Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1930 - Chương 1782 - Thành Lập Phù Không Đảo

Chương 1782 - Thành lập Phù Không Đảo
Chương 1782 - Thành lập Phù Không Đảo

Chương 1782: Thành lập Phù Không Đảo

Tư Không Truy Tinh gật đầu, vội vàng rời khỏi cung điện, đi chỗ sâu trong hoàng cung, nơi để Sinh Mệnh Huyết Tinh quốc chủ U Quốc.

Đương nhiên.

Trước khi bóp nát Sinh Mệnh Huyết Tinh, Tư Không Truy Tinh dùng Truyền Âm Thạch liên hệ lâu chủ Tẫn Tri Lâu Trần Hiết trước: "Cường giả nửa bước Nguyên Ương của Già Thiên Lâu tham chiến khiến cho hắn rất kinh hoảng, xem ra ba vị lão tổ hoàng tộc đó cũng đã rời khỏi Tổ Sơn."

"Biết."

Bên kia Truyền Âm Thạch, Trần Hiết bình tĩnh nói.

Sau một lát, tin tức này đã đến chỗ Ôn Bình.

Khi Ôn Bình biết được tin tức này, có chút bất đắc dĩ, nói: "Hi vọng quốc chủ U Quốc có thể gọi ba người đó trở về, như vậy thì ta cũng bớt việc."

Nhưng mà Ôn Bình biết chắc là không thể nào, trừ phi mình giúp đỡ quốc chủ U Quốc một tay, trợ công hắn.

Chắc chắn là sẽ giúp rồi.

Ai kêu hắn là một người rất nhiệt tình chứ

"Ngày mai, tiêu đề Bất Hủ Nhật báo chính là ba người Thiên Vô Tâm, Thiên Diệu Biến, Tử Nguyệt Tháp tiến công Bất Hủ Tông. Nếu như muốn tới, vậy thì tạo thế cho bọn họ."

Trần Hiết nghe nói như vậy thì ngây ra một lúc.

Sau đó bừng tỉnh đại ngộ.

"Tông chủ, ta hiểu. Tiêu đề ngày mai vừa ra, chỉ cần bị cường giả nửa bước Nguyên Ương của Già Thiên Lâu thấy được thì chắc chắn sẽ chú ý trận đại chiến này. Chỉ cần chúng ta vừa đánh, Già Thiên Lâu sẽ trực tiếp đánh lén quốc đô U Quốc, giết quốc chủ U Quốc!"

Ôn Bình lên tiếng trả lời: "Cho dù như thế nào đi nữa thì chắc chắn cũng sẽ khiến cho từ trên xuống dưới hoàng tộc U Quốc đứng ngồi không yên, cũng có thể khiến cho ba người Thiên Vô Tâm bận lòng. Nếu như có thể bức ba người bọn họ về, ta tiếp tục an tâm tu luyện, không cần lãng phí thời gian. Nếu như không thể, ba người bọn họ vẫn nhất định phải tới... vậy ta chỉ đành bớt thời gian tu luyện, giữ ba người bọn họ lại."

Trần Hiết vừa nghe nói như thế thì biết tông chủ có nắm chắc ứng phó ba người Thiên Vô Tâm, đại hỉ: "Tông chủ, ta lập tức đi chuẩn bị ngay! Trận chiến này chúng ta phải thắng, nếu như vậy thật thì có thể chia ba Triều Thiên Hạp. Nguyên Dương Vực, Long Trạch Vực và Hắc Vực đều có thể vào tay chúng ta mà không cần tốn nhiều sức.”

"Bất Hủ Tông tạm thời không thu phụ thuộc."

"Tông chủ, ta biết, tất cả giao cho Tẫn Tri Lâu là được, Tẫn Tri Lâu chính là cánh tay cho ngài khống chế Triều Thiên Hạp. Những thế lực lục tinh lấn yếu sợ mạnh đó còn chưa xứng làm phụ thuộc Bất Hủ Tông ta, khi nào bọn họ mạnh hơn Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng rồi nói!"

"Ngươi hiểu là được, đi, ngươi làm việc đi."

"Vâng."

Ôn Bình không nói nhiều, cất Truyền Âm Thạch, sau đó lái phi thuyền bắt đầu càn quét thổ địa Hắc Vực.

Mục đích chuyến đi này không phải là càn quét.

Mục đích chính là thành lập sơn môn Bất Hủ Tông.

