Nguyên Ương Chi Lực nhập thể, trong nháy mắt khí tức của Phó Thiên Tà tăng vọt, toàn thân cũng bị ngọn lửa bao trùm, thân hình cũng tăng vọt theo.
Vọt lên tới ba trượng!
Giờ khắc này, chỉ là khí tức của Phó Thiên Tà thì đã ép tới cường giả phong vương cũng không nhấc đầu lên được. Chúng đệ tử và trưởng lão của Bất Hủ Tông cho dù trốn tránh ở trong kiến trúc đặc thù thì vẫn có thể cảm nhận được áp lực kinh khủng như là tận thế đó, không khỏi tâm thần dập dờn.
"Tông chủ cẩn thận!"
Vân Liêu kinh hô thành tiếng.
Nhưng mà, thời khắc này Ôn Bình vẫn thẳng tiến không lùi.
Thanh liên đang không ngừng bành trướng cũng bộc phát trong lúc này.
Bành ——
Bành ——
Từng đóa thanh liên bộc phát ra hào quang rực rỡ ở trên bầu trời, xen lẫn trong đó là ánh lửa đặc biệt từ Thanh Liên Diễm, đẹp không sao tả xiết.
Lúc này, dùng câu nghệ thuật chính là nổ tung để hình dung cũng không đủ.
Trong ánh sáng chói lọi đầy trời, một đạo thanh mang vọt qua trời cao, sau đó dừng lại ở ngoài mười dặm. Khi nó dừng lại, ánh sáng chói lọi đầy trời lại không có đình chỉ. Cảnh tượng này khiến cho Thiên Hà Sơn đang bị Mộc Long cuốn lấy không nhịn được ghé mắt nhìn.
Bởi vì nếu như là hắn.
Hắn không biết nên cản như thế nào.
"Tông chủ Bất Hủ Tông chắc chắn đã đạt được truyền thừa hoàn chỉnh của cường giả Nguyên Ương Cảnh!" Giờ phút này, Thiên Hà Sơn ngàn vạn tâm tư.
Nhưng mà sau khi nghĩ một hồi, Thiên Hà Sơn lại lo lắng nhiều hơn.
"Phó huynh!"
"Phó huynh!"
"Phó huynh!"
Liên tục ba tiếng la lên chứng minh giờ phút này trong lòng hắn đang bối rối và lo lắng.
Cũng ngay lúc này, một đạo kinh hồng màu xích hồng xông ra khỏi phạm vi bao trùm của vô số thanh liên, xông thẳng tới chân trời.
Bá ——
Thấy cảnh này, Thiên Hà Sơn lập tức thở dài một hơi.
Không có việc gì là được.
Song khi hắn tập trung nhìn lại thì đột ngột phát hiện Phó Thiên Tà đã hoàn toàn thay đổi, toàn bộ lồng ngực đã hoàn toàn rỗng.
Nếu không phải Nguyên Ương Chi Lực nhập thể thì sợ là đã ngỏm củ tỏi.
Thấy cảnh này, Tứ Vương, Yêu Hoàng của Thanh Quỷ nhất tộc kinh ngạc tới miệng cũng không khép lại được, sau đó rơi vào trong trầm mặc.
Ôn Bình thấy thế thì lông mày nhíu lại, bất đắc dĩ nói: "Như vậy mà cũng không chết sao? Suy cho cùng thì vẫn là người tu hành cảnh giới nửa bước Nguyên Ương."
Mình đã dùng ra sát chiêu mạnh nhất mà Phó Thiên Tà còn chưa có chết, đây là điều mà Ôn Bình không có ngờ tới. Hắn vốn cho rằng có Thanh Liên Kiếm, lại thêm thức thứ tư của Thanh Liên Kiếm là Thanh Liên Kiếm Ca thì làm gì cũng có thể giết được loại tồn tại hạng chót trong số nửa bước Nguyên Ương như thế này.
Lúc này, Phó Thiên Tà không chết, trong lòng vừa sợ vừa gấp, cố nén đau đớn, sau đó quay đầu nhìn về phía Thiên Hà Sơn hô: "Thiên huynh, mau tới giúp ta! Chắc chắn là tông chủ Bất Hủ Tông này lấy được truyền thừa hoàn chỉnh của cường giả Nguyên Ương Cảnh, hai người chúng ta nhất định phải liên thủ, nếu không sẽ bị hắn đánh tan từng cái."
