Chương 1767: Quốc chủ U Quốc điên cuồng (2)
Đột ngột.
Ôn Bình nghĩ đến một việc.
"Đúng rồi, thật ra thì ngươi có thể đi cấm khu cuối cùng một chuyến. Lỡ như ngươi có thể được cơ duyên gì ở đó, có lẽ còn có tiền đồ hơn ngươi kiêm tu mạch môn và ma pháp. Ngươi xem Vi Sinh Tinh Vũ thì biết. Mệnh thuật, năng lực đổi mệnh của nó há là ma pháp, mạch thuật có thể sánh ngang?"
Thiên Vô Cấm Thượng Cảnh, trong cấm khu cuối cùng hẳn là sẽ không nguy hiểm đến tính mạng. Cho nên đi vào trong xông xáo tốt hơn chỉ bế quan tu luyện.
Đao Ma gật đầu: "Vâng, tông chủ! Ta sẽ đi cấm khu cuối cùng một chuyến."
"Được rồi, đi tu luyện đi."
Đuổi Đao Ma đi, Ôn Bình vội vàng đi Tiên Phủ Viên, tìm một cây Bất Tử Thụ trực tiếp ngồi xếp bằng xuống, vận chuyển Trường Mạch Công bắt đầu thôn phệ mộc khí.
Nhưng mà mộc khí do Bất Tử Thụ và Kiến Mộc sản sinh ra bị nhanh chóng thôn phệ hầu như không còn. Ôn Bình không khỏi đưa ma chưởng về phía những thiên tài địa bảo và dược thảo đã mấy trăm năm năm. Đáng tiếc, vẫn chỉ có thể cung cấp cho hắn một chút xíu mộc khí.
Dưới sự bất đắc dĩ, Ôn Bình rời khỏi Bất Hủ Tông, bắt đầu lái phi thuyền không ngừng thôn phệ mộc khí bên trong sông núi.
Cứ như vậy, Ôn Bình cho hệ thống thiết lập đường đi của phi thuyền trong toàn bộ sông núi Hồng Vực, sau đó bắt đầu hành trình thôn phệ.
Khi Ôn Bình mới kéo dài hành trình thôn phệ này chừng ba bốn ngày thì hệ thống nhắc nhở khiến cho hắn bừng tỉnh từ trong trạng thái tu luyện.
“Đao Ma bị truyền thừa của Cửu Cực Ma Chủ trong cấm khu cuối cùng chọn trúng, bị truyền thừa của Cửu Cực Ma Chủ cưỡng ép nhập thể...”
"Ừm?"
Ôn Bình ngây ra một lúc.
Lập tức kêu hệ thống chiếu lại tình huống.
Chỉ thấy Đao Ma đang ở trong một chỗ không biết tên trong chỗ sâu trong cấm khu cuối cùng. Nơi đây cho dù là cỏ cây hay là sơn xuyên đại địa đều tản ra hắc sắc ma khí nồng đậm, ở trên vùng đất này, có một Hắc Sắc Thạch Bia to lớn, tuy chỉ cao có trăm trượng nhưng hắc khí tản ra lại bắt được thượng cảnh Đao Ma.
Ma khí nồng nặc không ngừng rót vào trong cơ thể Đao Ma, dần nhuộm linh thể của Đao Ma thành màu đen, cũng làm cho khí tức Đao Ma liên tục tăng lên.
"Hệ thống, đây là truyền thừa gì?"
Hệ thống nói: "Ma tộc, truyền thừa của Cửu Cực Ma Chủ, mặc dù kém truyền thừa của Thanh Liên Kiếm Tiên nhưng lại mạnh mẽ hơn Mệnh thuật truyền thừa. Mệnh thuật tuy có thể đổi mệnh nhưng lại phải trả giá đắt. Truyền thừa của Ma Chủ tu luyện tới cực hạn thì có thể bất tử bất diệt, Tích Huyết Trùng Sinh!"
"Tiểu tử này đúng là gặp vận may." Lúc đầu Ôn Bình chỉ muốn cho Đao Ma đi cấm khu cuối cùng thử thời vận, nhưng ai mà tưởng được mới vừa đi vào thì bị truyền thừa của Ma Chủ chọn trúng.
Ôn Bình dám cam đoan.
Chắc chắn là đồng tính hút nhau!
