"Vậy chẳng phải là bây giờ ta chỉ có thể trốn tránh?" Với tình huống trước mắt của Bất Hủ Tông, một khi Triều Thiên Hạp bại lộ trước mặt những kẻ cướp đoạt đó, bại lộ trước mặt những Nguyên Ương Giới còn lại thì Triều Thiên Hạp vừa trải qua một trận đại chiến chẳng phải là giống như là thịt cá trên thớt gỗ, chỉ có thể mặc người chém giết?
Bất Hủ Tông mình có thể phản kháng một chút nhưng cũng chỉ là phản kháng nhất thời thôi, không thể cứ trốn mãi trong tông môn không đi ra ngoài chứ?
Lỡ như bị cường giả Nguyên Ương Cảnh để mắt tới, Bất Hủ Tông cũng nguy cơ trùng trùng. Bởi vì bây giờ đại trận phòng ngự tông môn cũng không thể ngăn cản thế công của cường giả Nguyên Ương Cảnh.
Nghĩ đến đây, Ôn Bình không khỏi thở dài một tiếng: "Vốn xây dựng thêm Tử Khí Các, sau này chắc chắn sẽ không thiếu danh vọng, không nghĩ tới còn nghèo hơn trước đó."
Nhưng mà cũng may bây giờ hắn còn có thời gian, có thể tích lũy danh vọng. Chỉ cần Thiên Vô Tâm không điên, đại trận ẩn nấp Triều Thiên Hạp vẫn còn, Triều Thiên Hạp và Bất Hủ Tông và mình đều an toàn.
Theo sau đó, Ôn Bình tiếp tục tìm hiểu về bên ngoài Triều Thiên Hạp và tình huống của từng cái Nguyên Ương Giới xung quanh, không hiểu rõ thì thôi, vừa tìm hiểu được thì Ôn Bình lập tức mở ra giao diện kiến trúc của hệ thống.
Mục tiêu tìm kiếm —— kiến trúc ẩn nấp cấp Thế Giới.
Có thể tránh thì vẫn nên tránh một chút đi.
Chỉ cần trốn đến khi mình đột phá tới Nguyên Ương Cảnh, Triều Thiên Hạp có thể tạm thời an toàn, ít nhất không cần e ngại những Nguyên Ương Giới không có Nguyên Ương Cảnh trấn giữ.
Cẩn thận tìm kiếm một hồi, đúng là Ôn Bình phát hiện hai ba cái kiến trúc ẩn nấp cấp Thế Giới, nhưng giá cả xây dựng đều không phải là hắn ở giai đoạn bây giờ có thể xây dựng được.
Rẻ nhất cũng cần ba trăm vạn danh vọng.
“Già Thiên Tháp.”
“Đẳng cấp: Kiến trúc ẩn nấp cấp Thế Giới.”
“Giá cả xây dựng: Ba trăm vạn danh vọng.”
“Hiệu quả: Chỉ có một chức năng, có thể che đậy tất cả thủ đoạn thăm dò cự ly xa.”
"Chỉ có thể che đậy thủ đoạn thăm dò cự ly xa, vậy khoảng cách gần thì sao?"
Hệ thống đáp: "Một khi có tồn tại trên Thiên Vô Cấm thượng cảnh xuất hiện ở khoảng cách Triều Thiên Hạp mười vạn dặm thì Già Thiên Tháp sẽ mất đi hiệu lực."
"Dù sao cũng tốt hơn không có." Đương nhiên Ôn Bình cũng biết Già Thiên Tháp rất không hoàn mỹ nhưng bây giờ hắn còn lâu mới đột phá được Nguyên Ương Cảnh.
Cũng không thể cứ dựa vào ẩn nấp pháp trận trong tay Thiên Vô Tâm chứ?
Hơn nữa.
Chỉ cần không phải có người rảnh đến nhức cả trứng thì sẽ không xuất hiện trong phạm vi mười vạn dặm xung quanh Triều Thiên Hạp chứ? Dù sao Triều Thiên Hạp nằm ở nơi hẻo lánh trên địa đồ.
Chờ chút!
Ôn Bình sửng sốt.
