"Đều ở đây sao, mau đến xem thành quả mới của ta!" Ôn phụ thấy mọi người đều có mặt, đại hỉ đi tới chỗ mọi người.
Hắn đi lên một bước, đám người lui về sau một bước.
Nhìn vẻ kiêng kỵ trong mắt mọi người, Ôn Bình cảm thấy chắc chắn là không chỉ một lần bị độc đan làm khổ, nếu không tại sao có thể như vậy?
“Quỷ Khóc Thần Hào Đan.”
“Phẩm cấp: Ngũ phẩm.”
“Hiệu dụng: Bộc phát ra sương mù đầy trời, độc chết tất cả tồn tại dưới nửa bước Địa Vô Cấm. Một đạo mật văn, phạm vi mười dặm. Hai đạo mật văn, phạm vi năm mươi dặm. Ba đạo mật văn, phạm vi trăm dặm. Cao nhất năm đạo mật văn, có thể đạt tới ngàn dặm!”
“Hạn chế: Sương độc e ngại linh hỏa.”
"Linh hỏa chỉ có Bất Hủ Tông có, vậy gần như tương đương không có hạn chế." Nhìn tác dụng của Quỷ Khóc Thần Hào Đan, Ôn Bình cảm thấy phụ thân đã một đi không trở lại trên con đường Độc Đan Sư này.
Lại nhìn viên Quỷ Khóc Thần Hào Đan có ba đạo mật văn màu đen trong tay Ôn phụ, Ôn Bình chỉ cảm thấy áp lực như núi.
Cái này có thể coi là dẫn phụ thân đi lạc không?
Nhưng mà nghĩ lại.
Bản thân độc đan không có sai.
Chỉ là người sử dụng nó sai thôi.
"Phụ thân, ngươi đúng là có thiên phú luyện độc đan." Ôn Bình bất đắc dĩ cười một tiếng: "Truyền lệnh xuống, trong Bất Hủ Tông không ai được phép mua độc đan."
Loại độc đan một viên có thể giết hết người, yêu trong phạm vi trăm dặm này, nhất định phải xử lý cẩn thận, không thể mua bán giống như đan dược bình thường.
Nếu ai mua độc đan, không kiềm chế được nỗi lòng, trực tiếp đồ người trong một thành. Như vậy thì trách nhiệm thuộc về người sử dụng hay là Bất Hủ Tông?
Nụ cười trên mặt Ôn phụ cứng lại: "Tại sao? Tiểu tử thúi, tại sao độc đan của ta không thể bán? Ngươi giải thích rõ cho ta!"
Mấy người Vân Liêu cũng rất khó hiểu.
Trước đó tông chủ cũng không có làm như vậy mà?
Ôn Bình bất đắc dĩ nói: "Tự ngươi xem lại lực sát thương của Quỷ Khóc Thần Hào Đan này đi, nếu như phạm vi sát thương nhỏ một chút thì ta đã mặc kệ."
"Viên Quỷ Khóc Thần Hào Đan này của ta mới có ba đạo mật văn, chỉ có thể độc chết tất cả người yêu dưới nửa bước Địa Vô Cấm trong phạm vi trăm dặm thôi. Chỉ cần không dùng lung tung thì sẽ không xảy ra sự cố gì." Ôn phụ thấy kiệt tác của mình không được hồi báo, trong lúc nhất thời khó mà chấp nhận.
Nhưng mà mấy người Vân Liêu nghe được câu này thì nghẹn lời.
Khá lắm.
Phạm vi trăm dặm!
Dưới nửa bước Địa Vô Cấm đều có thể độc chết!
Độc đan này có lực sát thương quá kinh khủng đi chứ.
Hai ba mươi cường giả Địa Vô Cấm cũng chưa chắc có thể giết sạch tất cả mọi người trong phạm vi trăm dặm, nhưng viên Quỷ Khóc Thần Hào Đan này có thể làm được.
Cái này nếu không cẩn thận thì sẽ đồ thành diệt tông.
Chẳng trách tông chủ không cho phép giao dịch.
"Lão đầu, nhìn ngươi càng lúc càng giống Độc Đan Sư." Ôn Bình dứt khoát không thèm kêu phụ thân, nói xong quay người từ biệt mẫu thân rồi lập tức đi.
Ôn phụ sững sờ tại chỗ.
