Chương 1730: Đao Ma quyết định báo thù (3)
Cho nên đừng có liên lụy vào mới là tốt nhất, không có có dính dấp thì có lẽ bọn họ còn có thể sống được. Chỉ là sống không bằng trước kia thôi.
Gương mặt ửng đỏ của Tề Cửu lộ ra một nụ cười khổ, nói: "Đạo ca, ngươi muốn đi? Tại sao phải đi, ta có thể trao chức môn chủ Trăn Môn lại cho ngươi!"
"Ta sẽ đến nữa." Đến thì chắc chắn sẽ đến, nhưng tuyệt đối không phải lấy thân phận Đao Ma đến, dù sao Tề Cửu là huyết mạch duy nhất của sư phụ.
Dứt lời, Đao Ma trực tiếp đứng dậy.
Trước khi đi, để lại một câu nói.
"Nhớ kỹ xem Bất Hủ Nhật báo."
Tề Cửu vội đuổi theo ra nhưng ngoại trừ sao đầy trời và gió đêm chầm chậm ra thì làm gì còn bóng dáng Đao Ma nữa.
"Đạo ca..."
Tề Cửu cười một tiếng đắng chát.
Mà sau khi rời khỏi Trăn Môn, chuyện thứ nhất Đao Ma làm là móc Truyền Âm Thạch ra, người liên hệ là Ôn Bình.
Khi Truyền Âm Thạch kết nối, Đao Ma nói ngay vào điểm chính: "Tông chủ, ta muốn đi giết một số người, một ít người nhất định phải giết. Có người của chính phủ U Quốc, còn có người của quân đội. Thậm chí có người bây giờ đã quy hàng dưới trướng Long Dương Vương."
Dứt lời, Đao Ma trầm mặc lại.
Lẳng lặng chờ đợi tông chủ nhà mình hồi phục.
Thật lâu, Ôn Bình hồi phục một câu: "Trong danh sách không phải còn có người của hoàng tộc U Quốc sao? Đã định báo thù, sao không quyết tâm một chút."
"Tông chủ, giết hoàng tộc sẽ mang đến cho ngài và tông môn rất nhiều phiền phức." Báo thù thì chắc chắn phải báo thù, nhưng nếu như cái giá lớn là để cho Bất Hủ Tông gánh chịu hậu quả thì hắn tình nguyện giết ít cừu nhân một chút, để bọn họ tiếp tục sống.
"Phiền phức, ngươi xem bổn tông chủ có từng sợ phiền phức không. Hơn nữa phiền phức có thể lớn bao nhiêu, có lớn bằng giết Diệp Trạch Vương, cầm tù Tư Mã Thiên Tuyền không?"
"Có lẽ sẽ có."
"Vậy thì đến lúc đó rồi nói. Làm xong lần này, về tu luyện cho tốt, thành thành thật thật xung kích thượng cảnh, Ti Hải Hiền cũng đã thượng cảnh."
"Vâng, tông chủ!"
Đao Ma nói xong, cất Truyền Âm Thạch.
Sau đó hóa thành một đạo kinh hồng, nhắm thẳng mục tiêu thứ nhất mà hắn phải giết.
Sau ba ngày.
Ôn Bình không có nhận được bất cứ tin tức gì liên quan tới Đao Ma, nhưng mà lại nhận được tin vui Trần Hiết mang tới.
Giống như hắn nghĩ, không có thế lực lục tinh nào tìm Tẫn Tri Lâu hủy bỏ hợp tác nữa, tất cả đều tuyên bố lệnh cấm tông môn.
Lệnh cấm tông môn, ban bố để cho hoàn tộc U Quốc nhìn.
"Tông chủ, những thế lực lục tinh còn lại, tất cả đều tìm rất nhiều tán tu bán Bất Hủ Nhật báo. Thật ra thì tán tu hoàn toàn không phải là tán tu, đó đều là nhãn tuyến mà các tông bí mật xếp vào ở các nơi. Lúc đầu tác dụng là dùng để giám thị đối địch và thế lực phụ thuộc."
Trần Hiết đại hỉ.
