Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1886 - Chương 1738 - Bốn Mươi Trung Cảnh Vây Đao Ma (2)

Chương 1738 - Bốn mươi trung cảnh vây Đao Ma (2)
Chương 1738 - Bốn mươi trung cảnh vây Đao Ma (2)

Chương 1738: Bốn mươi trung cảnh vây Đao Ma (2)

Dứt lời, Dư Cơ muốn đâm đầu thẳng vào trong nước.

"Chậm đã!"

Một người bịt mặt lập tức gọi Dư Cơ lại.

Dư Cơ không để ý đến.

Sau đó lại có người mở miệng.

"Chỉ cần ngươi dẫn Đao Ma từ Phục Long Đầm ra, ta sẽ xuất thủ."

"Bản tọa cũng thế."

"Đồng thời Thanh Quỷ nhất tộc các ngươi nhất định phải tham chiến."

Không ai muốn đi một chuyến uổng công.

Nếu như Dư Cơ dẫn Đao Ma vào chỗ sâu trong Phục Long Đầm, vậy thì hành động của bọn họ sẽ thành dùng giỏ trúc múc nước, công dã tràng.

Dư Cơ khẽ cười một tiếng, sau đó ngừng động tác vào nước, sau đó hóa thành kinh hồng nhanh chóng bay lên bầu trời.

Thấy thế, Đao Ma đột ngột giết ra khỏi Phục Long Đầm.

Phanh ——

Đao Ma vọt ra, sau đó bay thẳng về phía Dư Cơ trên bầu trời. Hơn ba mươi người bịt mặt không nói hai lời, trực tiếp xuất thủ.

Đương nhiên.

Cũng có người vẫn muốn làm ngư ông đắc lợi.

Chỉ nghe Dư Cơ quay qua nhìn năm vị Yêu Tổ Trung Cảnh của Thanh Quỷ nhất tộc mở miệng: "Ai muốn làm 'ngư ông' thì giết người đó."

Thấy thế, mấy người không biết làm sao, đành cười một tiếng, bất đắc dĩ tham chiến.

Cộng thêm năm tôn Yêu Tổ Trung Cảnh của Thanh Quỷ nhất tộc, trọn vẹn bốn mươi vị cường giả trung cảnh vây quanh một mình Đao Ma.

Bốn mươi đánh một.

Một người một đạo mạch thuật Thiên cấp, không có gì bất ngờ xảy ra, đánh rơi Đao Ma vào trong Phục Long Đầm, một lần nữa thân hãm vào trong yêu chúng Thanh Quỷ nhất tộc.

Dư Cơ thấy thế thì cười đắc ý: "A Đạo, ngươi nói, ngươi thành thành thật thật ở lại Bất Hủ Tông tu luyện tốt bao nhiêu, có lẽ còn có thể thành tựu thượng cảnh, từ đó phong vương. Tại sao ngươi phải báo thù cho Chấn Đao Môn? Người hủy diệt Chấn Đao Môn là hoàng tộc, ngươi có thể giết hoàng tộc sao?"

"Nghe ngươi nói chuyện là ta cảm thấy buồn nôn." Đao Ma lạnh lùng mở miệng, vung đao giết ra khỏi Phục Long Đầm, tiếp tục đánh lên trên.

Nhưng mà đối mặt bốn mươi cường giả trung cảnh.

Không ngoài dự tính, Đao Ma vừa đối mặt thì đã bị nghiền ép. Cũng may sau khi hóa thân ma vương thì cường độ nhục thể và năng lực khôi phục có thể nói là kinh khủng, bị bọn họ nghiền ép cũng không có bị thương quá nặng, cũng coi như không ảnh hưởng toàn cục.

Nhưng mà muốn vượt qua bốn mươi người này giết Dư Cơ thì khó như lên trời.

...

Trong Tẫn Tri Lâu.

Long Nguyệt thấy cảnh này thì không nhịn được chửi ầm lên: "Dư Cơ này thật là ghê tởm, không có những người này cản trở thì nàng là cái thá gì."

"Thiên Huyền trưởng lão, nếu không ngài ra tay giúp một chút?" Bên cạnh, Hoài Diệp không đành lòng, quay qua nhìn Thiên Huyền.

Những người khác cũng quay qua nhìn Thiên Huyền.

Thiên Huyền bất đắc dĩ cười một tiếng, nói: "Thực lực của ta còn không bằng Đao Ma trưởng lão, đến đó tương đương với chịu chết, các ngươi muốn ta đi chết sao?”

"Vậy làm sao bây giờ?"

"Không ai hỗ trợ, chỉ sợ Đao Ma trưởng lão nguy hiểm."

