Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 2004 - Chương 1856 - Kẻ Thù Gặp Mặt Hết Sức Đỏ Mắt (2)

Chương 1856 - Kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt (2)
Chương 1856 - Kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt (2)

Gật đầu, Vi Sinh Tinh Vũ móc ra Mệnh Bàn giống như ngày xưa khi mà hắn thi triển Mệnh Thuật, nhưng Mệnh Bàn lại bày ra một thế không giống.

Mệnh Bàn móc ngược, Mệnh Thuật chuyển Chú Thuật!

Mệnh Bàn móc ngược, giống như hoa tươi nở rộ, từ từ mở ra cánh hoa ám tử sắc. Ám quang lưu chuyển, một luồng lực lượng độc nhất vô nhị, lại khiến cho người ta cảm nhận được áp lực từ trong linh thể của Vi Sinh Tinh Vũ bộc phát ra.

Cảm nhận được cỗ lực lượng này, Ôn Bình lạnh nhạt cười một tiếng, bởi vì mặc dù nó không có mênh mông và hùng vĩ giống như là Thanh Liên Kiếm Ý nhưng nó lại cực kỳ âm u. Giống như là ngươi đang ở trong bóng đêm, lại có một thanh lợi kiếm vô hình vẫn luôn đặt ở bên hông.

Ngươi vừa quay đầu lại, sau lưng ngoại trừ hắc ám thì vẫn là hắc ám, không có tung tích của thanh lợi kiếm đó, nhưng ngươi có thể cảm nhận được bên hông nhói nhói.

Sau một khắc.

Vi Sinh Tinh Vũ miệng phun pháp chú sâm nhiên kích phát Trớ Chú Chi Thư, sau đó thì... không có sau đó nữa. Nhưng dưới sự giám sát của tinh thần lực của Ôn Bình, hắn cảm nhận được Trớ Chú Chi Lực đột nhiên xông ra từ bên trong Trớ Chú Chi Thư đã bắn thẳng tới phía người tu hành của Già Thiên Lâu ở trên bầu trời.

"Chuyện gì xảy ra, sao lại đột nhiên cảm thấy trong lòng hoảng hốt?" Trên bầu trời, lão giả đang đứng ở trên đỉnh đầu Lục Dực Cự Xà vốn đang quan sát phía dưới, nhưng đột nhiên toàn thân hắn run lên.

Sau đó có chút khẩn trương nhìn xung quanh, nhưng sau khi nhìn thấy xung quanh mình người mạnh nhất chỉ là Thiên Vô Cấm hạ cảnh thì trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc nồng đậm và khó hiểu, hắn liên tục xem xét bốn phía suốt trăm hơi thở mới dừng lại.

"Hẳn là mình cả nghĩ quá rồi, trải qua trận chiến ở quốc đô, cường giả thượng cảnh của hoàng tộc U Quốc đã mười không còn một, nửa bước Nguyên Ương chết hết, nếu không thì Thiên Vô Tâm cũng sẽ không gia nhập dưới trướng Già Thiên Lâu. Bây giờ U Quốc chỉ có mấy người có thể tạo thành uy hiếp cho ta, nhưng mà bây giờ bọn họ lại bận rộn không dứt ra được."

Sau khi lẩm bẩm một câu, lão giả không nghĩ nhiều nữa.

Về phần tại sao không có nghĩ tới Bất Hủ Tông, bởi vì cho dù trời sập xuống thì cũng có người cao đỡ lấy, hơn nữa bây giờ mình chỉ gây chuyện ở Bi Trạch Vực, hoàn toàn không có xâm nhập U Quốc, cộng thêm Thiên Vô Tâm đã đứng về phía bọn họ, hắn cảm thấy chỉ cần Bất Hủ Tông không ngốc thì sẽ không ra tay với hắn.

Nếu như Bất Hủ Tông có bản lĩnh ứng phó hai đại nửa bước Nguyên Ương đỉnh tiêm thì tuyệt đối sẽ không giống như bây giờ.

Nhưng mà dù sao thì hắn cũng sống mấy trăm năm, vẫn rất cảnh giác và cẩn thận, hắn quyết định sẽ không cao cao tại thượng đứng ngoài quan sát nữa.