Đối với chuyện này, Ôn Bình không ngạc nhiên chút nào, nói tiếp: "Cho dù cho bọn họ bỏ qua một chút thế lực phụ thuộc thì những thế lực lục tinh đó cũng sẽ không bỏ rơi miếng thịt Bất Hủ Nhật báo này. Huống chi, bây giờ kết quả xấu nhất của bọn họ cũng chỉ là bỏ qua một ít nhãn tuyến tạm thời bồi dưỡng lên được thôi."
"Tông chủ, chiêu này của ngài quá cao. Một chiêu này hoàn mỹ phản kích lệnh cấm của hoàng tộc U Quốc. Đoán chừng quốc chủ U Quốc đó nằm mộng cũng không nghĩ ra được thế lực lục tinh bình thường trung thành tuyệt đối với hoàng tộc đều là lá mặt lá trái.”
"Những thế lực lục tinh này chỉ vì lo ngại hoàng tộc U Quốc mạnh mẽ thôi, muốn để bọn họ trung thành tuyệt đối, con đường này còn dài." Ôn Bình cảm khái một câu. Hắn biết, sau này mình cũng sẽ gặp được vấn đề như thế này.
Nhưng mà vấn đề này cũng không tính là vấn đề.
Ôn Bình hoàn toàn là không có dự định tiếp nhận bất cứ thế lực phụ thuộc nào ngoài Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng.
Hơn nữa hắn cũng hoàn toàn không lo lắng có một ngày Hồ Yêu Hoàng sẽ bất trung. Bởi vì có tượng Nữ Oa, có hệ thống tông môn.
"Tông chủ, nếu như quốc chủ U Quốc và môn chủ Thiên Tượng Môn, bọn người Thiên U Vương biết thì chắc chắn sẽ bị tức chết." Trần Hiết cười đắc ý, chợt nói: "Tông chủ, ta còn có tất cả tư liệu ‘độc’ về môn chủ Thiên Tượng Môn, có nên thêm vào hay không?"
"Chuyện này ngươi tự xem rồi xử lý đi. Nhưng mà nếu hoàng tộc U Quốc và những thế lực lục tinh ở Trung Ương Thần Vực muốn phong cấm Bất Hủ Nhật báo như vậy, vậy thì để cho bọn họ mù luôn đi. Còn nữa, ngoại trừ Trung Ương Thần Vực, thêm một ít tư cách mua sắm trên Bất Hủ Nhật báo ở mấy đại vực khác, cụ thể cho bao nhiêu thì ngươi tìm Tử Nhiên đại sư nói chuyện. Mặc dù Tử Khí Các tạm thời không mở rộng ra ngoài nhưng vẫn có thể dùng truyền tống trận đón những khách hàng này đến Nguyên Dương Vực."
Thật ra thì Ôn Bình làm như vậy không đơn thuần là vì trả thù hoàng tộc U Quốc, đồng thời cũng là chậm rãi mở rộng sức ảnh hưởng của Tử Khí Các.
Chờ thời gian thành thục, hắn có thể chế tạo một cái thậm chí nhiều cái Tử Khí Các ở tất cả đại vực. Để Tử Khí Các trở thành thánh địa của tuyền qua một mạch!
Nhưng mà kế hoạch này gấp không được, dù sao con thỏ gấp còn cắn người, giai đoạn bây giờ, Bất Hủ Tông còn chưa có thực lực áp đảo.
"Vâng, tông chủ, nhưng mà Tử Nhiên đại sư còn chưa có xuất quan, hình như đang trùng kích cảnh giới lục tuyền. Lát nữa ta đi tìm U Nguyệt trưởng lão, bây giờ Tử Khí Các do nàng làm chủ." Thời khắc này, Trần Hiết tràn đầy nhiệt tình, chỉ muốn nhanh chóng để hoàng tộc nhìn thấy sự phản kích của mình.
Tất cả đại vực đều có Bất Hủ Nhật báo.
Đều có thể đạt được tư cách mua sắm ở Tử Khí Các.
Một ngày hai ngày có lẽ không có gì, nhưng mà lâu dài, ai biết người ở Trung Ương Thần Vực sẽ có phản ứng quá kích gì.
"Đi làm việc đi."
Ôn Bình không nói thêm gì, tiếp tục tu luyện.