Hắn đột nhiên nhận ra được một vấn đề.
Hình như trước giờ hắn vẫn luôn không để ý xem ẩn nấp pháp trận trong tay Thiên Vô Tâm có chức năng mạnh mẽ hay không, trải qua mấy trăm năm bây giờ nó ở trạng thái như thế nào.
Trước đó không có suy nghĩ vấn đề này là bởi vì không biết mức tàn khốc bên ngoài Triều Thiên Hạp, cũng không có mở ra chức năng xây dựng kiến trúc cấp Thế Giới, bây giờ sau khi biết được tình huống ở bên ngoài thì hắn bỗng nhiên hơi bận tâm lỡ như ẩn nấp pháp trận trong tay Thiên Vô Tâm trải qua mấy trăm năm thì hiệu quả đã giảm bớt đi nhiều thì sao?
"Hệ thống!"
Ôn Bình vội hô lên.
Hệ thống đáp lại: "Không có ghi chép gì hết, hệ thống không thể nào thu hoạch được tin tức chi tiết và trạng thái. Trừ phi túc chủ có thể quan sát nó ở khoảng cách gần."
"Hẳn là sẽ không giống như ta nghĩ." Cũng không phải, làm gì có chuyện khéo như vậy chứ, vừa biết tình huống bên ngoài Triều Thiên Hạp là như thế nào thì ẩn nấp pháp trận lại không dùng được?
Suy nghĩ nhiều.
Cũng không có khả năng.
Bây giờ thiếu ba trăm vạn danh vọng, mình tích lũy một trăm ngày thì có thể tích lũy ra một cái Già Thiên Tháp, một trăm ngày mà thôi, bấy nhiêu thời gian đó thì có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì?
Không suy nghĩ nữa, Ôn Bình đóng giao diện hệ thống lại, tiếp tục luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực, một phút cũng không dám trì hoãn, đồng thời chờ đợi Ngự Thiên Đại Trận xây dựng xong.
...
Cuộc sống ngày ngày trôi qua, ngắn ngủi ba ngày, dưới sự dẫn dắt của bảy tám vị Thiên Vô Cấm thượng cảnh của Già Thiên Lâu, đại quân Già Thiên Lâu thế như chẻ tre, mỗi ngày tiến lên gần nghìn dặm.
Phàm là người chống cự thì đều bị tàn sát, nương theo cường giả Thiên Vô Cấm vẫn lạc dưới gót sắt của đại quân của Già Thiên Lâu càng ngày càng nhiều, ý chí phản kháng của mọi người cũng càng ngày càng yếu đi. Tuỳ cho dù bọn họ có không muốn thì bọn họ cũng chỉ đành từ bỏ gia viên của mình, rút lui về Trung Ương Thần Vực.
Nương theo càng ngày càng có nhiều thế lực bắt đầu rút lui, tuần hoàn ác tính cũng bắt đầu vòng lặp của nó, người nguyện ý phản kháng, nguyện ý bảo vệ gia viên càng ngày càng ít, chớ nói chi là bây giờ cường giả Thiên Vô Cấm thượng cảnh tham chiến bên phe Già Thiên Lâu quá nhiều, mà trước mắt Tuyên Quốc chỉ phái một vị Thiên Vô Cấm thượng cảnh đến phòng thủ.
Dưới sự bất đắc dĩ, Ti Hải Hiền chỉ có thể hạ lệnh xây dựng phòng tuyến giữa Bi Trạch Vực và Trung Ương Thần Vực, để cho Thần U Quân đang chống cự xâm lược ở Bi Trạch Vực rút về Trung Ương Thần Vực, tránh cho hi sinh vô ích.
Bởi vì chiến tranh vừa mới bắt đầu, thổ địa mất đi có thể nghĩ cách lấy về, nhưng nếu như tinh nhuệ của Thần U Quân hi sinh quá nhiều thì chiến tranh trong tương lai sẽ càng ngày càng khó đánh.
Đồng thời Ti Hải Hiền cũng dời đại doanh đến nơi giao giới giữa Bi Trạch Vực và Trung Ương Thần Vực, thế như muốn thề sống chết không lùi.