Chương 1766: Quốc chủ U Quốc điên cuồng
"Hai vị lão tổ là Ôn tông chủ chém giết?" Tư Không Truy Tinh vừa mừng vừa sợ.
"Nói đến thế thôi, nên làm như thế nào, ngươi tự nghĩ cho tốt, chớ có tự cho là thông minh, ngược lại lầm tính mạng mình."
Nói xong, Trần Hiết cất Truyền Âm Thạch.
Tại sao lại nói cho hắn biết chân tướng.
Chính là vì để Tư Không Truy Tinh càng tận tâm tận lực làm việc hơn, sẽ không có dị tâm. Sau khi biết chân tướng, bản thân Tư Không Truy Tinh vốn có phản cốt, chỉ cần không ngốc thì biết nên làm như thế nào. Còn sau này an bài hắn thế nào thì Trần Hiết lười nghĩ.
Xem ý tông chủ đi.
Nhưng mà hắn cũng không muốn để Tư Không Truy Tinh lại. Bởi vì ngay cả U Quốc, sư phụ của mình cũng phản bội, sao Bất Hủ Tông có thể tin được?
Cất Truyền Âm Thạch, sau đó Tư Không Truy Tinh kìm nén không được mừng rỡ, thực lực Bất Hủ Tông càng mạnh hắn càng yên tâm.
Tông chủ Bất Hủ Tông thượng cảnh giết nửa bước Nguyên Ương, dùng thủ đoạn gì tạm thời mặc kệ, thật giả cũng không bàn, dù sao đủ để chứng minh Bất Hủ Tông mạnh mẽ.
"Nếu như không có cách nào thoát khỏi Bất Hủ Tông được, để cho ta vừa làm điện chủ Giám Sát Điện vừa làm người của Bất Hủ Tông cũng không tệ. Người của hai bên cũng sẽ không muốn giết ta!"
Theo sau đó, Tư Không Truy Tinh trở lại hoàng cung, thất lạc, cộng thêm tức giận nói tin tức Bất Hủ Tông không muốn đàm phán cho Cức.
Hơn nữa không quên thêm mắm thêm muối.
Giờ phút này, sắc mặt Cức có chút khó coi, khoát khoát tay, trầm giọng nói: "Được rồi, mắng nữa cũng không làm nên chuyện gì. Cây gai Bất Hủ Tông này đã cắm sâu vào trong thân thể U Quốc. Trước đó tại sao không dám nhảy ra, đơn giản chính là Già Thiên Lâu không có khai chiến với U Quốc."
"Quốc chủ, vậy chúng ta nên làm cái gì? Bất Hủ Tông không muốn đàm phán, Già Thiên Lâu cũng sẽ nhanh chóng biết tin tức Phó Thiên Tà lão tổ và Thiên Hà Sơn lão tổ vẫn lạc. Nếu như Già Thiên Lâu nhân cơ hội này xâm lấn quy mô lớn sợ rằng sẽ rất phiền phức."
Cức trầm tư một hồi, cắn răng một cái: "Lại đi liên hệ tông chủ Bất Hủ Tông, cho bọn họ một chút xíu thời gian, điều kiện tùy ý bọn họ nói. Nếu như bọn họ vẫn không muốn thì đi Bi Trạch Vực tìm Già Thiên Lâu đàm phán, cho dù cắt Bi Trạch Vực nhường ra ngoài thì ta cũng sẽ không tiếc. Bất Hủ Tông muốn thừa dịp chúng ta sinh tử tương bác với Già Thiên Lâu, làm ngư ông đắc lợi, đúng là vọng tưởng!"
"Quốc chủ, như vậy có phải quá mạo hiểm hay không. Nếu giao Bi Trạch Vực ra ngoài, sau này Già Thiên Lâu có thể đánh thẳng đến Trung Ương Thần Vực."
Tư Không Truy Tinh ngẩn ra.
Đừng nha.
Tại sao đột nhiên lại muốn đập nồi dìm thuyền.
Tiếp tục giữ cục diện như thế nào không tốt sao?
Tư Không Truy Tinh lại nói: "Nếu như Già Thiên Lâu vẫn một lòng muốn lật đổ U Quốc, thừa cơ đạt thành hợp tác với Bất Hủ Tông thì phiền toái."
