Nhưng mà mặc dù tầng tầng lớp lớp vòng lửa này ngăn chặn được từng đóa Thanh Liên Kiếm Ý, nhưng lại không thể ngăn cản được thanh mang trong kiếm ý.
Đạo thanh mang này chính là Thanh Liên Kiếm!
Xoát ——
Khi Thanh Liên Kiếm xuyên qua phòng ngự giết tới trước mắt, lão giả giả họ Phó kinh hãi, nhưng mà giờ phút này hắn đã không kịp làm ra phản ứng gì khác.
Phốc ——
Thanh Liên Kiếm tại chỗ xuyên thủng ngực lão giả họ Phó, sau đó nó bay lượn một vòng ở trên bầu trời rồi mới trở về trong tay Ôn Bình.
Lão giả họ Phó lui lại mấy bước, cho đến khi đụng phải Thiên Hà Sơn mới ngừng lại được. Lúc này, Thiên Hà Sơn mới thấy rõ sự vật trước mắt, ngây ra một lúc, khi nhìn thấy miệng vết thương kinh khủng ở nơi ngực lão giả họ Phó thì không khỏi quá sợ hãi.
Tình huống như thế nào?
Đã xảy ra chuyện gì rồi?
"Cẩn thận, trong chỗ tối có một vị cường giả nửa bước Nguyên Ương còn còn mạnh hơn cả lão phu! Cẩn thận kiếm của hắn, thanh kiếm đó, ngay cả Nguyên Ương Chi Lực cũng có thể cắt chém được!" Lão giả họ Phó bị chém một kiếm, đã biết rất rõ mình không địch lại kẻ địch trong chỗ tối. Bởi vì vừa rồi mạch thuật phòng ngự mạnh mẽ nhất của mình cũng chỉ có thể chặn được những Kiếm Ý đó mà thôi.
Còn thành kiếm đó thì hắn hoàn toàn không thể làm gì được nó cả!
"Một thanh kiếm?"
Thiên Hà Sơn bỗng nhiên nhớ tới một thanh trường kiếm màu xanh không tầm thường mà ngày đó tông chủ Bất Hủ Tông Ôn Bình dùng.
Thanh kiếm đó, suýt chút khiến cho hắn bị thiệt thòi lớn.
Ngày đó nếu không phải hắn đi nhanh thì sợ là cũng khó tránh khỏi rơi xuống kết cục như là Phó Thiên Tà.
Kim côn của hắn, mạch thuật phòng ngự Thiên cấp thượng phẩm cảnh giới viên mãn của hắn đều bị thanh kiếm đó dùng thế như chẻ tre thái thịt xuyên thủng.
"Có phải là một thanh kiếm màu xanh hay không?" Thiên Hà Sơn vội vàng hỏi.
Lão giả họ Phó gật đầu.
Sau một khắc.
Ôn Bình rút kiếm đánh tới.
Theo Ôn Bình mà đến còn có Mộc Long đã hiện ra thân rồng.
Thấy thế, Thiên Hà Sơn cũng không quan tâm được quá nhiều, vội vàng nói: "Phó huynh, tông chủ Bất Hủ Tông giao cho ngươi ứng phó. Cẩn thận thanh kiếm đó, không thể coi thường thanh kiếm đó được, nó chắc chắn là bảo vật của cường giả Nguyên Ương Cảnh còn sót lại! Ta đi giết con Yêu Long đó trước sau đó sẽ đến giúp ngươi đoạt kiếm. Hắn chỉ là một Thiên Vô Cấm trung... vậy mà đột phá đến thượng cảnh."
Lão giả họ Phó ráng chịu đau đớn nơi ngực, lấy một quả hồng từ trong tàng giới ra ăn, cưỡng chế phong lại thương thế nơi ngực.
"Được!"
Nói xong, lão giả họ Phó lấy một thanh trường cung màu xích hồng từ trong tàng giới ra, sau đó ngũ mạch cùng chấn động, mạch khí mênh mông màu xích hồng hội tụ ở trong trường cung, giương cung ngưng tụ ra một mũi tên, sau khi ngưng tụ đầy thì bắn ra, vọt thẳng tới Ôn Bình đang đánh tới.
Mũi tên bay ra khỏi trường cung màu xích hồng thì hóa thành mưa tên, che khuất bầu trời.
