"Đã sợ, vậy thì tốt, ngày mai tuyên bố chuyện này trên tiêu đề của Bất Hủ Nhật Báo, thuận tiện đi tìm Tử Nhiên thương thảo một chút, tiếp theo sẽ bắt đầu tuyển nhận một số lượng lớn Tuyền Qua Thần Tượng, nếu như người của Thiên Tượng Môn chịu tới, ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, lấy lễ để tiếp đón." Lúc này không đào người của Thiên Tượng Môn thì còn chờ đến lúc nào nữa?
"Vâng, tông chủ!" Trần Hiết gật đầu, nhưng vẫn có chút tức giận bất bình: "Lão già đó đúng là độc, vì tránh trận quyết đấu tuyền qua này mà phế bỏ hai cánh tay cuủa mình. Không sợ người trong thiên hạ chế nhạo sao?"
"Chết và mặt mũi, dù sao cũng phải chọn một cái. Được rồi, đi làm việc của mình đi." Đuổi Trần Hiết đi, Ôn Bình nhắm mắt tiếp tục luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực.
Hắn có dự cảm là sắp xong rồi!
Chỉ trong mấy ngày nay.
Sau khi Trần Hiết đi, hắn vội vàng báo tin tức này cho Tử Nhiên đang toàn lực chuẩn bị chiến đấu. Khi Tử Nhiên biết được tin tức này, sửng sốt một hồi lâu, sau đó thì thào phun ra một câu: "Ba năm? Ngươi cảm thấy mình còn có ba năm?"
Trước đây, Thiên Tượng Môn giúp đỡ hoàng tộc đối phó Bất Hủ Tông, thậm chí còn tuyên bố treo thưởng thành viên Bất Hủ Tông, bây giờ còn muốn tránh?
Tử Nhiên lại nói: "Trần Hiết trưởng lão, giúp ta tuyên bố một chuyện lên Bất Hủ Nhật Báo, cho Thiên Tượng Môn bảy ngày, người chịu rời khỏi đó thì sẽ được bỏ qua chuyện cũ. Tuyền Qua Thần Tượng không chịu rời khỏi đó thì sẽ bị đưa vào sổ đen của Tử Khí Các vĩnh viễn, không thể mua sắm sản phẩm của Tử Khí Các, càng không thể tu luyện Tuyền Qua Tân Đạo. Lão thân muốn không đánh mà thắng, tan rã Thiên Tượng Môn, để lão gia hỏa đó biết rõ mình hoàn toàn không có ba năm!"
Trần Hiết gật gật đầu.
Sau khi Trần Hiết đi, tin tức Vô Niệm Quy Tâm tránh chiến lập tức truyền khắp tông môn, chuyện này khiến cho mọi người không khỏi có chút thất lạc.
Bọn họ vốn cho rằng mình có thể quan sát một trò hay.
Ai mà ngờ được đường đường là đệ nhất Lục Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng U Quốc Vô Niệm Quy Tâm vì không thua mà tự phế bỏ hai tay của mình.
Quá không biết xấu hổ.
Theo sau đó, ngày thứ hai, Bất Hủ Nhật Báo có in lời của Tử Nhiên truyền khắp lục đại vực, trong vòng một ngày, Thiên Tượng Môn triệt để trở thành trò hề.
Chỉ chỉ trong vòng một ngày này thôi, phân bộ của Thiên Tượng Môn ở các nơi, các Tuyền Qua Thần Tượng ngày xưa cao cao tại thượng đi đến đâu cũng được mọi người tôn kính bây giờ lại không được mọi người tôn kính nữa. Ngược lại chỉ cần thấy được là người của Thiên Tượng Môn thì cho dù là ai cũng sẽ chế nhạo một tiếng.
Không dám chế nhạo thì cũng sẽ xì xào bàn tán ở sau lưng bọn họ.
Khi Ôn Bình biết tình huống này, hắn không có kinh ngạc, thức đây là chuyện mà hắn đã dự tính trước được khi hắn thành lập Bất Hủ Nhật Báo.
Đó chính là lực lượng của truyền thông.
