Chương 1740: Hoàng tộc phong vương đến
"Được, tiền truy nã ngâm nước nóng!"
"Còn nhớ thương tiền truy nã nữa, còn không mau chạy."
Những cường giả trung cảnh bị tiếng bị gầm giận dữ đẩy lui vội vàng thối lui, chỉ sợ Yêu Tổ Thượng Cảnh của Thanh Quỷ nhất tộc dưới cơn nóng giận giết luôn bọn họ.
Cũng ngay khi bọn họ thối lui, vô số Thanh Quỷ nhất tộc từ trong Phục Long Đầm chui ra, phô thiên cái địa vọt tới phía Đao Ma.
Uy áp kinh khủng của Yêu Tổ Thượng Cảnh cũng càng ngày càng mãnh liệt.
Rất hiển nhiên, nó đang nhanh chóng từ chỗ sâu vọt ra.
Làm xong tất cả, Đao Ma cũng không có phản kháng, dáng vẻ thản nhiên như chuẩn bị chịu chết.
Bởi vì hắn biết, chỉ có mình chết rồi mới sẽ không liên luỵ Bất Hủ Tông. Mình còn sống sẽ mang đến phiền phức cho Bất Hủ Tông.
Ngay từ khi bắt đầu thì kết cục của hắn đã định là phải chết.
Không có đường sống.
"Tông chủ, kiếp sau gặp lại!"
Đao Ma trở lại trạng thái Thiên Sứ, vui vẻ chờ chết.
Oanh ——
Một đạo bạch quang từ trên trời giáng xuống.
Nó phá vỡ biển mây, hung hăng cắm vào trong yêu chúng của Thanh Quỷ nhất tộc, hất tung đám yêu chúng đang mãnh liệt vọt tới chỗ Đao Ma.
"Bất Hủ Tông!"
"Đến thật rồi!"
"Bất Hủ Tông này điên rồi chứ, chẳng lẽ muốn bảo vệ Đao Ma thật?"
"Đao Ma giết nhiều người như vậy, trong đó không thiếu người của quân đội và chính phủ, tội lỗi đáng chém. Bất Hủ Tông bảo vệ hắn không phải tương đương với bao che sao?"
"Bao che thì giết luôn!"
Những cường giả trung cảnh lui xa đó kinh ngạc nhìn tình huống bất ngờ xảy ra, trong lòng kinh ngạc.
Bất Hủ Tông, thật dũng cảm!
Sau một khắc.
Một giọng nói già nua nhưng hùng hậu vang lên.
"Đao Ma trưởng lão, tông chủ nói ngươi không chỉ điên mà còn ngốc nữa, xem ra đúng là không có nói sai. Một cái Bất Hủ Tông lớn như vậy, chẳng lẽ còn sợ bị ngươi liên lụy?"
"Mộc Long trưởng lão." Đao Ma kinh ngạc nhìn Mộc Long từ trong truyền tống trận đi ra, sau đó chậm rãi trầm giọng nói: "Ta không muốn bởi vì chuyện của mình mà liên lụy tông môn, người khác không hiểu ta, ngươi sống lâu như vậy hẳn là hiểu nga."
"Biết cái gì, ta chỉ biết là chết tử tế không bằng còn sống." May mắn sống sót từ thời đại trước, hắn không muốn chết: "Tông chủ nói, không phải chỉ là giết mấy người của chính phủ và quân đội sao, có gì ghê gớm đâu. Bây giờ Trấn U Vương Tư Mã Thiên Tuyền cũng bị cầm tù trong Bất Hủ Tông, cái tội này cũng không nhỏ hơn ngươi giết mấy người kia?"
"Cả hai không thể gộp lại làm một được!”
"Mặc kệ ngươi. Bây giờ ta muốn gặp Yêu Hoàng của Thanh Quỷ nhất tộc một lần, tông chủ nói nó còn mạnh hơn Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc."
Nói xong.
Một con cự yêu màu xanh khổng lồ xông ra khỏi mặt nước, khiến cho Phục Long Đầm nhấc lên sóng lớn trăm mét, điên cuồng đánh vào rừng rậm bên bờ.