"Đám người không biết xấu hổ này, bốn mươi đánh một, đáng ghét."

Thấy mọi người mồm năm miệng mười bàn tán, bên cạnh, Vân Liêu mở miệng nói: "Đều tỉnh táo lại một chút, Đao Ma trưởng lão không có yếu ớt như các ngươi tưởng tượng. Nếu có nguy hiểm, chắc chắn tông chủ sẽ ra tay, đến giờ tông chủ cũng không có xuất thủ, chứng minh tông chủ có lòng tin với Đao Ma trưởng lão!"

Mọi người nghe nói như vậy mới tỉnh táo lại một chút.

Nhưng mà Long Nguyệt vẫn không vui: "Tuy nói như thế, nhưng mà nhìn vẫn rất khó chịu. Nhất là Dư Cơ đó."

Lúc này, Trần Hiết từ lầu hai chậm rãi đi tới, sau đó nói: "Người của Phục Long Đầm cũng không phải là phiền phức. Phiền phức chân chính còn chưa có tới."

Trần Hiết nói xong, đám người nhao nhao ném một ánh mắt khó hiểu cho hắn.

...

Quốc chủ U Quốc.

Vương phủ Thiên U Vương.

Trong chờ đợi lo lắng, rốt cuộc cũng Băng Vương cầm theo sách vàng của quốc chủ trở về.

"Lấy được, lấy được! Quốc chủ tự mình hạ lệnh, cũng phái Tứ Vương đồng hành với ta, lập tức tiến về Phục Long Đầm giải quyết Đao Ma tại chỗ, kẻ trái lệnh xử tội phản quốc."

Đang ở trong vương phủ chờ đợi, ba người Thiên U Vương nghe được câu này thì vui mừng quá đỗi, sau khi Băng Vương vào cửa thì lập tức cầm lấy sách vàng.

Nhìn hai ba lần.

Băng Vương cười to nói: "Đám người của Long Dương Vương cực lực ngăn cản, nói tầm quan trọng của Bất Hủ Tông với đại chiến tương lai nói tới thiên hoa loạn trụy. Đáng tiếc, quốc chủ đã mất kiên nhẫn với Tẫn Tri Lâu và Bất Hủ Tông!"

"Làm không tệ, có sách vàng này, vậy chúng ta có thể đường hoàng phái người đi cứu Đao Ma. Cứu hắn có lợi ích lớn hơn giết hắn nhiều!" Thiên U Vương tay cầm sách vàng, đại hỉ: "Băng Vương, ngươi lập tức dẫn người theo Tứ Vương tới Phục Long Đầm. Đúng, Vô Cực Vương, ngươi cũng theo đi!"

"Ta cũng phải đi?" Vô Cực Vương hơi nghi hoặc một chút.

Băng Vương lập tức nói tiếp: "Bây giờ giao cho ta là đủ rồi, các ngươi ở lại đây chờ tin tức tốt của ta đi."

Thiên U Vương vội vàng cắt đứt lời của hai người, nói: "Kêu hai ngươi đi, mục đích không phải giúp Tứ Vương đó mà là ngăn cản Tứ Vương giết Đao Ma. Nói tóm lại, có sách vàng này, Đao Ma tuyệt đối không thể chết, hắn không chết thì mới có thể gán tội phản quốc cho Bất Hủ Tông được. Mặt khác, cũng là đề phòng người của Long Dương Vương cường sát Đao Ma, chơi một chiêu tráng sĩ cụt tay."

Thiên U Vương biết rõ Long Dương Vương không muốn mất đi Bất Hủ Tông, cho nên dưới tình thế cấp bách chắc chắn chuyện gì cũng có thể làm ra được.

Hắn có thể phái người giả mạo người của Bất Hủ Tông cứu Đao Ma, người của Long Dương Vương cũng dám bí quá hoá liều, giả mạo người của hắn giết Đao Ma.

Về phần hắn.

Hắn muốn đi Tổ Sơn một chuyến.

Đi gặp phụ thân một lần, bởi vì muốn trừ bỏ Bất Hủ Tông cũng không phải chuyện dễ. Ít nhất bây giờ không có nửa bước Nguyên Ương nhúng tay là rất khó.

Cũng trong lúc Thiên U Vương tung toàn bộ kế hoạch ra, Ôn Bình nhận được tin tức của Tư Không Truy Tinh. Đối với chuyện này, Ôn Bình cũng không nói thêm gì.

Chuyện duy nhất hắn biết là hẳn là lần này phải làm thật.

Cũng may đã đột phá thượng cảnh.

Như vậy hắn cũng không lo lắng gì.

Bình Luận (0)
Comment