Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 1931 - Chương 1783 - Thành Lập Phù Không Đảo (2)

Chương 1783 - Thành lập Phù Không Đảo (2)
Chương 1783 - Thành lập Phù Không Đảo (2)

Chương 1783: Thành lập Phù Không Đảo (2)

Ở bên ngoài nhìn thì cũng không rộng lớn lắm, nhưng đặt mình vào bên trong thì lại là đại địa vô bờ.

Điểm này Ôn Bình cũng chẳng suy nghĩ nhiều, bởi vì kiến trúc đặc thù trong tông môn đều có năng lực này.

Lại nhìn cảnh tượng như là tiên cảnh xung quanh.

Ôn Bình phát hiện núi trên cái Phù Không Đảo này không phải là núi bình thường.

Nước cũng không phải nước bình thường.

Tại sao không bình thường?

Bởi vì tất cả đều lơ lửng.

Trước mặt Ôn Bình có một cái thác nước, từ vài trăm mét trên không trung rơi xuống, rơi vào trong khe núi, lộng lẫy.

Mục tiêu của Ôn Bình lúc này là một tòa Phù Không Sơn ở trung tâm Phù Không Đảo, sau đó mở danh sách kiến trúc ra, xây dựng sơn môn ở đó.

“Đang thành lập sơn môn....”

“Thời gian còn lại: Một giờ.”

Thừa dịp một canh giờ này, Ôn Bình mở giao diện Phù Không Đảo ra, xem thử năng lực đặc thù của nó.

“Tiên Thành Phù Không Đảo.”

“Năng lực đặc thù số một: Hành Tung Bất Định (Phù Không Đảo sẽ căn cứ tuyến đường do túc chủ đặt ra mà tiến hành di chuyển, đồng thời có thể sử dụng chức năng ẩn nấp).”

“Năng lực đặc thù số hai: Không Gian Khiêu Dược (một lần có thể nhảy vọt trăm vạn dặm, mỗi ba mươi ngày thì sử dụng được một lần).”

“Năng lực đặc thù số ba: Đại di đời thế lực phụ thuộc (có thể di chuyển thế lực phụ thuộc đến đây thủ hộ sơn môn và Phù Không Đảo, cũng tăng nhanh tốc độ tu luyện).”

"Không Gian Khiêu Dược, năng lực này tốt." Triều Thiên Hạp lớn như vậy, có chức năng này, sau này hắn không cần xây dựng sơn môn ở các nơi nữa.

Phối hợp với cái năng lực đặc thù thứ nhất, khiến cho sơn môn Bất Hủ Tông có hành tung bất định cũng có thể xem như một điểm thú vị.

Dù sao Bất Hủ Tông hắn đi theo con đường tinh phẩm, thà ít chứ không nát. Cho nên hoàn toàn không cần thành lập sơn môn ở từng vực.

Về phần ba cái năng lực đặc thù này, mặc dù là dùng để thủ hộ sơn môn và Phù Không Đảo nhưng Ôn Bình phảng phất thấy được một cỗ máy chiến tranh di động.

Theo Bất Hủ Tông phát triển, Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng sẽ bị lãnh địa Hồ Thiên Địa hạn chế phát triển một chút, mà cửa truyền tốn đơn hướng bên trong Hồ Yêu Hoàng cũng chỉ có thể giải quyết một chút vấn đề, cũng không thể giải quyết tất cả vấn đề của Hồ Yêu Hoàng.

Cái năng lực đặc thù thứ ba của Phù Không Đảo này có thể giải quyết vấn đề này một cách dễ dàng. Cứ như vậy, ít nhất Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng không cần phải phiêu bạc bên ngoài.

Nghĩ đến đây, Ôn Bình mở cái năng lực đặc thù thứ ba ra, chọn Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng, xác nhận bắt đầu đại di dời.

“Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng bắt đầu đại di dời....”

“Thời gian còn lại: Một trăm giờ.”

Khi đại di dời bắt đầu, cỏ cây và Yêu tộc trong Hồ Yêu Hoàng bắt đầu lục tục bị truyền tống đến Phù Không Đảo.

Một con thỏ yêu đang gặm cỏ ngon lành, đột nhiên bị truyền tống đến Phù Không Đảo, dọa nó hoảng hốt chạy bừa.