Sững sờ nhìn Ôn mẫu, lại nhìn mấy người Long Nguyệt, Vân Liêu một chút.
"Giống chứ?"
Long Nguyệt gật đầu như mổ thóc.
"Không chỉ giống, ta thậm chí có thể nghĩ đến cảnh khi viên độc đan này rơi vào trong một tòa thành thì sẽ khủng bố đến mức nào."
Trong thời gian mấy ngày kế tiếp, Ôn Bình vừa chờ đợi tích lũy danh vọng vừa tu luyện Thanh Liên Kiếm Ý.
Đồng thời cũng đang chờ động tĩnh bên phía hoàng tộc U Quốc.
Rất nhanh, Tư Không Truy Tinh có tin tức.
"Ôn tông chủ, kế hoạch thảo phạt Bất Hủ Tông đã được xác định. Thiên U Vương, Long Dương Vương cùng suất lĩnh ba trăm vạn Thần U Quân ở Trung Ương Thần Vực hành động, còn có lão tổ hoàng tộc hỗ trợ! Không chỉ có như thế, còn mời được bảo vật trấn phái của Thiên Tượng Môn —— Hạn Vô Ly."
Ôn Bình nhíu mày.
Hắn biết Hạn Vô Ly, Thiên Tượng Môn công khai nói cho người trong thiên hạ. So với Phong Mạch Kết Giới, Hạn Vô Ly càng khủng bố hơn.
Bởi vì nó được gọi là đệ nhất bảo vật trấn tông của Thiên Tượng Môn.
Hiệu quả đơn giản thô bạo, năng lượng nó phóng ra có thể giết cường giả phong vương, đồng thời còn có thể công kích trong phạm vi nhất định. Dưới phong vương thì tuyệt đối không thể sống sót được trong phạm vi công kích của nó. Cho dù là Ti Hải Hiền cũng không thể nào.
"Còn có gì nữa không?" Nhưng mà đối với cái gọi là Hạn Vô Ly này, Ôn Bình tuyệt đối không quan tâm. Hắn dám mang tới, vừa hay đưa cho Tử Nhiên nghiên cứu. Dù sao cái Hạn Vô Ly này cũng không phải là do môn chủ Thiên Tượng Môn chế tạo mà là sản phẩm ngàn năm trước.
Tư Không Truy Tinh tiếp tục nói: "Hắn còn cho ta tạm dừng tra hung thủ giết chết Vụ Kỳ Vương, Diệp Trạch Vương, lập tức chỉ huy Giám Sát Điện đối kháng Tẫn Tri Lâu. Đồng thời có thể trực tiếp lệnh cho tất cả Vực Chủ Phủ tiến hành hợp tác, từ chối không hợp tác hoặc là không làm tròn trách nhiệm, chỉ cần không phải hoàng tộc thì đều có thể tiền trảm hậu tấu. Nếu như là hoàng tộc cản trở thì cũng có thể giam giữ tại chỗ, nhìn thế như muốn nhổ tận gốc Tẫn Tri Lâu."
"Vì một cái Tẫn Tri Lâu, quốc chủ U Quốc này đúng là điên cuồng. Quyền lực giao cho ngươi còn lớn hơn hoàng tộc phong vương."
Ngay cả hoàng tộc cũng có thể giam giữ.
Đây là quyền lực chỉ có hoàng tộc phong vương mới có.
Có quyền tiền trảm hậu tấu Vực Chủ Phủ, cái quyền này thì còn lớn hơn cả hoàng tộc phong vương.
"Ta cũng không ngờ được quyết tâm diệt Tẫn Tri Lâu của hắn mãnh liệt như vậy. Nhưng mà cũng đúng lúc, ta có thể mượn cơ hội này khống chế Giám Sát Điện. Đồng thời có thể thừa thế thu nạp những thế lực lục tinh đừng về phía Bạo Loạn Vương, Hợp Bi Vương, Diệp Trạch Vương, Vô Cực Vương, Băng Vương đã chết, đồng thời cũng không muốn đứng về phía nào nữa đó, từ đó có thể lớn mạnh lực lượng của mình."
Nếu như trước khi hắn sợ chết, sợ ẩn nhẫn và nỗ lực trong những năm này bị mất trắng trong vòng một đêm cho nên mới nghe lệnh của Ôn Bình.