Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 2003 - Chương 1855 - Kẻ Thù Gặp Mặt Hết Sức Đỏ Mắt

Chương 1855 - Kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt
Chương 1855 - Kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt

Hoặc là tông chủ đã không xem Già Thiên Lâu vào trong mắt cũng khó nói.

Sau khi bọn người Vân Liêu rời đi, trên mặt Vi Sinh Tinh Vũ lại hiện lên vẻ ngưng trọng, bởi vì Thiên Vô Tâm gia nhập Già Thiên Lâu. Đã từng là một thành viên của hoàng tộc, cùng đã từng là lâu chủ Già Thiên Lâu, hắn cũng hiểu rõ vị lão tổ Thiên Vô Tâm này.

Sau khi tu luyện Mệnh Thuật thì hắn càng hiểu hơn!

Cho dù là Thiên Vô Tâm cũng được.

Hay là Nạp Lan Mộ Hồng cũng được.

Hai người bọn họ đều không phải loại tồn tại chỉ luyện hóa mấy chục sợi Nguyên Ương Chi Lực như Thiên Diệu Biến, ví dụ như là Thiên Vô Tâm.

Mệnh Thuật đo ra được —— ít nhất là ba trăm sợi!

Nạp Lan Mộ Hồng thì càng nhiều.

Mệnh Thuật đo ra được —— ít nhất cũng là năm trăm sợi, đã là nửa bước Nguyên Ương đỉnh phong, có lẽ chỉ thiếu chút nữa thì bước vào Nguyên Ương Cảnh.

Hai người liên thủ, nếu như cường giả Nguyên Ương Cảnh chân chính không xuất hiện thì ai dám tranh phong với bọn họ? Cho dù là có nhưng nếu như không có mối thù sinh tử thì ai sẽ liều mạng tranh đấu với bọn họ?

Chớ đừng nói chi là Thiên Vô Tâm đó còn nắm trong tay thứ có thể che chở Triều Thiên Hạp, cũng là thứ có thể giúp cho hắn đồng quy vu tận với kẻ địch.

Cứ như vậy, chẳng phải là cuối cùng thì thế cục ở Triều Thiên Hạp lại trở về với điểm xuất phát? Chỉ khác nhau ở chỗ ban đầu là U Quốc tranh đấu với Già Thiên Lâu, bây giờ thì đổi thành Bất Hủ Tông tranh đấu với Già Thiên Lâu.

"Đi thôi, còn đứng ngây ra đó làm gì."

Ôn Bình đi thẳng đến chỗ truyền tống trận.

Vi Sinh Tinh Vũ không suy tư nữa nhanh chóng đuổi theo, nhưng mà trên đường đi vẻ ngưng trọng trên mặt hắn hoàn toàn không có tan đi.

Đương nhiên Ôn Bình cũng để ý tới vẻ ngưng trọng trên mặt Vi Sinh Tinh Vũ, nhưng mà hắn cũng không có hỏi nhiều, bởi vì hắn biết Vi Sinh Tinh Vũ đang lo lắng cái gì, nhưng mà hắn tin tưởng là chẳng mấy chốc thì vẻ ngưng trọng trên mặt của cái tên này sẽ biến mất.

Một lát sau, hai người rơi vào vách núi của một ngọn núi vô danh trong Bi Trạch Vực, ở hướng chính đông của nó có một tòa thành siêu lớn, nhìn không thấy điểm kết thúc. Nhưng mà bây giờ tòa thành lớn này lại tràn ngập khói lửa, ngọn lửa chiến tranh hoàn toàn bao phủ toà thành lớn phồn hoa này.

Ôn Bình nhìn trước mặt, nói: "Nơi này ở trung bộ Bi Trạch Vực, nhưng mà bây giờ lại là tiền tuyến nơi giao chiến giữa Già Thiên Lâu và Tuyên Quốc, ngươi có thể chọn lựa một đối tượng ở chỗ này để thử Trớ Chú Chi Thư của ngươi."

"Tông chủ, ta thử một chút." Vi Sinh Tinh Vũ bước tới trước hai bước, tinh thần lực của hắn lập tức bao phủ chiến trường phía trước.

Trong lúc Vi Sinh Tinh Vũ chọn lựa đối tượng thi triển Trớ Chú Chi Thư, tinh thần lực của Ôn Bình bao phủ chiến trường vô biên phía trước.

