Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1879 - Chương 1731 - Long Dương Vương Phản Kích

Chương 1731 - Long Dương Vương phản kích
Chương 1731 - Long Dương Vương phản kích

Chương 1731: Long Dương Vương phản kích

Hắn cảm thấy chỉ còn kém một bước nữa là đột phá thượng cảnh!

Cùng lúc đó, ngay trong đêm cùng ngày, Long Dương Vương cũng nhận được tin tức từ Đại Vực Chủ Long Trạch Vực và Đại Vực Chủ Nguyên Dương Vực.

Tin tức của hai người vừa tới, tin tức của nhãn tuyến hắn xếp vào các đại vực khác cũng truyền tới.

Bên cạnh còn có một vị cường giả phong vương sắc mặt lạnh lùng. Nhưng mà giờ phút này hắn mặc một bộ quần áo đen phủ kín người.

Chất liệu quần áo rất mộc mạc, hơn nữa cực kỳ đơn sơ, cực kỳ giống tiểu dân bình thường, khí tức lộ ra cũng mới Địa Vô Cấm thôi.

Nếu như không phải giờ phút này hắn ngồi bên cạnh Long Dương Vương, ai có thể nghĩ tới hắn là cường giả phong vương?

Người này là ai?

Chính là hạng thứ hai mươi bảy Thiên Bảng —— Phá La Hải.

Cũng là người ủng hộ Hợp Bi Vương trong Thần U Quân.

Rất hiển nhiên.

Bây giờ đã bí mật đứng về phía Long Dương Vương.

"Điện hạ, thế nào?" Phá La Hải nghi hoặc hỏi.

Long Dương Vương cũng không kiệng kỵ, đưa tình báo cho hắn, sau đó mừng lớn nói: "Ngoại trừ Trung Ương Thần Vực, Bất Hủ Nhật báo vẫn còn bán ở các đại vực khác. Hơn nữa người bán càng ngày càng nhiều, Thần U Quân muốn bắt cũng không bắn được."

"Tại sao lại như vậy?" Phá La Hải nhướng mày, không rõ ràng cho lắm.

Long Dương Vương tiếp tục nói: "Ngươi nhìn nữa thì biết, bây giờ người bán Bất Hủ Nhật báo đổi thành tán tu. Bọn họ cất giấu Bất Hủ Nhật báo trong tàng giới, chạy đến cổng phố xá sầm uất bán một hồi rồi chạy. Chờ Thần U Quân nghe tin chạy đến thì những tán tu đó đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Ngay cả những thế lực lục tinh hỗ trợ Thần U Quân đó cũng không làm được gì."

"Tán tu?" Phá La Hải nghi hoặc nói: "Tán tu bình thường sẽ không lớn mật như thế chứ? Cũng không có năng lực muốn làm gì thì làm dưới sự giám thị của Thần U Quân và thế lực lục tinh? Điện hạ, ta cảm thấy chắc chắn là phía sau có người!"

"Chắc chắn có người! Tám chín phần mười chính là phương pháp ứng đối của Tẫn Tri Lâu. Có thể sử dụng biện pháp này, cũng chỉ có Tẫn Tri Lâu cắm rễ ở U Quốc sâu gấp mười gấp trăm lần Giám Sát Điện." Trên mặt Long Dương Vương cũng không có cảnh giác, chỉ có ý cười.

Hắn không có bắt đầu kiêng kị, thậm chí có ý đồ diệt trừ Tẫn Tri Lâu Tẫn Tri Lâu giống vị quốc chủ đó.

Trước mắt, đối với hắn, Tẫn Tri Lâu càng có năng lực thì càng tốt. Tương lai cũng chưa chắc là xấu với hắn.

Tuy tông chủ Bất Hủ Tông chỉ hứa hẹn xuất thủ vì hắn một lần nhưng mà bọn người Thiên U Vương cũng không biết, đồng thời hành vi của bọn họ bây giờ đã hoàn toàn chặn luôn đường hợp tác của Bất Hủ Tông với bọn họ.

Vậy thì hắn vĩnh viễn có cơ hội!

Phá La Hải rất tán thành, sau đó nói: "Điện hạ, nếu bọn người Thiên U Vương không làm gì được Tẫn Tri Lâu, bây giờ đối thủ của ngài đã không nhiều lắm. Nếu như có thể được Tẫn Tri Lâu này ủng hộ, khả năng ngài lấy được vị trí quốc chủ này tuyệt đối hơn chín thành! Tuyệt đối không tồn tại biến số gì."

