Khi được chứng kiến sự thần kỳ của Trưởng Thần Đan, đám người rất là thích đan dược, chỉ cần có dư điểm nhiệm vụ tông môn thì sẽ chạy tới Đan Tháp tìm Ôn phụ, Ôn mẫu đổi Trưởng Thần Đan.
Cho dù không đổi được Trưởng Thần Đan thì cũng sẽ tìm Ôn phụ đổi một chút độc đan.
Độc đan bên người, cũng không tệ.
"Mấy tía kéo dài ngàn trượng, xem ra là có đan dược không tầm thường ra đời." Thiên Huyền nhìn thấy thì chạy tới Đan Tháp trước.
Không ít đệ tử tông môn và trưởng lão cũng theo sát phía sau.
Tứ Vương, Yêu Hoàng của Thanh Quỷ nhất tộc ở hai cái lối ra dưới Thiên Tằng Giai đương nhiên cũng ngửi thấy đan hương, thấy được mây tía.
Nhưng mà hai người bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ có thể liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt lộ ra hiếu kì, nhưng mà cuối cùng lại thở dài một hơi, không dám rời khỏi Thiên Tằng Giai.
Cùng lúc đó, khi chúng đệ tử và trưởng lão Bất Hủ Tông chạy tới Đan Tháp, Ôn Bình đã đến trước.
"Tông chủ!"
"Tông chủ!"
Đám người vội vàng hành lễ.
Ôn Bình gật gật đầu, không nói thêm gì.
Cho đến khi Ôn mẫu xuất hiện, đồng thời cầm đan dược bảo bối xuất hiện trước mặt mọi người, ánh mắt Ôn Bình bỗng nhiên sáng lên.
“Tiểu Phá Cảnh Đan.”
“Phẩm cấp: Tam phẩm.”
“Hiệu dụng: Có thể trợ giúp tăng tiểu cảnh giới.”
“Hạn chế: Ăn năm viên thì không còn hiệu quả nữa.”
“Xác suất phá cảnh: Cao nhất có thể cho Thiên Vô Cấm Trung Cảnh sử dụng, hơn nữa tỉ lệ chỉ có một thành. Người sử dụng thấp nhất là Trấn Nhạc Cảnh, xác suất là mười thành. Địa Vô Cấm sử dụng, xác suất là năm thành.”
"Tiểu Phá Cảnh Đan." Ôn Bình không khỏi nỉ non một tiếng.
Ôn mẫu thoáng kinh ngạc: "Hảo tiểu tử, vậy mà liếc mắt một cái là nhận ra đây là Tiểu Phá Cảnh Đan. Mặc dù kém Phá Cảnh Đan của ngươi, nhưng hiệu quả cũng không tệ lắm. Trấn Nhạc Cảnh đến Thiên Vô Cấm đều có thể phục dụng đột phá tiểu cảnh giới."
“Thiên Vô Cấm cũng có thể dùng sao!" Thiên Huyền giật mình, vẻ vui mừng trên mặt giống y như lúc hoa khôi hạng mươi rót rượu đút hắn ăn: "Long tỷ, bán không, bán không? Không cần biết là bao nhiêu điểm nhiệm vụ tông môn, bao nhiêu bạch tinh, ta đều có thể ra!"
"Không bán. Một lò này chỉ có ba viên, hơn nữa tỉ lệ phá cảnh quá nhỏ." Nói xong, Ôn mẫu giao Tiểu Phá Cảnh Đan cho Ôn Bình.
Ý tứ rất rõ ràng, đây là cho nhi tử ta.
Có bao nhiêu bạch tinh, bao nhiêu điểm nhiệm vụ tông môn ta cũng không bán!
Long Nguyệt vội vàng cầu khẩn nói: "Tỷ, ta cũng muốn!"
Long Dã cũng mở miệng: "Tam muội, chờ sau này có luyện Tiểu Phá Cảnh Đan thì giữ lại cho nhị ca một viên."
Những trưởng lão khác và các đệ tử Bất Hủ Tông hai mặt nhìn nhau, rất bất đắc dĩ. Đối với quan hệ máu mủ gia tộc này, bọn họ không có chút ưu thế nào.
Nhưng mà Ôn mẫu trực tiếp cự tuyệt: "Lần sau luyện, không biết là lúc nào. Vẫn theo quy định cũ, ai tới sớm được sớm."