Nhất là khi ở trong một thế giới có diện tích khổng lồ nhưng phương thức truyền tinh lại không hữu hiệu cho lắm như thế này. Cũng trong một ngày này, Ôn Bình cho Tử Nhiên bắt đầu cho mọi người vào Tử Khí Các, mở cửa Tử Khí Các, đồng thời đưa mấy món song đặc thù Tuyền Qua Đồ mà mình cảm thấy không tốt cho Tử Nhiên, để Tử Nhiên dùng song đặc thù Tuyền Qua Đồ tạo thế cho Tử Khí Các.
Làm xong tất cả mọi chuyện, Ôn Bình bắt đầu toàn lực luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực, bởi vì hắn cảm nhận được với tiến độ này mình càng ngày càng tiếp cận với thành công.
Rốt cục.
Ngày thứ ba sau khi chín mươi nhà Tử Khí Các đều mở, rốt cục Ôn Bình cũng thành công luyện hóa được đạo Nguyên Ương Chi Lực này, chính thức bước vào nửa bước Nguyên Ương.
Đứng ở đỉnh Triều Thiên Hạp.
Không giống như những lần đột phá trước đây, lần đột phá này, Ôn Bình cảm nhận được không phải mạch khí trùng kích kinh mạch, vọt thẳng tới chỗ mạch môn mà thay vào đó là một loại thuế biến.
Trong nháy mắt sau khi một sợi Nguyên Ương Chi Lực đó bị Ôn Bình hấp thu, đầu tiên là nó giống như một con ruồi không đầu tán loạn trong kinh mạch toàn thân của hắn. Từ cái mạch môn thứ nhất cho đến tất cả những mạch môn còn lại, sau đó nhanh chóng vọt tới Tụ Thần mạch môn...
Cảm giác mất khống chế cộng thêm một chút cảm giác sưng lên và bị xé rách cực kỳ giống như là kinh mạch bị hỗn loạn mạch môn sắp nổ tung.
Cho dù có cảm giác bị sưng và bị xé rách này nhưng khi cẩn thận cảm nhận nó thì Ôn Bình lập tức yêu cảm giác này.
Bởi vì những nơi đi qua thì nó sẽ phóng ra một lượng lớn Nguyên Ương Chi Khí, những Nguyên Ương Chi Khí này giống như mạch khí và thiên tài địa bảo linh khí, nhưng khi những Nguyên Ương Chi Khí đó hòa tan vào trong linh thể thì lại phát huy tác dụng hoàn toàn khác.
Nó đang tư dưỡng linh thể của mình, đồng thời đang đồng hóa nó. Trước đó kinh mạch và mạch môn toàn thân chỉ có mạch khí, bây giờ có thêm một loại khác.
Đó chính là Nguyên Ương Chi Khí!
Đáng tiếc, Địa Đạo Thanh Liên Thể thôn phệ Thiên cấp linh hỏa, đã bước vào đại thành chi cảnh. Một lượng lớn Nguyên Ương Chi Khí tẩm bổ cũng không thể khiến cho nó tăng lên quá nhiều.
Nếu là linh thể bình thường, lấy Phục Sinh Thể của Vi Sinh Tinh Vũ làm ví dụ thì đủ để tăng từ tiểu thành lên đến đại viên mãn trong khoảnh khắc.
Đột ngột.
Một cảnh tượng khiến cho Ôn Bình càng ngạc nhiên hơn xảy ra.
Một sợi Nguyên Ương Chi Lực đó lại đâm thẳng vào trong tinh thần lực của hắn, khiến cho biển tinh thần lực mênh mông lập tức sóng cả mãnh liệt. Tinh thần lực vốn không có gì tiến triển kể từ khi đột phá đến giai đoạn thứ ba bắt đầu tăng vọt.
Trước đó khi tinh thần lực đột phá giai đoạn thứ ba, trong khoảnh khắc tinh thần lực của hắn khuếch tán ra thì có thể bao phủ phạm vi năm trăm dặm xung quanh.
Lần này tinh thần lực bộc phát ra thì phạm vi bao trùm trực tiếp tăng từ năm trăm dặm lên đến sáu trăm dặm, bảy trăm dặm cho đến khi đạt tới ba ngàn dặm.