Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1905 - Chương 1757 - Kiếm Đâm Hạng Bảy Trên Thiên Bảng

Chương 1757 - Kiếm đâm hạng bảy trên Thiên Bảng
Chương 1757 - Kiếm đâm hạng bảy trên Thiên Bảng

Trong nháy mắt mở ra mạch môn màu xích hồng, trong khoảnh khắc, khí tức khủng bố như như trời sụp xuống quét sạch toàn bộ Thần Phi Thành.

Khiến cho Diêm Lai vừa nghe được Tử Khí Các có động tĩnh, vốn chuẩn bị dẫn người tới xem một chút xem chuyện gì đã xảy ra ngơ ngẩn tại chỗ, sau đó nuốt từng ngụm nước bọt.

"Trên phong vương!"

Diêm Lai thán phục một tiếng, trong khoảnh khắc, sắc mặt toàn bộ người của phủ thành chủ cũng trở nên trắng bệch, giống như là bị mất máu quá nhiều.

Trên phong vương.

Đó chính là cường giả nửa bước Nguyên Ương!

Xem ra là lão tổ hoàng tộc đánh tới.

"Vốn cho rằng hoàng tộc sẽ đánh thẳng đến chỗ Bất Hủ Tông luôn, không ngờ được là lại làm khó dễ Tử Khí Các trước." Phó thành chủ Thần Phi Thành vội vàng đứng lên, muốn rời khỏi đây.

Thấy thế, Diêm Lai vội vàng xua tan đám người.

"Các ngươi lập tức dẫn người rời khỏi Thần Phi Thành đi, đừng có ở lại đây! Trận chiến này chính là đại chiến của cấp bậc trên phong vương, với thực lực của các ngươi thì nếu bị tác động đến thì chính là cửu tử nhất sinh."

Nhưng mà sau khi dặn dò những người khác của phủ thành chủ xong, bản thân Diêm Lai lại không hề có ý rời đi, ngược lại ánh mắt sáng rực nhìn về phía Tử Khí Các.

"Thành chủ, ngài không đi sao?"

"Tạm thời không đi."

Diêm Lai kiên định gật đầu, không nói thêm gì. Bởi vì hắn biết rõ, không có ai có thể hiểu được tâm tình của hắn.

Hắn nhìn thấy Tử Khí Các leo lên cao.

Áp chế Trạch Minh Cung và Thiên Tượng Môn.

Ngang tàng trở thành một cái thế lực mới có thể mở ra một thời đại mới.

Như vậy, hắn cũng muốn nhìn thấy Tử Khí Các đi đến cùng đường mạt lộ. Hắn không có ý gì khác, chỉ có tiếc hận, cho nên hắn muốn đưa tiễn Tử Khí Các một đoạn đường.

Nếu không phải chọc giận hoàng tộc U Quốc thì Tử Khí Các tuyệt đối có thể mở ra một cái thời đại mới, đưa Triều Thiên Hạp lên trên một đỉnh cao mới.

Đáng tiếc.

Đáng tiếc.

Đột ngột.

Lại có một tiếng gầm thét vang vọng Thần Phi Thành.

"Người bên trong Tử Khí Các đều cút hết ra đây cho lão phu, chớ có ép lão phu đuổi tận giết tuyệt các ngươi!" Tiếng gầm giận giữ, giống như là tiếng sấm nổ vang.

Giờ phút này, khách hàng đang ở bên trong Tử Khí Các nhìn ra ngoài cửa, nhìn lão giả họ Phó đang không ngừng tới gần, mặt xám như tro, bị dọa đến hai chân cũng run lên.

Bây giờ, trong lòng bọn họ ngoại trừ hối hận ra thì vẫn là hối hận.

Nếu biết trước như vậy thì đã không đến Bất Hủ Tông rồi.

Mua Tuyền Qua Đồ cái gì chứ?

Mua Tuyền Qua Sát Khí cái gì chứ?

Bây giờ thì ngon rồi.

Cái mạng của mình cũng mất ở đây!

Cũng chính vào thời điểm này, mặc dù Hô Lan cũng khẩn trương lắm nhưng lại cưỡng chế để cho mình giữ bình tĩnh, đi tới cửa, vung tay đóng hết tám cái cửa của Tử Khí Các lại.

Phanh ——

Phanh ——

Phanh ——

Mỗi một cái cửa đóng lại đều giống như là đang vả thẳng vào mặt của lão tổ hoàng tộc.

