Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1877 - Chương 1729 - Đao Ma Quyết Định Báo Thù (2)

Chương 1729 - Đao Ma quyết định báo thù (2)
Chương 1729 - Đao Ma quyết định báo thù (2)

Chương 1729: Đao Ma quyết định báo thù (2)

Nhưng mà lời an ủi của Tề Cửu cũng không thể làm cho tầng lớp cấp cao của Trăn Môn khởi sắc, bởi vì bọn họ biết tình huống thật là cái gì.

Nếu như môn chủ có thiên phú bước vào nửa bước Địa Vô Cấm thì đã bước vào từ khi còn ở Chấn Đao Môn, lúc đó tài nguyên dùng mãi không hết.

Tề Cửu không nói gì nữa, một thân một mình trở về chỗ ở, vẻ mặt buồn thiu ngồi xuống. Nhưng mà vừa ngồi xuống thì một giọng nói vang lên bên tai.

"Tiểu Cửu."

Giọng của Đao Ma.

Cuối cùng Đao Ma vẫn thuyết phục mình, nên đối mặt vẫn nên đối mặt. Cho dù khi đối mặt Tề Cửu, Tề Cửu sẽ rất hận hắn.

Khi ngoại hiệu quen thuộc vang lên bên tai, Tề Cửu chấn động giống như thể hồ quán đỉnh, sau đó vội vàng ngắm nhìn bốn phía.

"Ai!"

"Ngươi là ai!"

Đao Ma chậm rãi đẩy cửa phòng ra: "Là ta."

"Đạo... Đạo... Đạo ca?" Tề Cửu đưa mắt nhìn về phía Đao Ma, nhưng mà Đao Ma trải qua tang thương, trên mặt đã không có cảm giác quen thuộc năm đó.

Đao Ma gật gật đầu, nói: "Là ta!"

"Đạo ca, là ngươi thật!" Hình như Tề Cửu vô cùng hưng phấn, đi tới trước, muốn ôm Đao Ma một cái.

Đao Ma không có cự tuyệt, bởi vì dù lúc này Tề Cửu móc từ trong ngực ra một cây đao, cho mình một đao, hắn cũng nhận.

Phốc ——

Tề Cửu ôm hắn.

Một hơi sau, cái gì cũng không làm, buông ra.

Đao Ma sửng sốt một chút, sau đó chậm rãi mở miệng nói: "Ta biết ngươi hận ta, những năm này, ta cũng sống trong sám hối."

Tề Cửu yên lặng cười một tiếng, sau đó nói: "Đạo ca, ngươi nói cái gì đó, ta hận ngươi cái gì, ngươi không chết ta rất vui. Ừ, trước đó còn tưởng rằng không còn thân nhân trên thế giới này nữa, không nghĩ tới Đạo ca ngươi còn sống."

"Ngươi không hận ta?" Đao Ma vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.

Mình hại chết Chấn Đao Môn.

Hại chết tất cả mọi người của Chấn Đao Môn.

Tại sao không hận hắn?

Tề Cửu kéo Đao Ma ngồi xuống, sau đó cười giải thích: "Khi phụ thân bí mật đưa ta ra khỏi Chấn Đao Môn thì từng nói, thật ra thì lúc ấy Chấn Đao Môn đã bấp bênh, người muốn Chấn Đao Môn biến mất cực kỳ mạnh mẽ, bối cảnh cũng cực kỳ đáng sợ."

Đao Ma giật mình.

Hóa ra là sư phụ.

Bởi vì sư phụ tha thứ mình, cho nên mới lừa gạt Tề Cửu chuyện Chấn Đao Môn hủy diệt không có liên quan nhiều đến mình.

"Đương nhiên, sau này ai cũng nói Chấn Đao Môn hủy diệt có liên quan đến Đạo ca, cũng có rất nhiều người mắng ca là phản đồ. Nhưng phụ thân và chúng ta đều biết, Đạo ca ngươi không phải phản đồ, chỉ là gặp một nữ nhân quá biết lừa gạt lòng người thôi. Diệp Trạch Vương cũng khó trốn được ma trảo của yêu nữ đó, bị mê đến thất điên bát đảo, huống chi là Đạo ca ngươi đâu?"

Dứt lời, Tề Cửu vội vàng đứng lên sai người đi chuẩn bị thịt rượu, đồng thời lấy vò rượu ngon năm trăm năm đó ra.

Có thể thấy được, Tề Cửu vui vẻ thật.

"Đạo ca, rượu này cũng không tệ, hôm nay uống thoải mái, không say không nghỉ."