Sưu sưu sưu ——
Một mũi tên bắn ra, giống như là vạn tên cùng bắn.
Thấy thế, Thiên Hà Sơn cũng không do dự, mạch môn chấn động, dùng mạch khí màu vàng kim ngưng tụ ra một cây đại bổng màu vàng kim, sau đó nện mạnh tới Mộc Long, mạnh mẽ đánh cho Mộc Long rơi xuống khu rừng trong dãy núi.
Cảnh tượng này đập vào trong mắt Tứ Vương, Yêu Hoàng của Thanh Quỷ nhất tộc, khiến cho trong lòng bọn họ cực kỳ hưng phấn.
Rốt cục cũng được giải thoát!
Nhưng nụ cười có bao nhiêu xán lạn thì sau một khắc kinh ngạc ấp tới khiến cho bọn họ bối rối bấy nhiêu.
Bị nện rơi xuống rừng rậm, Mộc Long lông tóc không thương, lại xông về phía Thiên Hà Sơn, mưa tên khiến cho bọn họ cảm thấy ngộp thở đó thì lại bị một mảnh Thanh Liên Kiếm Ý xoắn nát toàn bộ. Tông chủ Bất Hủ Tông Ôn Bình, thượng cảnh chi thân, chính diện ngạnh kháng lão tổ hoàng tộc.
Phó Thiên Tà tận mắt nhìn thấy mưa tên của mình bị phá như là cửa sổ giấy thì trong lòng thất kinh, sau đó vội vàng hóa thành kinh hồng lui về sau.
Vừa lui vừa giương cung bắn tên.
Từng nhánh trường tiễn màu đỏ nổ tung ở giữa không trung, tạo thành sóng lửa cuồng bạo lay trời chấn đất, đủ đánh chết cường giả phong vương bình thường.
Nhưng mà Ôn Bình hoàn toàn không có bị ảnh hưởng, ngược lại còn xuyên thẳng qua sóng lửa đuổi sát theo Phó Thiên Tà, khiến cho Phó Thiên Tà có chút không dám tin tưởng những gì mình nhìn thấy trước mắt.
"Đây là thượng cảnh?"
Mỗi một mũi tên của hắn đều dung nhập Nguyên Ương Chi Lực vào trong đó, không thể miểu sát tất cả cường giả phong vương nhưng chỉ cần không phải là cấp độ như Hà Hữu Uyên thì đều có thể thuấn sát. Nhưng mà bây giờ mũi tên của hắn không chỉ là không thể giết chết tông chủ Bất Hủ Tông mà thậm chí ngay cả ngăn hắn lại cũng không làm được.
"Nửa bước Nguyên Ương chỉ có chút thủ đoạn như thế này sao? Xem ra là ta đánh giá cao đám nửa bước Nguyên Ương các ngươi." Ôn Bình lại sử dụng ra thức thứ tư của Thanh Liên Kiếm.
Nhưng mà lần này ngàn vạn thanh liên lại nhỏ xuống như là giọt nước, giống như là một bức tranh lộng lẫy đang dần mở ra.
Mặc dù chậm nhưng chỉ là chậm hơn hình thái thứ hai của thức thứ tư của Thanh Liên Kiếm thôi, so với mũi tên của Phó Thiên Tà thì nhanh hơn nhiều lắm.
Phạm vi mười dặm, trong khoảnh khắc đã bị Thanh Liên Kiếm Ý bao trùm. Sau đó vô số thanh liên bắt đầu sinh ra, bành trướng...
Phó Thiên Tà thấy thế thì vội vàng thi triển mạch thuật, nhưng mà lần này hắn dùng công thay cho thủ.
Cũng ngay trong lúc này, Ôn Bình một người một kiếm hóa thành kinh hồng, vọt qua trời cao giết tới trong khoảnh khắc.
Ngay lúc khoảng cách hai người chỉ gần trong gang tấc thì Phó Thiên Tà ngũ mạch cùng chấn động: "Vậy thì để cho người nhìn thử, sát chiêu chân chính!"
Phanh ——
Sau khi mạch môn chấn vang, một sợi Nguyên Ương Chi Lực mà mắt trần cũng có thể thấy được không biết từ chỗ nào vọt tới, cuối cùng vọt vào trong cái trán của Phó Thiên Tà.