Không đợi Thiên Hà Sơn mở miệng, Mộc Long lại đánh tới: "Muốn đi, ngươi đã hỏi qua ta chưa? Tiếp tục đánh đi!"
Sau đó, Mộc Long nở một nụ cười đê tiện.
Tiện cỡ nào?
Tiện như tiểu tiện vậy đó.
Thiên Hà Sơn hận đến nghiến răng nghiến lợi, một gậy đánh bay Mộc Long, sau đó muốn đi giúp Phó Thiên Tà nhưng chớp mắt một cái thì Mộc Long lại nhào tới.
"Nếu như lão phu có thể Nguyên Ương Chi Lực nhập thể thì hôm nay lão phu không giết ngươi không được!" Trong lòng Thiên Hà Sơn thầm mắng, răng cũng cắn sắp nát.
Phó Thiên Tà liếc nhìn tình huống của Thiên Hà Sơn một chút, trong lúc nhất thời lòng như tro nguội. Biết dựa vào Thiên Hà Sơn thì không đáng tin cậy, trong lòng Phó Thiên Tà chỉ còn lại một ý nghĩ.
Rút lui!
Giữ được núi xanh không lo không có củi đốt!
Nếu như tiếp tục đánh nữa, chỉ sợ mình sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Kiếm chiêu, Kiếm Ý của tông chủ Bất Hủ Tông, hắn còn có thể ngăn cản.
Nhưng mà thành kiếm đó thì hắn hoàn toàn bó tay hết cách.
Thân thể của mình do Nguyên Ương Chi Lực cường hóa, mạch thuật Thiên cấp thì cho dù là mạch thuật lưu phái Thiên cấp thượng phẩm cũng không thể gây thương tích.
Nhưng thanh kiếm đó lại không giảng đạo lý, trực tiếp xuyên thủng thân thể của hắn, hơn nữa còn là đơn giản như là cắt đậu hũ vậy.
"Ôn Bình, chúng ta thanh sam không đổi nước biếc chảy dài, hôm khác sẽ trở lại lấy tính mạng ngươi." Phó Thiên Tà vừa nghiêng đầu, vô thức muốn mở một cái Khúc Cảnh thông đạo thoát đi, nhưng vừa nghĩ tới chuyện mình không thể mở Khúc Cảnh thông đạo ở Bất Hủ Tông thì vội vàng hóa thành kinh hồng chạy xa.
Ôn Bình thấy thế thì không có lập tức đuổi theo.
Mặc dù hắn không xác định liệu khốn trận của Bất Hủ Tông có thể vây khốn người tu hành Thiên Vô Cấm cực hạn thì cũng có thể vây khốn nửa bước Nguyên Ương hay không.
Nhưng mà hắn hoàn toàn không gấp.
Bây giờ Phó Thiên Tà là "người một nhà".
Truyền tống trận có thể trực tiếp khóa chặt hắn, cho dù hắn ở đâu, chỉ cần không có ra khỏi phạm vi truyền tống của truyền tống trận thì cũng không có vấn đề gì.
Oanh ——
Một đạo bạch quang rơi xuống, trực tiếp bắt Phó Thiên Tà đã chạy trốn tới biên giới Bất Hủ Tông trở về. Khi bạch quang trước mắt Phó Thiên Tà tiêu tán, thứ đánh tới trước mặt chính là Thanh Liên Kiếm. Dưới tình thế cấp bách, Phó Thiên Tà vội vàng phóng thích mạch thuật ngăn cản.
Nhưng nhìn thấy mạch thuật phòng ngự Thiên cấp thượng phẩm bị trực tiếp xuyên thủng, hắn mới nhận ra được Thanh Liên Kiếm thế không thể đỡ.
"Không —— "
Chỉ kịp nói ra có một chữ thì Thanh Liên Kiếm đã xuyên thủng đầu Phó Thiên Tà, đánh cho đầu hắn nổ tung, bấy nhầy.
Không có đầu, thân thể Phó Thiên Tà cứng lại, mạch môn cũng chậm rãi tiêu tán, cuối cùng ngã vào trong truyền tống trận, không bao lâu sau thì hoàn toàn không còn động tĩnh gì nữa.
Thiên Hà Sơn liếc mắt nhìn thấy cảnh này thì choáng váng.
Trong khoảnh khắc, ham muốn tái chiến không còn sót lại một chút gì. Hạng bảy Thiên Bảng là Phó Thiên Tà cũng chết trận, hắn chỉ là một hạng mười trên Thiên Bảng thì có thể làm được gì?