Sắc mặt của lão giả họ Phó trầm xuống, mạch môn đột nhiên run lên: "Nếu như các ngươi đã không đầu hàng, vậy thì đi chết hết đi. Đúng là cái đám không biết tốt xấu!"

Nói xong, lão giả họ Phó đưa tay ngưng tụ ra một cái hỏa chưởng to lớn, từ dưới đất của Tử Khí Các sinh ra, đột ngột mọc lên từ mặt đất sau đó muốn trực tiếp bóp nát Tử Khí Các. Nhưng mà sau khi bàn tay đó nắm chặt lấy Tử Khí Các thì cho dù nó có dùng sức như thế nào đi nữa thì cũng không làm nên được trò trống gì.

"Ừm?"

Lão giả họ Phó lạnh lùng nhíu mày, không đợi hắn suy tư cảnh tượng trước mắt này là tại sao thì một đạo bạch quang từ trên trời giáng xuống.

Oanh ——

Vừa khéo rơi xuống đỉnh đầu lão giả họ Phó, bao trùm lấy hắn.

Bạch quang tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh.

Sau khi nó biến mất thì lão giả họ Phó cũng theo nó mà bí mật trước Tử Khí Các.

Nếu như không phải hỏa chưởng vẫn còn đó, đống bừa bộn trước Tử Khí Các vẫn còn rõ mồn một trước mắt thì thậm chí sẽ khiến cho người ta nghi ngờ không biết là có phải lão giả họ Phó từng xuất hiện hay không.

Thấy thế, Thiên Hà Sơn giật mình.

"Phó huynh!"

Cũng ngay lúc Thiên Hà Sơn kinh hô lên thì một đạo bạch quang ầm ầm rơi xuống. Thiên Hà Sơn né tránh không kịp, cũng bị bạch quang kéo đi khỏi Thần Phi Thành.

Người trong Thần Phi Thành.

Người của phủ thành chủ.

Vô số người nhìn thấy cảnh này thì lập tức nghẹn lời.

Tình huống như thế nào?

Lão tổ hoàng tộc đi đâu rồi?

Trận đại chiến này còn chưa bắt đầu thì đã kết thúc sao?

...

Bất Hủ Tông.

Xuất Nhiễu Sơn.

Trong nháy mắt khi lão giả họ Phó bị kéo đến Bất Hủ Tông, ở Tẫn Tri Lâu, Ôn Bình cầm Thanh Liên Kiếm trong tay quả quyết xuất kiếm.

Thức thứ tư của Thanh Liên Kiếm —— Thanh Liên Kiếm Ca!

Giết!

Kiếm ra thanh liên hiện, hàng ngàn hàng vạn thanh liên ngưng tụ trên một đường thẳng, nhanh như điện quang, quỷ mị, trong khoảnh khắc đã giết tới trước mắt lão giả họ Phó.

Hai mắt của lão giả họ Phó vừa thấy rõ được sự vật trước mắt thì chỉ thấy một đạo Kiếm Ý nhanh như như chớp giật đánh tới, lập tức kinh hãi.

Phanh ——

Ngũ mạch cùng chấn động.

Sau đó vô thức lui về sau một bước, chuẩn bị bước vào bên trong không gian bích chướng để tránh né đạo công kích kinh khủng đột nhiên xuất hiện này.

Nhưng sau khi lui về sau một bước thì hắn phát hiện mình lại không thể mở không gian bích chướng ra.

Chuyện như thế này là lần đầu tiên xảy ra!

Mắt thấy Kiếm Ý càng ngày càng gần, dưới tình thế cấp bách, lão giả họ Phó chỉ có thể vội vàng sử dụng mạch thuật phòng ngự Thiên cấp thượng phẩm.

"Hỏa Chấn!"

Nói xong, lão giả họ Phó một tay kết ấn, ầm ầm đánh xuống.

Oanh ——

Lần thứ nhất rơi xuống, một cái vòng lửa như gợn sóng khuếch tán ra.

Oanh ——

Lần thứ hai rơi xuống, vô số vòng lửa như gợn sóng nhộn nhạo.

Oanh ——

Lần thứ ba rơi xuống, tầng tầng lớp lớp vòng lửa điên cuồng khuếch tán ra bên ngoài, xen lẫn một sợi Nguyên Ương Chi Lực, không ngừng đánh thẳng vào Kiếm Ý kinh khủng đang đánh thẳng tới trước mặt.

Bình Luận (0)
Comment