Không giống như trước đây, kể từ khi địa bàn cấp thế giới được thành lập xong thì trong lúc vô tình tâm tình của hắn đã xảy ra thay đổi. Bây giờ nhìn người của Tuyên Quốc như nhìn người của Thiên Địa Minh, Yêu tộc Yêu Hoàng Hồ, đều xem bọn họ như là một bộ phận của Bất Hủ Tông.

Đương nhiên.

Vẫn có chút khác biệt.

Yêu tộc Yêu Hoàng Hồ là phụ thuộc, cho nên hắn mới nhúng tay vào chuyện của bọn họ cũng bồi dưỡng bọn họ, gần nhưng chỉ cần bọn họ xảy ra chuyện thì hắn sẽ không đứng nhìn.

Mà người của Thiên Địa Minh và Tuyên Quốc, hắn lại để cho bọn họ tùy ý phát triển. Chỉ cần không gặp phải nguy cơ diệt vong thì hắn sẽ không nhúng tay vào chuyện của bọn họ, như là quyền lực Tuyên Quốc thay đổi, thiên tài sinh ra và cường giả vẫn lạc vân vân.

Hắn đã thay đổi hoàn cảnh tu luyện của Tuyên Quốc, đương nhiên hắn cũng sẽ tiến hành bồi dưỡng nếu như thích hợp, nhưng tương lai người của Tuyên Quốc sẽ đạt được thành tựu như thế nào thì hoàn toàn phải dựa vào chính bọn họ.

Nói một cách khác, ánh mắt hắn nhìn Thiên Địa Minh cũng được, hay là Tuyên Quốc cũng được, đều là đứng ở thị giác Thượng Đế, chuyện này có liên quan tới vị trí của Bất Hủ Tông trong tương lai.

Bốn chữ, siêu nhiên tại thế.

"Tông chủ, ta tìm được." Vi Sinh Tinh Vũ bỗng lên tiếng, trong giọng nói còn có sát ý lạnh lẽo.

Nhìn theo hướng tinh thần lực của Vi Sinh Tinh Vũ, Ôn Bình tập trung ánh mắt nhìn về phía một lão giả áo đen đứng trên lưng một con Lục Dực Cự Xà trên không thành trì. Hắn cũng không có tham chiến, hình như cũng không có ý lập tức tham chiến mà cao cao tại thượng lẳng lặng quan sát chiến trường phía dưới, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn phương xa một cái, hình như đang đợi cái gì.

"Thiên Vô Cấm trung cảnh." Tinh thần lực của Ôn Bình khẽ quét qua, lộ ra vẻ mong đợi, nếu như Vi Sinh Tinh Vũ mới đại thành mà có thể chú sát cường giả Thiên Vô Cấm trung cảnh thì chắc chắn trung cảnh cũng không phải là cực hạn của hắn, hẳn là cũng có thể đối phó thượng cảnh.

Sát thủ vô hình mà mình vẫn luôn mong đợi không phải là sẽ lập tức hình thành hay sao? Chỉ cần tích lũy một thời gian nữa, chưa hẳn là không thể đối phó với nửa bước Nguyên Ương.

Mang theo vẻ chờ mong, Ôn Bình lại liếc nhìn Vi Sinh Tinh Vũ một cái, lại phát hiện sát ý trong hai mắt của hắn có chút không bình thường.

Quá thịnh.

Không giống như là đang đối mặt với kẻ địch.

Cũng không giống như là đang muốn biểu hiện ở trước mặt mình một phen.

Càng giống như là... báo thù!

"Biết hắn?" Ôn Bình hỏi thăm.

Vi Sinh Tinh Vũ gật đầu: "Tằng Kỳ, hắn cũng góp một tay vào chuyện bức tử nữ nhi của ta, hơn nữa hắn còn là tâm phúc của Vô Tẫn Thiên Huyền. Trước kia ta cảm thấy hắn không có tác dụng lớn, bây giờ ta cực kỳ hối hận tại sao lúc trước mình không giết hắn mà chỉ trừng phạt nhỏ thôi!"

"Đó không phải là lỗi của ngươi." Ôn Bình an ủi một câu, lại nói: "Vậy thì động thủ đi, xem hắn như điểm bắt đầu cho sự báo thù của ngươi."

"Vâng, tông chủ!"

Bình Luận (0)
Comment