Cức lãnh mâu ngưng tụ, tức giận nói: "Đừng có nói nhảm nhiều như vậy, chỉ cần có lão tổ, tình huống đó sẽ không xảy ra. Cường giả nửa bước Nguyên Ương đỉnh cao đại chiến đủ để Triều Thiên Hạp thiên băng địa liệt, nếu như bọn họ không muốn đồng quy vu tận thì sẽ không làm như thế.”
"Thế nhưng là..."
"Được rồi, tiếp tục đi liên hệ Bất Hủ Tông. Mặt khác, không nên ngừng kế hoạch đối phó Tẫn Tri Lâu, tăng tốc độ thi hành kế hoạch thẩm thấu."
"Vâng, quốc chủ!"
Rơi vào đường cùng, Tư Không Truy Tinh chỉ có thể rời khỏi đại điện. Sau khi rời khỏi đại điện trở lại Giám Sát Điện, chuyện thứ nhất hắn làm chính là liên hệ Ôn Bình, nói toàn bộ chuyện này lại.
Nhưng lần này hắn thông minh, chỉ tình báo, không nêu ý kiến.
Sau khi Ôn Bình nghe được chuyện này, không có quan tâm lắm: "Hắn thích làm cái gì thì để hắn làm cái đó, Già Thiên Lâu sẽ không đồng ý."
"Vâng, Ôn tông chủ." Tư Không Truy Tinh do dự cất Truyền Âm Thạch, trong lúc nhất thời không biết nghe ai mới được.
Sau khi cất Truyền Âm Thạch, Ôn Bình ngượng ngùng cười một tiếng: "Quốc chủ U Quốc này đúng là cái gì cũng dám làm. Vì địa vị của mình mà hành vi vô cùng nhục nhã như cắt đất cũng dám làm. Vì nhằm vào Bất Hủ Tông, đúng là dám thông đồng người ngoài."
Nỉ non một câu, sau đó Ôn Bình chuẩn bị đi Tiên Phủ Viên, thông phệ mộc khí sinh ra. Vừa rời khỏi Thính Vũ Các thì Đao Ma tìm tới.
"Tông chủ."
Ôn Bình dò xét Đao Ma từ trên xuống dưới một phen: "Cảnh giới vững chắc?"
"Đã vững chắc, may mắn mà có Tiểu Phá Cảnh Đan của lão tông chủ phu nhân. Nếu như không có nó, không biết lúc nào mới có thể vào thượng cảnh."
"Bây giờ thù của ngươi cũng báo được, thượng cảnh cũng đột phá, trong khoảng thời gian này không có chuyện thì không nên rời khỏi tông môn, tập trung tu luyện trước. Nếu như Hoài Không có tình huống gì thì ngươi có thể đi giúp một chút. Chuyện khác nếu không cần thiết thì không nên ra mặt, tu luyện quan trọng nhất."
"Vâng, tông chủ! Thuộc hạ sẽ cố gắng tu luyện, không phụ tông chủ kỳ vọng cao."
"Được rồi, không có chuyện gì thì đi tu luyện đi."
"Tông chủ, thuộc hạ đến tìm ngài đúng là có một việc. Sau khi đột phá cảnh giới, tinh thần lực của ta cũng theo đó tăng trưởng, cho nên muốn hỏi ngài một chút, nếu như ta lớn mật tu luyện cả hai mạch mônlẫn ma pháp thì có thể thực hiện được sao? Có thể lãng phí thời gian, khiến cho chẳng làm nên trò trống gì."
"Nỗi hoang mang của ngươi, Vân Liêu cũng từng như thế. Nhưng cuối cùng Vân Liêu vẫn chọn con đường toàn hệ Ma Pháp Sư. Con đường này mặc dù sẽ tốn thời gian một chút, nhưng có thể thực hiện được ở Bất Hủ Tông. Đệ Ngũ Thế Giới còn đó, đi vào đó mấy lần là được rồi."
"Đa tạ tông chủ!" Đao Ma nghe nói là có thể thực hiện thì trong lòng mừng rỡ. Hai ngày này, khi vững chắc cảnh giới, vì chuyện này mà hắn sầu gần chết.
Lựa chọn ma pháp, vậy thì cảnh giới thượng cảnh có vẻ hơi dư thừa.
Nhưng nếu như kiêm tu mạch môn, mạch thuật, linh thể và kinh nghiệm chiến đấu gì đó thì cần thời gian tích lũy và rèn luyện dài dằng dặc.