Oanh ——
Xông ra khỏi mặt nước, hai con ngươi u lục lạnh như băng của nó nhìn chằm chằm Mộc Long, hai tay giống người mà không phải người, năm ngón tay đều có lợi trảo màu xanh sẫm.
"Đao Ma giết ái nữ của ta, Bất Hủ Tông các ngươi muốn bảo đảm hắn?"
Mộc Long nhìn Yêu Hoàng dữ tợn của Thanh Quỷ nhất tộc từ trên xuống dưới, sau đó nghi hoặc mở miệng nói: "Chẳng lẽ ta biểu hiện còn chưa đủ rõ ràng sao?"
"Tốt, tốt, tốt... Long Yêu, bản hoàng cũng muốn xem xem ngươi mạnh bao nhiêu, có thể giữ được tính mạng của Đao Ma hay không."
Yêu Hoàng của Thanh Quỷ nhất tộc kiêng kị Bất Hủ Tông, nếu như không phải tất yếu thì hắn cũng không muốn xảy ra xung đột chính diện với Bất Hủ Tông.
Nhưng mà bây giờ ái nữ bị giết.
Hắn không thể không đứng ra.
Đương nhiên.
Không vì báo thù.
Dù sao dòng dõi hắn không có ba ngàn cũng có một ngàn.
Đứng ra liều một phen với Yêu Long của Bất Hủ Tông chỉ là vì mặt mũi của Thanh Quỷ nhất tộc.
Hô ——
Trong tiếng thét gào như cuồng phong, trong thân thể Yêu Hoàng của Thanh Quỷ nhất tộc bỗng nhiên bộc phát một lượng lớn sương mù màu xanh, lan ra toàn bộ Phục Long Đầm. Trong khoảnh khắc đã bao phủ trăm dặm Phục Long Đầm, đồng thời kéo dài tới phía Mộc Long.
Một màn này dọa đến yêu chúng Thanh Quỷ nhất tộc vội vàng chui vào chỗ sâu trong Phục Long Đầm, chỉ sợ chậm một bước thì chết trong khói xanh này.
Mà những cường giả trung cảnh vốn đã thối lui ra khỏi phạm vi mười dặm, nhìn thấy khói xanh khuếch tán thì vội vàng lại lui ba mươi dặm.
Bởi vì có một câu chuyện liên quan tới Phục Long Đầm, đó chính là trăm năm trước có một vị cường giả phong vương dẫn theo một đám đệ tử xông vào Phục Long Đầm. Trong khói xanh này, một đám đệ tử đều chết bất đắc kỳ tử, ngay cả cường giả phong vương đó cũng bị trọng thương.
Rốt cuộc thì trong khói xanh đã xảy ra chuyện gì, không có ai biết. Vị cường giả phong vương may mắn sống sót đó cũng không nói gì về chuyện này. Nhưng mà hắn nhắc nhở tất cả những người định đi Phục Long Đầm, gặp khói xanh nhất định phải lập tức thoát đi.
Phong vương như thế.
Bọn họ đâu dám tới gần?
Rất hiển nhiên.
Mộc Long chưa từng nghe nói tới.
Cho nên đâm đầu vào.
Đồng thời trực tiếp hiện ra yêu khu, không thèm quan tâm, nhào về phía Yêu Hoàng của Thanh Quỷ nhất tộc, tam sắc yêu lực cũng bộc phát đồng thời hóa thành tam sắc hỏa diễm quét sạch ra. Sau đó, hai yêu mãnh liệt va vào nhau, yêu lực mênh mông xông thẳng lên trời.
Trong lúc nhất thời.
Khó phân sàn sàn nhau.
Nhưng mà Yêu Hoàng của Thanh Quỷ nhất tộc cứng đối cứng mấy lần thì lập tức từ bỏ phương thức chiến đấu ngang ngược này —— bởi vì hắn phát hiện không thể nào rung chuyển yêu khu của Mộc Long. Nó có lợi trảo có thể đâm thủng linh thể của phong vương nhưng mà thậm chí ngay cả một chiếc vảy rồng của Mộc Long cũng không đâm thủng được.
"Chớ đi." Mộc Long thấy thế thì lập tức quấn tới, muốn phát huy ưu thế lớn nhất của mình.
Hai yêu chiến đấu nửa ngày.