Ti Hải Hiền nói xong, hơn mười vị cường giả Thiên Vô Cấm của Giám Sát Điện đồng loạt xông vào bên trong đại điện, đứng ở sau lưng Ti Hải Hiền. Mỗi người đều như một thanh cung kéo căng, có thể lập tức bắn thẳng tới bất kỳ một người nào đang có mặt trong đại điện.
Ngoại trừ phong vương ra, sắc mặt đa số mọi người đang có mặt ở trong đại điện đều cứng lại, bởi vì mặc dù những người của Giám Sát Điện không phải cường giả phong vương nhưng gần như đều là Thiên Vô Cấm Hạ Cảnh hoặc là trung cảnh hung danh hiển hách. Đối với đa số mọi người thì sức uy hiếp của bọn họ cũng không yếu hơn phong vương bao nhiêu.
Theo bọn họ đi vào, những người của Nguyên Dương Vực và Long Trạch Vực với đại vực khác đã quy thuận Long Dương Vương đều tụ lại một chỗ, hình thành trạng thái giương cung bạt kiếm với những người khác. Mặc dù về mặt nhân số thì kém rất nhiều nhưng khí thế thì hoàn toàn không thua.
Một hơi.
Hai hơi.
Song phương giằng co kéo dài ròng rã mấy chục giây.
Trấn Nam Vương là người lên tiếng đầu tiên, phá vỡ bầu không khí giương cung bạt kiếm này: "Nếu chuyến này điện hạ đến không phải để thương nghị tương lai U Quốc, vậy xin thứ cho bản vương không phụng bồi. Vẫn là câu nói đó, quốc chủ U Quốc vẫn lạc, bây giờ bản vương chỉ nghe theo lệnh của lão tổ. Còn Giám Sát Điện các ngươi, nếu như các ngươi dám động thủ, các ngươi có thể đi thử một chút, xem các ngươi giết nhanh hay bản vương giết nhanh."
Nói xong, Trấn Nam Vương cất bước đi ra ngoài, không có dừng lại chút nào, Trấn Tây Vương thấy thế thì cũng sải bước đuổi theo.
"Nếu như điện hạ không còn chuyện gì khác thì bản vương xin rút lui trước. Già Thiên Lâu, Bất Hủ Tông nhìn chằm chằm, ngấp nghé lãnh địa của chúng ta, cho dù là vì U Quốc hay là vì mình, bản vương đều không có thời gian để lãng phí ở đây."
Hai người dạo bước đi đến cửa điện, nhưng mà lại bị người của Giám Sát Điện chặn lại, không cho rời đi.
Trấn Nam Vương cười lạnh một tiếng: "Các ngươi nhất định phải cản ta sao?"
Không đợi người của Giám Sát Điện đáp lại, Ti Hải Hiền vẫn luôn không nói lời nào bỗng nhiên mở miệng nói: "Hai ngươi nhất định phải đi sao? Vượt qua ngưỡng cửa này, phía ngoài là tử lộ. Ở lại, các ngươi vẫn là phong vương, tốt nhất đừng ép ta giết các ngươi."
"Ha ha ha ha, mới vào thượng cảnh, dõng dạc. Nếu ngươi dám tới thì bản vương dám chém đầu của ngươi xuống!"
Dứt lời, Trấn Nam Vương đẩy người của Giám Sát Điện ra, sải bước đi ra khỏi đại điện, Trấn Tây Vương cũng khẽ cười một tiếng trào phúng rồi đuổi theo.
Đại điện rất nhiều yên tĩnh như chết.
Tất cả mọi người nhìn bóng lưng dần dần biến mất của Trấn Nam Vương, Trấn Tây Vương, cho đến khi hoàn toàn không thấy được nữa thì mọi người mới quay đầu lại nhìn Long Dương Vương.
Long Dương Vương tức giận nói: "Còn có ai muốn rời đi nữa không? Nếu như muốn đi thì có thể đi ngay bây giờ, bản vương sẽ không ép."
Nói xong, không một người trả lời.
Mặc dù không ai bắt chước Trấn Nam Vương và Trấn Tây Vương rời đi, nhưng ai cũng biết hai người rời đi khiến cho hội nghị này không còn ý nghĩa gì nữa. Long Dương Vương đương nhiên cũng biết rõ điểm này, cho nên cũng không tính nói thêm gì nữa.
