Team: Vạn Yên Chi Sào
Dịch: Thiên Huyết
Nguồn: Truyenyy.com
----------
- Có sao?
Bích Nguyệt Phiêu Linh cẩn thận suy nghĩ một lúc, phát hiện bản thân hình như đã từng ngồi bên cạnh Mộ Dung Thanh. Nhưng mà Mộ Dung Thanh nói gì thì hắn không nhớ, hoặc nói cách khác là hắn không để ý nghe.
Người sắp chết, trừ bản thân, tất cả những chuyện khác đều không quan tâm.
Nói đến đây, Sơn Hoa bỗng nhiên tinh thần tỉnh táo, vội vàng nói:
- Lão tổ, chúng ta không ngại đi hỏi Bất Hủ Tông một chút đi. Ta vừa nghĩ ra, giống như có nghe đồn, phu nhân tông chủ của Bất Hủ Tông trước kia là dược thần Tuyết Thiên Thiên!
- Tuyết Thiên Thiên?
Hai mắt Bích Nguyệt Phiêu Linh ngưng lại.
Tin đồn này hắn cũng từng nghe qua, hơn nữa không chỉ là một lần đâu, thế nhưng có phải thật hay không thì không ai kiểm chứng được. Bởi vì lai lịch của Tuyết Thiên Thiên rất thần bí, Thông Huyền Cảnh thượng cảnh cũng không dám đi điều tra.
Hình như có người từng đi điều tra nhưng sau đó cũng biến mất bí ẩn.
Nếu như nói còn có hy vọng sống sót, như vậy Tuyết Thiên Thiên chính là một cái, nếu tìm được nàng, Mộ Oanh chi độc của bản thân rất dễ dàng được giải quyết. Chỉ là tiên thiên chi độc, không đáng nhắc đến.
Đáng tiếc, nàng đã biến mất vài chục năm.
Không biết suy nghĩ trong lòng Bích Nguyệt Phiêu Linh, Sơn Hoa nói tiếp:
- Ừm, là dược thần trong truyền thuyết kia. Mười mấy năm trước đột nhiên biến mất, nghe đồn là nàng ẩn cư theo tông chủ Bất Hủ Tông. Nửa thật nửa giả.
- Ý của ngươi là nếu chuyện này là thật, Ôn Bình này rất có thể là nhi tử của Tuyết Thiên Thiên. Có khả năng rất lớn hiểu được dược thiện, thậm chí là linh thiện!?
Sơn Hoa gật gù.
Lần này, Bích Nguyệt Phiêu Linh biểu lộ ra thêm một thứ, một loại cảm giác đặc thù khó diễn tả thành lời.
Sơn Hoa mặc dù không rõ lão tổ hiện tại đang suy nghĩ gì, nhưng vẫn vội vàng nói:
- Lão tổ, nếu không đêm nay khoan hãy đi? Hiện tại ở lại đây một đêm, sáng sớm mai ta giúp ngài lên núi hỏi một chút.
Bích Nguyệt Phiêu Linh gật gù.
Thầm nghĩ trong lòng: Dù sao ở lại thêm một ngày cũng không sao.
...
Sáng sớm hôm sau.
Trải qua một đêm tăng trưởng thực lực, đám người tràn đầy phấn khởi tiếp tục đi tới Trọng Lực trường tu hành.
Bất quá khi mọi người đứng trước bảng thông báo, nhìn thấy trên đó xuất hiện thứ mới, sắc mặt cũng thay đổi. Chợt tất cả mọi người đều hướng Thính Vũ các mà đi, trông mong gặp Ôn Bình.
Bởi vì trên bảng thông báo xuất hiện thêm một vật, thu phí năm ngàn kim một người, hơn nữa là mỗi tuần chỉ mở ra một lần.
Nhìn mê trận đầy sương trắng phía trước, Dương Nhạc Nhạc vẫn là có tật nói nhiều, ai ở bên cạnh liền bắt chuyện với người đó.
- Tần trưởng lão, ngài nói lần này thứ mới sẽ là cái gì? Vậy mà một tuần chỉ mở một lần.
- Khó nói, tóm lại khẳng định là một nơi phi thường đặc biệt, nếu không sẽ không chỉ một tuần mới mở một lần!
Tần Sơn đem nó cùng với Tàng Thư Các liên hệ với nhau.
Trong Tàng Thư Các là Thập tầng tháp thí luyện, mỗi một tầng có thể lĩnh ngộ ra thứ rất lợi hại. Hai canh giờ một ngàn kim tệ, hơn nữa một ngày chỉ có ba cái danh ngạch tiến vào, cái này đã đủ hà khắc rồi, không nghĩ tới lần này lại xuất hiện khu tu luyện mới, một tuần chỉ mở một lần, mỗi một lần đi vào mất năm ngàn kim tệ.
Thấy Tần Sơn cũng không nói nên lời, Dương Nhạc Nhạc lại hướng Triệu Tinh bên cạnh hỏi:
- Triệu Tinh, ngươi thấy thế nào?
Triệu Tinh liếc mắt nhìn hắn, nhàn nhạt trả lời:
- Lắm chuyện như vậy làm gì, cứ chờ chẳng phải sẽ biết sao!
Dương Nhạc Nhạc cười hì hì một tiếng, sau đó lẩm bẩm :
- Cũng không biết tông chủ lúc nào mới đi ra!