Dứt lời, Ôn mẫu quay qua nói chuyện với Ôn Bình: "Đủ không? Không đủ ta lại đi luyện một lò. Nhưng mà Tiểu Phá Cảnh Đan này chỉ có thể ăn năm viên, sau năm viên thì không có hiệu quả. Mỗi viên có chừng một thành xác suất, hẳn là đủ rồi. Nếu như còn không thể phá cảnh thành công, ta lại đi luyện đan dược mới, trong số tam phẩm đan dược, không chỉ có mình Tiểu Phá Cảnh Đan có thể dùng cho phá cảnh."
Ôn Bình nở một nụ cười xuất phát từ nội tâm, sau đó trả Tiểu Phá Cảnh Đan lạo: "Mẫu thân, ta đã phá cảnh. Tiểu Phá Cảnh Đan này, không cần dùng nữa."
"A!"
Ôn mẫu hơi kinh ngạc.
Kinh ngạc chính là tốc độ đột phá của Ôn Bình.
Kinh ngạc là nàng đặc biệt luyện Tiểu Phá Cảnh Đan cho Ôn Bình, phí hết tâm tư, kết quả là không thể giúp được cho Ôn Bình.
"Ba viên này ngài xử lý đi." Ôn Bình mới mở miệng, đám người Thiên Huyền lập tức hai mắt sáng lên, giống như ánh mắt chó mèo ban đêm.
"Tỷ! Ta mua!"
"Nhị muội, ta cũng muốn!"
Đương nhiên mấy người Thiên Huyền cũng không cam chịu thụt lùi, lần lượt ra giá.
Cuối cùng lên đến một ngàn điểm nhiệm vụ tông môn một viên, ba người Thiên Huyền, Long Dã và Vân Liêu mua được ba viên Tiểu Phá Cảnh Đan này.
Đối với giá cả giao dịch Tiểu Phá Cảnh Đan, Ôn Bình không có gì để nói. Nhưng đối với tiến bộ của mẫu thân thì không thể không nói là rất không thể tưởng tượng nổi.
Có lẽ chính là Luyện Đan Sư trời sinh!
Nhưng mà vì để tránh cho mẫu thân tốn thời luyện đan cho mình, luyện đan dược có thể hắn cần, Ôn Bình mở miệng căn dặn.
Cho dù như vậy sẽ khiến cho mẫu thân thất vọng.
Nhưng mà Ôn Bình cảm thấy bây giờ hắn đã lớn, cho nên không cần mẫu thân làm gì cho hắn, đã đến lúc hắn làm ngược lại.
"Mẫu thân, ngươi không cần đặc biệt luyện đan cho ta, trước mắt thì cho dù là đan dược gì đều không có tác dụng quá lớn với ta."
Trong hai con ngươi Ôn mẫu lóe lên chút thất vọng nhưng nhiều hơn là vui vẻ, vui vẻ vì con trai mình trở thành cường giả Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh.
"Nói chuyện đừng có nói chắc như vậy, kiểu gì cũng sẽ có tác dụng."
Long Nguyệt hùa theo một tiếng: "Đúng vậy, tông chủ, ngài đừng nói tuyệt đối như vậy. Bản lĩnh của tỷ ta ngài cũng thấy, chắc chắn sẽ luyện ra được đan dược ngài cần!"
"Không sai!" Ôn mẫu cười nói.
Ôn Bình bất đắc dĩ cười một tiếng. .
Bất quá cũng không có từ chối nữa.
Quay đầu hỏi: "Phụ thân đâu?"
Ôn mẫu giải thích: "Trước đó vài ngày hắn phát hiện một tấm ngũ phẩm đan phương trong Đan Tháp, rất hưng phấn, cùng ngày đã đâm đầu vào Đan Tháp đến giờ vẫn chưa có đi ra."
"Phụ thân có thể luyện ngũ phẩm đan dược nhanh như vậy?"
"Nhanh sao?"
Ôn mẫu nghi hoặc.
Ôn Bình khẽ cười một tiếng: "So với ngài thì đúng là không nhanh."
Đang nói, một tiếng cười cởi mở từ trong Đan Tháp vọng ra. Trong tiếng cười sang sảng còn tràn đầy cảm giác thoải mái.
Người cười chính là Ôn phụ.
Ôn phụ từ trong Đan Tháp đi ra, đám người vội vàng tránh né. Bởi vì quanh người lại có khí độc màu tím đen vờn quanh. Mà thứ tản mát ra độc khí màu tím đen này chính là viên tử sắc mật văn độc đan trong tay Ôn phụ.