"Biến số vẫn phải có. Nhưng mà có ngươi qua đây giúp ta, Hợp Bi Vương đã không đáng để lo. Không có bất kỳ phong vương ủng hộ hắn, một người cô đơn, lật không nổi bọt nước gì. Ba người còn lại, từng cái tới đi, tan rã liên minh mỏng như giấy của bọn họ thì quá đơn giản!’

"Vậy thì chúc mừng điện hạ trước."

"Không đến mức, không đến mức. Hết thảy còn chưa kết thúc, biến số nằm ở Bi Trạch Vực. Trong vòng năm năm, nếu như đại chiến có thể kết thúc, vị trí quốc chủ chắc chắn là của bản vương. Nếu như năm năm sau vẫn không thể kết thúc, vậy thì hơi rắc rối rồi. Mặt khác, truyền lệnh xuống, chỉ cần bắt được bán hoặc Bất Hủ Nhật báo, trực tiếp giết. Còn giết ai, hẳn là ngươi hiểu."

"Điện hạ, ta hiểu. Bây giờ nhà giam Bi Trạch Vực không thiếu tử tù, cũng không thiếu người ẩn núp của Già Thiên Lâu!"

"Tỏ rõ thái độ, đừng cho bọn người Thiên U Vương bắt được cái chuôi. Bây giờ Thiên Tượng Môn cũng có liên lạc với bọn họ, bản vương sợ tên đó quyết tâm muốn kéo dài vị trí của mình trăm năm, dứt khoát mượn tay Thiên Tượng Môn và bọn người Thiên U Vương tay vặn ngã ta."

"Điện hạ yên tâm. Bi Trạch Vực sẽ không xuất hiện bất kỳ chỗ sơ suất gì! Mặc dù Hà Hữu Uyên ở Bi Trạch Vực nhưng hắn không quản được nhiều như vậy."

"Bản vương tin ngươi! Ngươi về Bi Trạch Vực trước đi. Rời khỏi Bi Trạch Vực càng dài thì khả năng bị phát hiện cũng càng lớn."

"Điện hạ, vậy ta cáo từ trước."

"Ừm."

Long Dương Vương ừ một tiếng, đợi sau khi Phá La Hải rời khỏi đây, lập tức viết một phong thư rời Long Dương Vương, đến Loạn Phong Thần Vực.

Mời chào Phá La Hải thành công, Thần U Quân và Vực Chủ Phủ ở Bi Trạch Vực hoàn toàn bị hắn khống chế cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Bây giờ chỉ cần lấy được Loạn Phong Thần Vực, hắn có thể có được bốn cái đại vực ủng hộ.

Vậy thì phần thắng càng lớn hơn!

Sau đó, Long Dương Vương lập tức truyền âm cho Ôn Bình.

Báo chi tiết chuyện Phá La Hải gia nhập dưới trướng hắn, tính cả tiến độ ở Loạn Phong Thần Vực luôn.

Vì sao lại thẳng thắn như thế?

Đó là bởi vì hắn chỉ muốn nói cho Ôn Bình, mặc dù hắn không thể làm cho quốc chủ thu hồi lệnh cấm nhưng lại cho bọn người Thiên U Vương một kích nặng nề!

Đồng thời tiếp theo, hắn sẽ đánh trả bọn người Thiên U Vương càng mãnh liệt hơn!

Khi Ôn Bình nhận được Long Dương Vương truyền âm thì dở khóc dở cười, chỉ nói một câu: "Điện hạ, thật ra thì sách vàng đó có hay là không có cũng không sao."

Đối với chuyện này.

Hắn hoàn toàn cạn lời.

Chuyện này khiến hắn có loại cảm giác mình giống như là cặn bã nữ. Nhìn liếm chó toàn tâm toàn ý cố gắng nhưng vẫn thờ ơ.

Long Dương Vương thành khẩn nói: "Không giống. Đồ bản vương đưa cho Ôn tông chủ, ai cũng không có quyền xử trí. Bọn họ dám đụng vào, vậy thì phải chuẩn bị trả giá thật lớn! Chờ ta lấy được Loạn Phong Thần Vực, Ôn tông chủ có thể muốn làm cái gì thì làm cái đó trong tứ đại vực, có thể gối cao không lo."

Dứt lời, Long Dương Vương trực tiếp cắt liên hệ Truyền Âm Thạch, hoàn toàn không cho Ôn Bình có bất kỳ thời gian phản ứng và đáp lại.

Đối với tình huống này, Ôn Bình cạn lời.

Chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.

Ài.

Bình Luận (0)
Comment