạc."
"Nói gì?"
"Đao Ma trưởng lão nói với ta là nhất định phải miêu tả kỹ càng trận báo thù này trên Bất Hủ Nhật báo, làm cho toàn bộ người trong U Quốc nhìn thấy. Nhưng mà hành động này không khác gì quang minh chính đại khiêu khích hoàng tộc U Quốc. Sau khi Bất Hủ Nhật báo in ra, Đao Ma trưởng lão sẽ phiền toái hơn."
"Cứ làm theo lời hắn nói đi."
"Vâng, tông chủ."
Nếu tông chủ không sợ, vậy thì hắn cũng không sợ.
Ôn Bình tiếc hận nói: "Đáng tiếc, tên Đao Ma đó lại không có giết người của hoàng tộc. Ta đã nói thẳng như vậy rồi."
"Ặc..." Trần Hiết bất đắc dĩ.
Tông chủ còn cảm thấy giết không đủ nhiều.
Chắc trên đời này chỉ có tông chủ nhà mình mới nghĩ như vậy chứ?
Chợt, Trần Hiết nói tiếp: "Tông chủ, bây giờ Vực Chủ Phủ Long Trạch Vực cố kỵ thân phận trưởng lão Bất Hủ Tông của Đao Ma trưởng lão, tạm thời che giấu chuyện này. Nhưng nếu như đăng lên Bất Hủ Nhật báo, bọn người Thiên U Vương sẽ lập tức biết được."
Mặc dù tông chủ rất chắc chắn nhưng hắn vẫn có chút khẩn trương.
Bởi vì nếu như việc này truyền đến tai bọn người Thiên U Vương, vậy chắc chắn bọn họ sẽ mượn cớ làm loạn, tuy nói không dám vạch mặt với Bất Hủ Tông.
Nhưng Đao Ma trưởng lão sẽ gặp phiền toái.
Chủ yếu là hắn biết rõ tính cách tông chủ, nhất định sẽ bảo đảm Đao Ma trưởng lão, không cần biết người giết Đao Ma trưởng lão là ai.
Như vậy sẽ khiến cho bọn người Thiên U Vương có cơ hội để lợi dụng.
Ôn Bình nói tiếp: "Tạm thời không cần quản những chuyện này, tìm được Đao Ma rồi nói. Ta sợ hắn ngây ngốc cho là sẽ liên lụy đến tông môn, cho nên chuẩn bị một mình gánh lấy tất cả hậu quả."
"Tông chủ, ta đang cố gắng tìm. Đầu sỏ lớn nhất sau màn chính là Diệp Trạch Vương đã chết, cho nên ta cảm thấy chắc chắn hắn sẽ đi tìm Dư Cơ đó. Dù sao nếu không có Dư Cơ, những người muốn hủy diệt Chấn Đao Môn cũng sẽ không tìm được thời gian mà môn chủ Chấn Đao Môn suy yếu nhất."
"Sau khi tìm được hắn thì nói thẳng cho hắn biết. Nếu muốn báo thù thì làm triệt để một chút. Dù sao cắt cỏ còn phải cắt tận gốc."
"Vâng, tông chủ!"
Trần Hiết gật đầu.
Theo sau đó, Ôn Bình cắt đứt liên hệ Truyền Âm Thạch.
Đồng thời cũng khởi hành đi tới Niết Bàn Ốc.
Sau khi Niết Bàn Ốc thăng cấp, căn phòng này đã thay đổi rất nhiều. Trước đó nó chính là một gian phòng không lớn, bây giờ trực tiếp hóa thành một tiểu tháp ba tầng màu đỏ thẫm.
Tầng thứ nhất.
Khu Huyền cấp.
Tầng thứ hai.
Khu Địa cấp.
Tầng thứ ba.
Khu Thiên cấp!
"Khu Thiên cấp, tốn một trăm điểm nhiệm vụ tông môn có thể tiến vào bên trong một canh giờ, mặc dù có chút mắc nhưng nó có lý do."