Trong lúc mọi người hồi hộp chờ đợi, Triệu Dịch đang quét lá trên ngàn bậc thềm, bỗng nhiên gặp một người đi lên núi.
Người này không ai khác, chính là Sơn Hoa.
Bởi vì bộ dáng hung thần kết hợp với khí thế Thông Huyền Cảnh khiến Triệu Dịch nhận định đây là kẻ muốn tới gây chuyện. Vội vàng chạy trở lên, bất quá lại bị Sơn Hoa lớn tiếng gọi lại.
- Uây, tiểu tử, đừng chạy, ta chỉ là đến bái tông. Có chuyện muốn nói với tông chủ các ngươi, ngươi dẫn đường đi!
Sau khi đuổi kịp Triệu Dịch, Sơn Hoa vô ý thức nhìn qua.
Triệu Dịch gật gù, nhìn lại, thấy Cáp Cáp cũng không có tới. Cũng không buồn quan tâm lời người này nói là thật hay giả, trực tiếp dẫn Sơn Hoa đi tới quảng trường.
Triệu Dịch thấy đối phương vậy mà đi thẳng vào giữa quảng trường, muốn đi đến chủ điện, vội vàng nói:
- Tiền bối, nếu như muốn tìm tông chủ thì xin đi theo ta, tông chủ hắn không ở chủ điện.
Sơn Hoa sửng sốt một chút, chợt gật gù.
Tông chủ không ở chủ điện, thật đúng là ít thấy.
Khi Triệu Dịch mang Sơn Hoa tới Thính Vũ các, đám người quay đầu lại nhìn, hai người bị nhìn như vậy đều có chút kinh ngạc. Bảy, tám ánh mắt cùng quét tới, cũng khá ngạc nhiên.
Triệu Dịch thấy thế, vội vàng giải thích:
- Tần trưởng lão, Vân trưởng lão, vị tiền bối này nói có việc muốn tìm tông chủ!
Nói xong, Triệu Dịch lại rời đi.
Vân Liêu quan sát người mới tới một lúc, phán đoán đối phương là Thông Huyền Cảnh trung cảnh. Nếu là Thông Huyền Cảnh trung cảnh, hắn cũng không dám thất lễ, vội vàng gọi đệ tử mang trà.
Bất quá Sơn Hoa tựa hồ không muốn chơi cái trò này, khoát khoát tay về sau, liền muốn đi lên Thính Vũ các. Bất quá vừa mới đi được vài bước, liền bị Tần Sơn cùng Vân Liêu đưa tay ngăn cản.
- Tiền bối, chỗ ở của tông chủ thuộc vào cấm địa trong tông, tông chủ chưa cho phép, không ai có thể tự tiện đi vào!
Sơn Hoa bất đắc dĩ cười một tiếng, mở miệng nói:
- Vậy cho người giúp ta thông báo một tiếng, ta có việc gấp!
- Thật xin lỗi tiền bối! Tông chủ rất ghét người quấy rầy giấc ngủ của hắn!
Vân Liêu lên tiếng trả lời.
- Để ta chờ?!
Ánh mắt Sơn Hoa quét về phía Vân Liêu, lộ ra một tia không hài lòng.
Nói thế nào hắn cũng là Thông Huyền Cảnh trung cảnh nha!
Không nói tới việc có thể lập tức gặp Ôn Bình, nhưng chí ít cũng phải cho người thông báo một tiếng chứ?
Kết quả là tất cả đều ngoan ngoãn ở đây chờ, không có ai đi thông báo.
Thời gian cứ trôi đi như vậy.
Sương sớm cũng bắt đầu tản, Sơn Hoa ngẩng đầu nhìn trời, nhịn không được tự lẩm bẩm hai câu. Bất quá người Bất Hủ Tông vẫn kiên nhẫn chờ, không có biểu hiện gì gọi là nóng ruột hết, hắn cũng đành chịu lắc đầu. Cùng đám người đứng chung một chỗ.
Thế nhưng là dưới chân núi người đi một lớp lại tới một lớp. Sơn Hoa đứng đợi cũng có chút bực bội, khó chịu. Bất quá bởi vì biết Ôn Bình cường đại nên không dám làm loạn.
Cứ chờ như vậy, cũng sắp tới một canh giờ.
Tại lúc rạng sáng, cuối cùng Ôn Bình cũng chậm rãi đi ra Thính Vũ các, bọn người Dương Nhạc Nhạc thấy vậy lập tức vội vàng vây lại.
Nhưng Sơn Hoa lại không còn kiên nhẫn.
Khi Ôn Bình đi tới, Sơn Hoa lập tức cao giọng nói:
- Bích Nguyệt gia, Thông Huyền Cảnh trung cảnh Sơn Hoa bái kiến tông chủ Bất Hủ Tông, Ôn tông chủ, cuối cùng cũng chờ được ngài!
Ôn Bình hỏi:
- Ngươi là ai?
Sơn Hoa lại lặp lại lần nữa, nói:
- Ta gọi là Sơn Hoa, đến từ Bích Nguyệt gia ở Tử Mạch hồ.
Nghe xong, Ôn Bình bất đắc dĩ cười một tiếng.
Thật ra hắn còn định hỏi thêm ngươi tìm ta có chuyện gì. Thế nhưng là chưa kịp hỏi, bên tai liền truyền tới thanh âm nhắc nhở của hệ thống, Ôn Bình đành phải hỏi:
- Sơn Hoa, ngươi chờ ở Bất Hủ Tông cũng đã được một canh giờ rồi?!