"Còn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại thì đừng trách bản tọa không cho các ngươi cơ hội! Ta lặp lại một lần cuối, bây giờ lập tức quỳ xuống thần phục, bản tọa sẽ tha cho các ngươi một mạng."

Giọng nói hùng hậu của lão giả vang lên trên bầu trời thành trì, khiến cho vô số thành viên của Già Thiên Lâu đều nở một nụ cười âm lãnh đắc ý.

Cũng khiến cho sắc mặt của mấy vị Thiên Vô Cấm của Thần U Quân đang trấn thủ thành trì càng ngưng trọng hơn, bởi vì bọn họ không biết khi nào thì quân tiếp viện của bọn họ mới tới.

Có lẽ cũng không có quân tiếp viện.

Một khi Tằng Kỳ xuất thủ, bọn họ chết chắc.

Bọn họ mà chết, tòa thành này và người trong tòa thành này sẽ không có đường sống.

Thế nhưng đầu hàng thì sao?

Ha ha.

Nếu như muốn đầu hàng thì bọn họ đã đầu hàng lâu rồi.

Nếu như bọn họ sợ hãi thì đã rút lui lâu rồi.

Trên bầu trời, Tằng Kỳ thấy không ai đáp lại mình thì trên mặt hiện lên vẻ âm lãnh, sau đó giận quát một tiếng, ngũ mạch cùng chấn động, chuẩn bị khống chế Lục Dực Cự Xà giết tiếp. Thế nhưng đúng vào lúc này, một cảm giác đau đớn kịch liệt đột nhiên xuất hiện ở tim hắn.

Đau đến ánh sáng của mạch môn của hắn cũng trở nên ảm đạm mấy phần, đau đến Tằng Kỳ lảo đảo một cái, không có đứng vững, suýt chút té xuống.

Cường giả Thiên Vô Cấm trung cảnh đứng không vững?

Đúng là trò cười.

Cho nên khi phía dưới có người nhìn thấy cảnh này thì đều không có nghĩ tới phương diện này.

"Chuyện gì xảy ra!" Tằng Kỳ kinh hô, hắn cảm thấy sợ hãi và bất an khi cảm giác đau đớn thấu tim đột nhiên xuất hiện.

Cảm giác bất an này giống y như trước đó.

Không đợi hắn đứng vững, một cảm giác đau đớn thấu tim lại xuất hiện, lần này là xuất hiện ở trong kinh mạch và mạch môn của hắn.

Đau!

Đau nhức!

Đau thấu tim.

Không chỉ như thế, hắn đưa tay lên thì phát hiện da của mình đột nhiên xuất hiện tế văn ám tử sắc. Những tế văn ám tử sắc này như là con rết lan tràn ra, đồng thời tốc độ cực kỳ nhanh, mỗi khi có một tế văn ám tử sắc hình thành thì thân thể của hắn sẽ uể oải thêm một phần.

"Mẹ nó, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?" Không rõ ràng cho lắm, Tằng Kỳ cũng không dám suy nghĩ nhiều, vội vàng ngồi xếp bằng xuống vận chuyển linh thể.

Định lấy linh thể để chống cự lại.

Nhưng mà linh thể hoàn toàn không thể ngăn cản tế văn ám tử sắc khuếch tán, không tới một khắc đồng hồ, da thịt Tằng Kỳ lập tức phun máu, ánh sáng của mạch môn cũng giống như là ngọn nến trước gió lúc sáng lúc tối.

A ——

Tiếng hò hét tới từ cơn đau thấu tim gan quanh quẩn ở trên bầu trời, hấp dẫn sự chú ý của vô số người, người của Tuyên Quốc và các vị Thần Tướng của Thần U Quân đều ngẩn ra.

Chuyện gì xảy ra?

Sao đột nhiên Tằng Kỳ lại kêu lên đau đớn như thế?

Người của Già Thiên Lâu cũng không rõ ràng cho lắm, nhưng khi nghe được tiếng kêu đào đớn của Tằng Kỳ thì cho dù bây giờ bọn họ không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng cũng có thể đoán được là chuyện xấu.

Bình Luận (0)
Comment