Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 2002 - Chương 1854 - Toàn Diện Xâm Lấn Tuyên Quốc (2)

Chương 1854 - Toàn diện xâm lấn Tuyên Quốc (2)
Chương 1854 - Toàn diện xâm lấn Tuyên Quốc (2)

Nó thần bí hơn mạch thuật, to lớn, mạnh mẽ hơn rất rất nhiều. Hắn tin tưởng cho dù là tồn tại như Nguyên Ương Cảnh cũng sẽ nổi lòng tham.

Cây muốn vỏ, người muốn mặt, cho dù da mặt hắn có dày như thế nào đi nữa thì hắn cũng biết tiếp theo mình phải làm cái gì và nên làm như thế nào.

Ôn Bình gật gật đầu: "Bây giờ kẻ địch duy nhất của tông môn ở Triều Thiên Hạp chỉ còn lại Già Thiên Lâu, Trớ Chú Chi Thư này của ngươi đại thành rất đúng lúc."

"Nhanh như vậy!"

Vi Sinh Tinh Vũ kinh ngạc mở miệng.

U Quốc hủy diệt rồi?

Lúc trước khi hắn còn đang tu luyện trong cấm khu cuối cùng, thì vẫn còn lập kế hoạch để giúp tông chủ chinh phục U Quốc, giúp tông chủ ứng phó lão tổ hoàng tộc U Quốc.

"Bây giờ đã không còn U Quốc, chỉ có Tuyên Quốc. Những chuyện này ngươi từ từ tìm hiểu, bây giờ chuyện phải làm là tìm một chỗ để thử xem Trớ Chú Chi Thư của ngươi trước." Ôn Bình nghĩ nghĩ, quyết định tìm một chỗ gần tông môn một chút: "Đi Bi Trạch Vực đi."

Đối với nội dung trong Trớ Chú Chi Thư, Ôn Bình đã đọc không dưới ba lần.

Đáng nhắc tới chính là đặc tính của Trớ Chú Chi Thư cũng không khác gì đặc tính của truyền thừa của Cửu Cực Ma Chủ mà Đao Ma lấy được trong cấm khu cuối cùng —— đều là giết chóc càng nhiều thực lực càng mạnh.

Nhưng mà nếu so với truyền thừa của Cửu Cực Ma Chủ thì Trớ Chú Chi Thư càng bá đạo hơn ở chỗ Trớ Chú Chi Thư giết người chỉ cần một món đồ - một món đồ dính lấy nhân quả.

Có thể là đồ lót đã bị đối phương dùng một lần.

Cũng có thể là tóc rụng.

Thậm chí là mảnh da đầu.

Đương nhiên, tuy nó bá đạo như vậy nhưng nó vẫn có một cái chỗ xấu, đó chính là giết chóc càng nhiều thì phản phệ sẽ càng nghiêm trọng hơn, mà phản ứng trực quan nhất của phản phệ này chính là tuổi thọ sẽ giảm xuống.

Nhưng mà chuyện này cũng không phải là chuyện không thể giải quyết được.

Trừ cái đó ra thì những chuyện liên quan tới Trớ Chú Chi Thư nên biết hay không nên biết hắn gần như đều đã biết hết rồi cho nên hắn không có hỏi thăm Vi Sinh Tinh Vũ.

Nhưng đối với giai đoạn hiện tại, đại thành Trớ Chú Chi Thư của Vi Sinh Tinh Vũ có thể giết chết được người tu hành ở cảnh giới nào thì đáp án mà hệ thống cho ra chỉ nằm trong phạm vi từ Luyện Thể đến Thiên Vô Cấm!

Phạm vi này rất trừu tượng.

Nói cũng như là không nói.

"Vâng, tông chủ!" Lúc này, Vi Sinh Tinh Vũ đuổi theo Ôn Bình, vừa đi vừa không quên giải thích cặn kẽ về Trớ Chú Chi Thư. Ôn Bình cũng không có kêu hắn ngừng, bởi vì hắn cũng muốn nghe thử xem Vi Sinh Tinh Vũ hiểu về Trớ Chú Chi Thư có khác gì những gì mà hệ thống đưa ra hay không.