Theo sau đó, Ôn Bình mở cửa hàng kèm theo Niết Bàn Ốc ra.
Một kinh hỉ đập vào mi mắt.
“Trường Mạch Công Nguyên Ương quyển.”
“Hạn chế: Chỉ có tông chủ được tu luyện.”
“Giá bán: Hai mươi vạn danh vọng.”
"Mua mua mua!"
Ôn Bình lập tức tra xem số dư danh vọng còn lại của mình.
Đáng tiếc.
Cũng chỉ có hai vạn.
Nhưng mà chỉ cần chờ một tháng nữa mà thôi.
Có Nguyên Ương quyển, hắn có thể tu luyện tới Nguyên Ương Cảnh.
Một đường thông suốt!
Nhưng mà nếu như mua “Trường Mạch Công Nguyên Ương quyển”, kế hoạch thăng cấp Niết Bàn Ốc phải kéo dài hơn nửa tháng nữa.
Trừ phi lập tức thu nhiều Tuyền Qua Thần Tượng một chút.
Loại nào cũng thu.
Nhưng mà.
Cho dù có thu nhiều thì bọn họ cũng cần có một quá trình học tập.
Dù sao đối với bọn họ thì mặc dù Tuyền Qua Tân Đạo có chỗ giống nhưng về bản chất thì vẫn có khác biệt vô cùng lớn.
Chờ bọn họ tốn một hai tháng tu luyện thành công, mình cũng tích đủ danh vọng để mua “Trường Mạch Công Nguyên Ương quyển” và thăng cấp Niết Bàn Ốc.
Vậy cũng chỉ có một con đường, chính là để Tuyền Qua Thần Tượng đã tu luyện Tuyền Qua Tân Đạo bây giờ mỗi ngày làm nhiều Tuyền Qua Đồ hoặc là Tuyền Qua Sát Khí một chút.
Tạm thời tước đoạt thời gian tu luyện của bọn họ.
Bởi vì chỉ là tạm thời, cho nên Ôn Bình lập tức móc Truyền Âm Thạch ra liên hệ U Nguyệt: "U Nguyệt trưởng lão, nếu để cho Tuyền Qua Thần Tượng ở Tử Khí Các tạm thời cchir tập trung làm Tuyền Qua Đồ hoặc là Tuyền Qua Sát Khí thì mỗi ngày có thể chế tạo ra được bao nhiêu?”
U Nguyệt vội vàng lên tiếng trả lời: "Tông chủ, nếu như đều tập trung làm Tuyền Qua Đồ, đến giới hạn cao nhất mà tinh thần lực của bọn họ có thể chịu đựng thì mỗi ngày hẳn là có thể sản xuất mười đến mười ba tấm nhất tuyền hoặc là Nhị Tuyền Tuyền Qua Đồ. Nếu như là nhất tuyền hoặc là Nhị Tuyền Tuyền Qua Sát Khí, hạn mức cao nhất hẳn là mười cái. Lại thêm lão thân, hẳn là có thể tăng gấp đôi!"
"Không cần tăng thêm ngươi, ngươi vẫn làm Tứ Tuyền Tuyền Qua Đồ hoặc là Tuyền Qua Sát Khí của ngươi, bảo trì một ngày một tấm. Nếu như có một ngày có nắm chắc làm Ngũ Tuyền Tuyền Qua Đồ, có thể thử làm một chút. Cũng không thể để Tử Khí Các chỉ bán nhất tuyền tới tứ tuyền mãi."
Ôn Bình cẩn thận tính một cái, dựa theo U Nguyệt nói, vậy mỗi tuần hắn có thể thu nhập mười vạn danh vọng, chỉ nhiều không ít.
Trước khi Tử Nhiên xuất quan, hạn mức cao nhất cũng như thế.
Đương nhiên.
Tử Nhiên xuất quan cũng không thể nào cung cấp nhiều ích lợi hơn được.