Chương 1768: Chuẩn bị hòa đàm với Già Thiên Lâu
Vừa dứt lời, lại có một vị cường giả phong vương lo lắng nói tiếp: "Rõ ràng bọn họ cũng đọc được Bất Hủ Nhật báo, bắt đầu thăm dò chúng ta. Quốc chủ, một khi lần này chúng ta xử lý không ổn, chứng thực tin tức Bất Hủ Nhật báo, chắc chắn bọn họ sẽ xâm lấn quy mô lớn!"
Nói xong.
Lại một người nói tiếp.
"Căn cứ 'Cọc' hồi báo, bởi vì tin tức cường giả phong vương U Quốc ta chiến tổn nhiều cũng được in trên Bất Hủ Nhật báo, khi người của Già Thiên Lâu nhìn thấy tin tức này thì bắt đầu tăng cường phái cường giả cấp bộ đến chiến trường Bi Trạch Vực!"
Thời khắc này, trong đại điện, người người lo lắng.
Chỉ có Long Dương Vương, Bạo Loạn Vương, Hợp Bi Vương, ba vị hoàng tộc phong vương trầm mặc không nói, hình như hoàn toàn không để ý đến những biến cố này.
Sau một hồi lâu, hình như Cức bị nhao nhao đến phiền, đưa tay quát lớn một câu: "Được rồi, nói hoài không nghĩ đúng không?"
Một tiếng gầm khiến cho mười người đang mồm năm miệng trong đại điện im miệng.
Cức vuốt vuốt cái trán, sau đó ánh mắt rơi vào Tư Không Truy Tinh cũng đang trầm mặc: "Tư Không Truy Tinh, Bất Hủ Tông có chấp nhận hòa đàm hay không?"
"Không có bất kỳ trả lời nào." Tư Không Truy Tinh bất đắc dĩ lắc đầu, đang muốn tiếp tục diễn thì một tiếng vang thật lớn truyền đến.
Phanh ——
Cức vỗ bàn vuông trước mắt, giận đứng lên, mắng: "Giỏi cho một cái Bất Hủ Tông, ta đã ăn nói khép nép, hắn lại còn được một tấc lại muốn tiến một thước, cho rằng U Quốc hoà đàm với hắn là bởi vì sợ Bất Hủ Tông hắn sao?"
Cức giận dữ khiến trong điện lặng ngắt như tờ.
Theo sau đó, Cức chém đinh chặt sắt nói: "Tư Không Truy Tinh, lập tức liên hệ sư phụ ngươi, cho hắn đi tìm Nhất Lạc Thiên một chuyến, chuẩn bị hòa đàm. Không cần biết là điều kiện gì cũng đều có thể thương lượng. Bất Hủ Tông muốn làm ngư ông, không có cửa đâu! Muốn làm ngư ông, vậy ta ngưng chiến trước, tập trung tất cả lực lượng đối phó Bất Hủ Tông ngươi. Xem Bất Hủ Tông ngươi có còn hung hăng ngang ngược được nữa hay không!"
Dứt lời, Cức ném sách vàng đã viết xong cho Tư Không Truy Tinh, sau đó nghênh ngang rời đi, hoàn toàn không thèm để ý tới người sau lưng kinh ngạc và phản đối.
Rơi vào đường cùng, đám người cũng chỉ có thể chấp nhận kết quả này.
Quốc chủ đã hạ lệnh, bọn họ lại có thể thế nào?
Long Dương Vương vẫn không nói gì, Cức vừa đi, hắn cũng rời khỏi hoàng cung. Trở lại vương phủ thì bế quan.
Ai cũng không gặp.
...
Bất Hủ Tông.
Ôn Bình vừa trở lại Bất Hủ Tông, Long Kha lập tức chạy tới, trình bày kỹ càng tình báo mình điều tra được cho Ôn Bình nghe.
"Tông chủ, người Vi Sinh trưởng lão giết tên Viêm Nguyệt, một người tu hành trung cảnh cực kỳ mạnh mẽ dưới trướng Nhất Lạc Thiên, xếp hạng sáu mươi ba trên Thiên Bảng. Còn địa điểm Viêm Nguyệt bị giết đã ra khỏi quốc thổ U Quốc."
"Ở đâu?"