Có mấy lời, chờ giải quyết Trấn Nam Vương và Trấn Tây Vương rồi nói, như vậy sẽ càng có hiệu quả hơn nữa. Phải khiến cho những người này hoàn toàn không nhìn thấy được hi vọng nữa thì bọn họ mới vui lòng phục tùng, nếu không thì bọn họ chỉ lá mặt lá trái, khiến cho U Quốc sụp đổ.
Nói không khoa trương, thậm chí có thể sẽ có rất nhiều người sẽ âm thầm đầu hàng địch, dù sao lão tổ hoàng tộc vẫn lạc quá nhiều, đã hoàn toàn không thể chống lại Già Thiên Lâu nữa.
Ngay lúc Long Dương Vương không lời nào để nói, Tư Không Truy Tinh tức giận dò hỏi: "Điện hạ, sao? Chỉ cần ngài quyết định, ta có thể làm được. Mặc dù bây giờ U Quốc thiếu phong vương nghiêm trọng nhưng nên giết thì vẫn phải giết, giữ lại sớm muộn gì cũng sẽ trở thành tai họa."
Lời vừa nói ra, sắc mặt đám người trong điện gần như đều thay đổi, nhưng mà thần sắc không hề giống nhau, nhiều nhất chính là thấp thỏm.
Sau một khắc, Long Dương Vương lạnh giọng mở miệng, khiến cho đa số mọi người đang có mặt trong đại điện đều lộ vẻ chấn kinh, không thể tin vào những gì mình vừa mới nghe được.
"Bản vương chính là phong vương cuối cùng của hoàng tộc, mệnh lệnh của ta chính là mệnh lệnh chí cao của hoàng tộc. Trấn Nam Vương, Trấn Tây Vương thân là một trong số phong vương quân đội, không nghe mệnh lệnh của hoàng tộc chính là phản quốc! Kể từ hôm nay, tước đoạt phong hào của hai người, hạ tất sát lệnh!"
Tư Không Truy Tinh gật đầu: "Rõ!"
Nói xong.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, trong lòng rất là kinh ngạc.
Bọn họ không ngờ được là Long Dương Vương lại quả quyết như thế, Trấn Nam Vương và Trấn Tây Vương chân trước vừa đi, hắn lập tức tước đoạt phong hào của hai người, lại hạ tất sát lệnh. Cứ như vậy, mâu thuẫn giữa hai bên lập tức diễn biến thành không chết không thôi.
Long Dương Vương dựa vào cái gì?
Dựa vào bản thân và Giám Sát Điện, còn có Ti Hải Hiền mới bước vào thượng cảnh?
Vị cường giả phong vương vẫn luôn không nói gì trong đại điện rốt cuộc cũng đứng dậy, nhưng lại không khuyên can, chỉ nhắc nhở: "Điện hạ cẩn thận, thực lực Trấn Nam Vương rõ như ban ngày, trong số phong vương cũng không được mấy người có thể sánh ngang hắn."
Mà những lời hắn nói cũng là lời của đa số mọi người trong đại điện muốn nói. Mặc dù nhân số có ưu thế nhưng thực lực chênh lệch cũng không nhỏ. Nói một câu không dễ nghe, một Trấn Nam Vương đánh ba người Long Dương Vương cũng không thành vấn đề.
Long Dương Vương đưa mắt nhìn phong vương mở miệng nhắc nhở, cũng không nói thêm gì, bởi vì mặc dù đối phương không có lập tức đứng về phía hắn nhưng cũng không có đứng ở mặt đối lập của hắn, như vậy là đủ rồi. Còn những lời khác bây giờ cũng không cần nói nữa.
"Sau ba ngày, đại hội mở lại!"
Chỉ để lại một câu nói, sau đó Long Dương Vương dạo bước rời đi, Ti Hải Hiền và Tư Không Truy Tinh theo sát phía sau. Sau khi rời khỏi đây, chuyện đầu tiên bọn họ làm chính là liên hệ với Trần Hiết.
Sau khi Long Dương Vương đi, những người khác trong điện cũng bắt đầu rời đi, lúc rời đi bàn tán ầm ĩ, hoàn toàn không có trầm mặc như vừa rồi.
Có người vừa ra khỏi đại điện không được bao xa thì lập tức quay qua nói với bằng hữu bên cạnh: "Tiếp theo có tính toán gì không, gia nhập vào Bất Hủ Tông hay là tự lập môn hộ?"