Những Yêu tộc khác cũng là như thế.

Nương theo đại di dời tiếp tục, một giờ nhanh chóng trôi qua. Sơn môn Bất Hủ Tông sừng sững ở trên Phù Không Sơn.

Theo sau đó, một cái Thiên Tằng Giai mới tinh từ trên Phù Không Sơn kéo dài xuống dưới, trong Bất Hủ Tông cũng xuất hiện một cái Thiên Tằng Giai tương tự.

Một màn này khiến cho Tứ Vương và Yêu Hoàng của Thanh Quỷ nhất tộc cả kinh, bỗng nhiên đứng dậy, không biết làm sao. Khi nhìn thấy bia đá dưới đáy Thiên Tằng Giai, bọn họ càng ngẩn ra.

Thông tới Phù Không Đảo!

Phù Không Đảo là chỗ nào?

Chưa từng nghe nói tới!

Còn đang không hiểu thì thấy Ôn Bình từ trong vòng xoáy đi ra, trong lúc nhất thời một người một yêu sững sờ tại chỗ không biết làm sao.

So với Tứ Vương luống cuống thì Yêu Hoàng của Thanh Quỷ nhất tộc tuân theo tôn kính cường giả, nhanh chóng kịp phản ứng, cũng nằm rạp dưới đất.

"Ôn tông chủ!"

Tứ Vương cũng học theo, vội vàng nở một nụ cười chật vật: "Ôn tông chủ."

Ôn Bình không để ý đến một người một yêu này, đi một vòng sau đó lại trở về, trải nghiệm quá trình từ Bất Hủ Tông đến Phù Không Đảo.

Sau đó móc Truyền Âm Thạch ra lần lượt liên hệ ba người Long Kha, Trần Hiết, Đao Ma.

"Đi Thiên Tằng Giai mới, đến Phù Không Đảo tìm ta."

Ba người nhận được mệnh lệnh, sau đó vội vàng bỏ chuyện trong tay xuống, hẹn nhau chạy tới Phù Không Đảo. Ôn Bình cũng không có nói nhiều, nói chuyện Yêu tộc ở Hồ Yêu Hoàng sắp di chuyển đến Phù Không Đảo, để lại cho ba người một câu nói rồi đi.

"Tiếp theo giao cho các ngươi, tất cả lấy an toàn làm chủ."

So với mục tiêu và kế hoạch của Bất Hủ Tông, Ôn Bình để ý người trong tông môn mình hơn. Kế hoạch có thể không thành công nhưng người nhất định phải an toàn.

"Rõ!"

"Vâng, tông chủ!"

"Ta hiểu, tông chủ!"

Ba người Đao Ma lần lượt gật đầu, đưa mắt nhìn Ôn Bình rời đi, sau đó đứng trước sơn môn Bất Hủ Tông, quan sát cả tòa Phù Không Đảo.

Tình cảnh này khiến cho ba người đều kinh thán không thôi.

Nhưng mà sau khi thán phục Phù Không Đảo tráng lệ, Đao Ma hóa thành một đạo kinh hồng, bay tới biên giới Phù Không Đảo.

Trần Hiết, Long Kha vội vàng đuổi theo.

Một khắc đồng hồ sau, ba người một trước một sau đến biên giới Phù Không Đảo, đứng ở biên giới Phù Không Đảo quan sát Hắc Vực đại địa.

Hắc Thản Thành to lớn nhưng giờ phút này, trong mắt bọn họ nó chỉ lớn bằng mấy bàn tay, mà người thì càng nhỏ bé.

Loại cảm giác bễ nghễ thiên hạ này khiến cho trong lòng ba người không khỏi sinh ra một chút gợn sóng. Sau đó ba người nhìn nhau, ánh mắt cực kỳ kiên định.

"Vậy thì để chúng ta bắt đầu đi." Trần Hiết chậm rãi mở miệng, sau đó ánh mắt lại trở về tới bát ngát đại địa Hắc Vực.

Trần Hiết hiểu.

Hành trình chân chính bắt đầu.

Từ hôm nay trở đi, Bất Hủ Tông không biết điều làm việc nữa.

Bình Luận (0)
Comment