"Từ sa trường vào Tru U Vực, đại khái ngàn dặm. Sau khi Viêm Nguyệt chết, Nhất Lạc Thiên tự mình đi tới chỗ Viêm Nguyệt chiến tử. Thân phận của Vi Sinh trưởng lão có bị phát hiện hay không thì không biết, nhưng Nhất Lạc Thiên đi tới khu vực Viêm Nguyệt chiến tử thì lập tức hạ lệnh toàn diện lùng bắt Vi Sinh trưởng lão."
Ôn Bình suy đoán, tám chín phần mười là có hoài nghi.
Dù sao khí tức của Phục Sinh Thể quá đặc biệt, đặc biệt đến chỉ cần có một chút lưu lại thì người quen biết có thể cảm nhận ra.
"Hắn còn không tìm được phần mộ?"
"Không có tìm được, cho nên khi ta liên hệ Vi Sinh trưởng lão, Vi Sinh trưởng lão nói với ta không tìm được phần mộ thì không trở về tông."
"Sao tính tình lại y như Đao Ma."
Ôn Bình rất bất đắc dĩ.
Nhưng mà sau khi bất đắc dĩ thì hắn có chút hiểu Vi Sinh Tinh Vũ.
Làm phụ thân, lại phải tìm phần mộ của nữ nhi của mình, chắc chắn là tâm tình hắn rất phức tạp.
Nhìn thấy sự bất đắc dĩ trên mặt Ôn Bình, Long Kha vội mở miệng: "Tông chủ, Vi Sinh trưởng lão có Mệnh thuật trên người, sẽ không có chuyện."
"Chính là có Mệnh thuật trên người nên mới lo lắng cho hắn. Hắn là người duy tu luyện Mệnh thuật ở Bất Hủ Tông, nếu như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lòng ta đau đến nhỏ máu."
Dứt lời, Ôn Bình không khỏi che ngực.
Vất vả lắm Bất Hủ Tông mới có một nhân tài đặc thù, khó khăn biết bao.
Mặc dù vị nhân tài đặc thù này có Mệnh thuật có chút vấn đề.
Nhưng không sao, đại cát thành đại hung, đại hung thành đại cát là được rồi.
Không ảnh hưởng toàn cục!
Lúc này, Long Kha đột nhiên hỏi: "Tông chủ, vậy nếu như ta xảy ra chuyện thì sao?"
"Ta sẽ cho tỷ ngươi bày cho ngươi một ngàn bàn. Mời tất cả cường giả phong vương tham gia, yên tâm, tuyệt đối nở mày nở mặt."
Ôn Bình rất hào phóng vỗ vỗ bả vai Long Kha, cũng vỗ vỗ lồng ngực của mình, tỏ vẻ nàng nhất định phải tin tưởng mình.
Sắc mặt Long Kha lập tức héo.
"Ta chỉ hỏi vậy thôi."
Dứt lời, Long Kha liếc mắt.
"Ngươi cũng biết sao, ta cũng không biết ngươi lấy tự tin ở đâu ra mà hỏi ta như vậy." Ôn Bình cố ý thở dài, sau đó chuồn mất.
Rời khỏi Xuất Nhiễu Sơn, sau đó Ôn Bình lập tức nhận được Tư Không Truy Tinh truyền âm.
"Ôn tông chủ, quốc chủ U Quốc quyết định hòa đàm với Già Thiên Lâu thật, hơn nữa điều kiện là cái gì cũng có thể thương lượng. Hôm nay hắn hạ đạo mệnh lệnh này ở đại điện thì cực kỳ phẫn nộ, thái độ như tình nguyện thua trong trận chiến tranh này cũng không muốn để cho Bất Hủ Tông làm ngư ông đắc lợi! Nếu như hòa đàm thành công, với tính cách của quốc chủ U Quốc, chắc chắn sẽ ngóc đầu trở lại, thậm chí không tiếc dẫn sói vào nhà."
"Đúng là tên điên." Nghe đến đây, Ôn Bình cũng không nhịn được cảm thán một câu. Cũng may là mình còn điên cuồng hơn hắn.
"Ai nói không phải đâu. Cái tên điên này vì vị trí quốc chủ của mình, đúng là chuyện gì cũng dám làm."
"Chuyện này ngươi không cần phải để ý đến, yên tâm làm chuyện của mình!”
"Vâng, Ôn tông chủ."
Nghe Ôn Bình nói như vậy, Tư Không Truy Tinh đoán được chắc chắn Bất Hủ Tông đã chuẩn bị trước rồi, dứt khoát không có nói thêm nữa, nịnh nọt mấy câu rồi cắt đứt liên hệ Truyền Âm Thạch.