Đao Ma nghẹn ngào: "Uống! Không say không nghỉ."

"Đạo ca, Chấn Đao Môn chúng ta cũng không chỉ có ngươi ta sống tiếp được, còn có không ít người đó!" Khi Tề Cửu đi ra ngoài chuẩn bị kéo tầng lớp cấp cao của Trăn Môn, cũng chính là những người may mắn còn sống sót của Chấn Đao Môn tới, Đao Ma móc Truyền Âm Thạch ra, tìm Trần Hiết, muốn lấy được tình báo của Trăn Môn.

Trong đó bao gồm người, thế lực, và người sau lưng muốn hủy diệt Chấn Đao Môn lúc trước.

...

Bất Hủ Tông.

Đang tu luyện, Ôn Bình thu được Trần Hiết truyền âm.

"Tông chủ, Đao Ma trưởng lão gặp người sống sót của Chấn Đao Môn ở Thiên Hải Thành ở Long Trạch Vực, đồng thời còn hỏi ta danh sách kẻ cầm đầu hủy diệt Chấn Đao Môn năm đó. Ta hoài nghi, có thể Đao Ma trưởng lão muốn báo thù cho Chấn Đao Môn!"

Ôn Bình nhắc nhở: "Không cần hoài nghi, chắc chắn hắn sẽ đi báo thù. Trừ phi trong lòng của hắn chưa từng quan tâm Chấn Đao Môn, cũng không quan tâm sư phụ của hắn."

"Tông chủ, chúng ta muốn cản Đao Ma trưởng lão hay không. Bây giờ tình huống U Quốc rất phức tạp, hoàng tộc lại nhìn chằm chằm chúng ta." Trần Hiết do dự mở miệng, hắn biết để Đao Ma trưởng lão không báo thù cho Chấn Đao Môn là không thể được.

Nhưng mà giờ phút này, nếu như lại chọc ra chuyện phiền toái gì nữa, chắc chắn hoàng tộc U Quốc sẽ có cớ gây chuyện.

Dù sao trong danh sách kẻ cầm đầu hủy diệt Chấn Đao Môn lúc trước có chính phủ U Quốc, còn có quân đội U Quốc, thậm chí còn có hoàng tộc.

Ôn Bình hiểu được nỗi lo của Trần Hiết, nhưng mà hắn không để ý Đao Ma đi làm cái gì, huyên náo lớn bao nhiêu: "Không cần cản hắn, để hắn muốn làm sao thì làm. Ngươi nhìn chằm chằm những hoàng tộc phong vương đó, hoặc là nghĩ cách dụ hoàng tộc phong vương rời đi."

"Vâng, tông chủ." Trần Hiết gật đầu.

Nếu là lúc trước, hắn sẽ kiên trì một chút.

Bây giờ nha.

Tông chủ đã nói như vậy rồi, hắn hoàn toàn không cần lo lắng.

...

Thiên Hải Thành.

Trăn Môn.

Qua ba lần rượu, cho đến đêm khuya.

Hơi có chút men say, Đao Ma nhìn những người sống sót của Chấn Đao Môn trong phòng, có khuôn mặt từng thấy, cũng có khuôn mặt hoàn toàn xa lạ.

Mấy người Tề Cửu không thể so với hắn, uống đến đêm khuya, gần như đều đã say mèm. Sau khi say mèm, bắt đầu hồi tưởng lại Chấn Đao Môn.

Tâm trạng khi Chấn Đao Môn còn đang phong quang.

Cũng cảm thán với tình cảnh bí bách sống qua ngày như bây giờ.

Đao Ma không có nói tiếp, chỉ là móc từ trong tàng giới ra ba cái tinh thạch cảm ứng. Sau khi nó vỡ vụn, cho dù mình ở phương nào cũng đều có thể cảm ứng được.

"Ba viên cảm ứng thạch này ngươi cất đi, nếu như Trăn Môn gặp được vấn đề không giải quyết được thì có thể bóp nát cảm ứng thạch. Tổng cộng ba viên, bây giờ ta chỉ có thể giúp ngươi nhiều như vậy." Đao Ma không dám để cho những người may mắn còn sống sót này cuốn vào trong mạng lưới quan hệ của hắn.

Bởi vì hắn biết rõ, người muốn giết người của Bất Hủ Tông đều là những người nào. Mà người mạnh nhất Trăn Môn cũng chỉ là Trấn Nhạc Cảnh Thượng Cảnh thôi.

Bình Luận (0)
Comment