Nếu không thì hắn cũng không tìm được lý do nào khác.
Nếu không Mộc Long đi dạo trong cấm khu cuối cùng lâu như vậy mà tại sao lại không gặp được truyền thừa gì.
Nghĩ đến đây, Ôn Bình không suy nghĩ nữa, đóng hình chiếu trước mắt lại. Mặc dù Đao Ma đạt được truyền thừa của Ma Chủ nhưng hắn cũng không ngại.
Cho dù hắn là ma gì.
Bất Hủ Tông còn quan tâm cái đó sao?
Ôn Bình tiếp tục vận chuyển Trường Mạch Công thôn phệ mộc khí bên trong sông núi phía dưới, nhưng mà không có tu luyện bao lâu thì nhận được Vân Liêu truyền âm.
"Tông chủ, Yêu Hoàng Hoài Không đột phá cảnh giới, hơn nữa chuẩn bị triển khai một trận quyết chiến với Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc. Hắn sợ quấy rầy đến ngài cho nên nhờ ta báo lại cho ngài một tiếng."
"Không sai không sai."
Đúng là song hỉ lâm môn.
Bất Hủ Tông lại có thêm một thượng cảnh!
Nếu Hoài Không đã đạt tới thượng cảnh, với huyết mạch cấp S của hắn thì hẳn là không đến nỗi thua Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc.
"Tông chủ, chúng ta cần giúp một tay không?" Vân Liêu hỏi.
Ôn Bình lắc đầu, nói: "Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng cần phải trải qua mưa gió, không phải bất đắc dĩ thì không cần giúp bọn họ. Ngươi cho Mộc Long chú ý mấy người Hoài Không một chút, nếu có Yêu Tổ Thượng Cảnh khác giúp Yêu Hoàng của Liệt Không nhất tộc thì nhờ hắn đuổi đi."
Bất cứ một Yêu Tổ nào cũng là kinh nghiệm của Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng, cho nên có thể không cho người trong tông môn nhúng tay thì không cho người trong tông môn nhúng tay.
"Vâng, tông chủ!" Vân Liêu tiếp tục hàn huyên vài câu sau đó cắt đứt liên hệ Truyền Âm Thạch.
Ôn Bình thì tiếp tục tu luyện.
Nhưng mà song hỉ lâm môn.
Chuyện trong tông môn cũng đến theo.
Lần này là Long Kha.
"Tông chủ, đã chứng thực Nhất Lạc Thiên đang ở chiến trường Bi Trạch Vực. Hơn nữa ngay hôm qua, Vi Sinh trưởng lão còn giết một bộ hạ Thiên Vô Cấm Trung Cảnh của Nhất Lạc Thiên."
Long Kha vừa lên tiếng thì đã nêu ra một chuyện không nhỏ.
Chuyện này khiến cho Ôn Bình hoàn toàn mất hết tâm tư tu luyện.
Được rồi.
Không tu luyện.
Quá nhiều chuyện.
Xử lý chuyện trong tông môn trước đã.
Quốc đô U Quốc.
Giờ phút này, trong đại điện hoàng cung, tầng lớp cấp cao của quân đội U Quốc tề tụ, bởi vì chiến trường Bi Trạch Vực lại có động tĩnh mới.
"Quốc chủ, trước mắt Bi Trạch Vực cho dù là sa trường hay là Đông Lĩnh, Thiên Lưu Giang và dãy núi Linh Phong đều bắt đầu xuất hiện bóng dáng cường giả cấp bộ của Già Thiên Lâu. Trong vòng một ngày, ít nhất xuất hiện mười lần, người của chúng ta chỉ có thể vừa đánh vừa lui. Hai ngày đã lui trọn vẹn tám trăm dặm!"
"Trước mắt chỉ có Thiên Vọng Hạp do Hà điện chủ trấn giữ gối cao không lo, nhưng cho dù Hà điện chủ có thể ổn định thế cục ở Thiên Vọng Hạp, khi sa trường, bốn phía chiến trường Đông Lĩnh đều lui ngàn dặm, Thiên Vọng Hạp cũng không thể không lui, không lùi sẽ bị đại quân Già Thiên Lâu bốn phía chiến trường vây quanh."
Một vị cường giả phong vương sắc mặt ngưng trọng mở miệng.