Vì chuẩn bị hủy diệt Già Thiên Lâu.

Khi đến Hắc Thản Thành, Ôn Bình đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống, tìm được vị trí tốt nhất bên ngoài Hắc Thản Thành.

"Đúng rồi."

Ôn Bình đột nhiên nhận ra được một chuyện, tại sao nhất định phải chọn địa phương cố định thành lập một sơn môn?

Nghĩ đến đây, Ôn Bình trực tiếp mở danh sách kiến trúc ra, lục soát Phù Không Đảo. Không có gì bất ngờ xảy ra, trong danh sách kiến trúc có không ít Phù Không Đảo.

Không chỉ không bị địa bàn tông môn hạn chế.

Hơn nữa giá cả chế tạo cực kỳ rẻ.

Thậm chí có Phù Không Đảo chỉ cần một một ngàn bạch tinh.

Nhưng mà chắc chắn Ôn Bình sẽ không chế tạo loại Phù Không Đảo giá rẻ này, mà sẽ lựa chọn Tiên Thành Phù Không Đảo giá một vạn danh vọng.

Tiên Thành Phù Không Đảo có diện tích không rộng lắm nhưng có một chỗ tốt là có thể di chuyển. Còn những chức năng khác thì tạm thời không biết.

“Tiên Thành Phù Không Đảo.”

“Đang xây dựng....”

“Thời gian còn lại: Mười giờ.”

Thấy chỉ cần mười giờ, Ôn Bình dứt khoát trắng trợn càn quét mộc khí bên ngoài Hắc Thản Thành, vô biên vô tận mộc khí màu xanh bay lên không, trong khoảnh khắc này, người trong Hắc Thản Thành đều dừng việc trong tay lại, ngừng bước chân vội vã lại.

Có cường giả Thiên Vô Cấm muốn tìm tòi mộc khí màu xanh đi đâu nhưng vừa lên không thì bị tinh thần lực của Ôn Bình dọa cho tranh thủ rụt trở về.

"Còn kinh khủng hơn cường giả cấp bộ!" Vị cường giả Thiên Vô Cấm này bị dọa đến rụt trở về, sau đó sắc mặt xám trắng nói sự thật kinh khủng này lại cho những người khác trong Vực Chủ Phủ. Mà khoảnh khắc hắn bị dọa rụt trở về cũng nhanh chóng lan truyền trong Hắc Thản Thành.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, mười giờ một cái búng tay. Khi mọi người còn đắm chìm trong cảnh tượng rung động lòng người trước mắt, bọn họ chỉ cảm thấy bầu trời đột nhiên mờ đi, giống như là màn đêm đột nhiên giáng lâm.

"Đó là cái gì!"

"Mau nhìn!"

Kkhi mọi người ngước lên nhìn mới phát hiện hóa ra cũng không phải là màn đêm buông xuống mà là trên đỉnh đầu xuất hiện một ngọn núi lớn lật úp.

Ngọn núi lớn này che khuất bầu trời trên đỉnh đầu bọn họ, khi bọn họ tò mò phóng cảm giác qua thăm dò thì phát hiện cảm giác của mình hoàn toàn không thể đi vào. Kết quả là có người tu hành trên Địa Vô Cấm bay tới chỗ núi lớn.

Bởi vì có nhiều người suy đoán là có cơ duyên xuất hiện.

Giống như là sau khi cường giả Thiên Vô Cấm vẫn lạc, giới do sáng tạo đột nhiên bại lộ trước mặt tất cả mọi người.

Nhưng mà khi bọn họ vừa mới đến gần thì một cỗ khí tức khủng bố khiến cho máu tươi của bọn họ cứng lại trong khoảnh khắc hiện ra xung quanh.

Dọa cho tất cả mọi người bay tứ tán như chim sổ lồng.

Khi bọn họ trở lại Hắc Thản Thành, lan truyền chuyện này ra, đám người trong Hắc Thản Thành càng tin chắc chắc chắn ngọn núi lớn lật úp này là cơ duyên. Hơn nữa chắc chắn trong ngọn núi lớn lật úp này có cường giả cấp bộ.

Nghĩ đến đây, mọi người càng thêm hưng phấn.

Dù sao người người đều có lòng muốn mạnh hơn.

Đương nhiên.

Người phóng thích ra khí tức khủng bố chính là Ôn Bình.

Đuổi những người vây xem đi, Ôn Bình bước lên Phù Không Đảo.

Bình Luận (0)
Comment