Ngay lúc Ôn Bình đang đi đến chỗ truyền tống trận thì Vân Liêu và một đám trưởng lão đang vội vã đi từ đối diện tới, hình như là đã xảy ra chuyện lớn gì đó.

Sau khi nhìn thấy tông chủ nhà mình thì bọn người Vân Liêu vội vàng đi tới, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.

"Tông chủ!"

"Tông chủ!"

"Tông chủ!"

Ôn Bình đứa mắt lần lượt nhìn hết mọi người, hắn cũng đoán được bọn họ đến là vì chuyện gì. Đối với chuyện này, Ôn Bình chỉ bình tĩnh đáp lại: "Các ngươi khẩn trương như vậy để làm gì, cứ sống và làm việc như bình thường thôi, cũng đâu phải là trời sập xuống."

"Thế nhưng là..." Vân Liêu do dự mấy hơi: "Mới vừa rồi, Ti Hải Hiền trưởng lão truyền tin tức đến, bởi vì Thiên Vô Tâm gia nhập Già Thiên Lâu cho nên lâu chủ Già Thiên Lâu Vô Tẫn Thiên Huyền đã tuyên bố mệnh lệnh mới nhất —— toàn diện xâm lấn Tuyên Quốc. Tương lai trong vòng bảy ngày thì thành viên của Già Thiên Lâu ở Bi Trạch Vực sẽ tăng từ một đến hai ức, trong một tháng thì tăng lên ít nhất một tỷ."

Bên cạnh, Vi Sinh Tinh Vũ đột nhiên kinh ngạc mở ,miệng.

"Thiên Vô Tâm gia nhập Già Thiên Lâu! ?"

"Không có việc gì, để cho bọn họ tới." Ôn Bình không để ý đến Vi Sinh Tinh Vũ kinh ngạc, trong đầu hiện ra giao diện danh vọng của hệ thống.

Còn lại sáu vạn danh vọng, trong vòng hai ngày Tử Khí Các có thể kiếm đủ. Cho dù là xây dựng Ngự Thiên Đại Trận cần tốn thêm mấy ngày nữa nhưng cho dù có cho người của Già Thiên Lâu thêm mười ngày nửa tháng nữa thì đã sao? Có Ngự Thiên Đại Trận bảo hộ, Tuyên Quốc vững như thành đồng.

Đương nhiên, Ôn Bình cũng không định đuổi tất cả người của Già Thiên Lâu ra ngoài, sẽ chỉ cấm cường giả Thiên Vô Cấm trung cảnh và thượng cảnh tiến vào lãnh thổ Tuyên Quốc thôi.

Không có Thiên Vô Cấm trung cảnh và thượng cảnh suất lĩnh, chỉ có Thiên Vô Cấm hạ cảnh thì mặc dù cũng có uy hiếp đối với Tuyên Quốc bây giờ nhưng cũng không lớn.

Sắc mặt Vân Liêu vẫn ngưng trọng như cũ: "Tông chủ, vậy chúng ta có nhúng tay vào chuyện này hay không. Nếu như chúng ta không nhúng tay vào, có thể Bi Trạch Vực sẽ khó giữ được."

Nếu như là trước đó, Bi Trạch Vực không thủ được thì cũng không cần phải thủ, dù sao Tuyên Quốc có thổ địa, nhưng bây giờ đâu thể chắp tay nhường Bi Trạch Vực cho người khác được?

"Bi Trạch Vực, cho dù là ai đến cũng không cướp nó được, chứ đừng nói chi là Già Thiên Lâu. Đi, tất cả giải tán đi, ai có việc gì cần làm thì cứ làm việc của mình, ai cần tu luyện thì cứ đi tu luyện." Ôn Bình khoát khoát tay, làm cho mọi người tản đi, hắn cũng không thể nói trong tay mình có Ngự Thiên Đại Trận, cho nên không cần lo lắng.

Rơi vào đường cùng, Vân Liêu chỉ có thể dẫn theo tất cả trưởng lão tản đi, nhưng mà khi rời đi thì vẻ ngưng trọng trên mặt mọi người đạt tan đi bảy tám phần.

Bọn họ đều gia nhập tông môn đã lâu.

Sao lại không hiểu được tính cách của tông chủ được?

Nếu như tông chủ đã nói như vậy thì chắc chắn là do bọn họ quá lo lắng.

Bình Luận (0)
Comment