Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 2009 - Chương 1861 - Bên Ngoài Triều Thiên Hạp Hung Hiểm (2)

Chương 1861 - Bên ngoài Triều Thiên Hạp hung hiểm (2)
Chương 1861 - Bên ngoài Triều Thiên Hạp hung hiểm (2)

Nhưng mà với tình huống hiện tại, chỉ cần người có tầm mắt đủ rộng đều có thể nhìn ra chỉ cần Bất Hủ Tông một ngày không xuất thủ thì sẽ không ngăn được gót sắt của đại quân Già Thiên Lâu.

Một Ti Hải Hiền không làm nên chuyện gì.

Cho dù có thêm mười Ti Hải Hiền cũng không có tác dụng g ì.

Cùng lúc đó, mấy ngày nay, Vi Sinh Tinh Vũ vẫn tu dưỡng ở khu ký túc xá mở to mắt, tinh thần sung mãn đứng dậy, sau đó không kịp chờ đợi móc Truyền Âm Thạch ra.

"Trần trưởng lão, giúp ta tra người, ta muốn biết bây giờ hắn ở đâu, càng nhanh càng tốt." Bây giờ Bất Hủ Tông đang lúc bận rộn, Trần Hiết là lâu chủ Tẫn Tri Lâu, chắc chắn cũng bị nhiều chuyện quấn lấy, cho nên hắn cũng không muốn làm phiền đối phương hỗ trợ tìm một món đồ dính nhân quả.

Trần Hiết dò hỏi: "Đã khỏi tổn thương rồi?"

"Ừm."

"Xác định?"

"Ta xác định!"

"Ta không tin, trừ phi ngươi tự mình đến Tẫn Tri Lâu một chuyến để ta xem một chút. Bây giờ ngươi là bảo bối của tông chúng ta, lỡ như xảy ra sự cố thì tông chủ sẽ đau lòng chết." Trần Hiết lại nói: "Tranh thủ tới, vừa khéo ta cũng có chuyện cần ngươi giúp ta tính một quẻ, đo lường cát hung một chút."

"Ngươi xác định?"

"Xác định!"

Dứt lời, Trần Hiết cắt đứt liên hệ Truyền Âm Thạch.

Sau đó tự lẩm bẩm: "Chuyện này có gì mà không xác định, ngươi tính ra đại cát ta xem như đại hung. Ngươi tính ra đại hung, đó chính là đại cát đại lợi!"

Đợi Vi Sinh Tinh Vũ đi vào Tẫn Tri Lâu, Trần Hiết cẩn thận quan sát hắn từ trên xuống dưới nhiều lần, xác định thân thể không có vấn đề gì mới mở miệng hỏi: "Tằng Kỳ, ngươi giết?"

"Ừm, hắn chính là một người trong số đó."

"Ta biết, trong danh sách mà ngươi đưa cho ta trước khi ngươi đi vào cấm khu cuối cùng có hắn. Ta rất hiếu kì, rốt cuộc là ngươi dùng thủ đoạn gì giết hắn, Mệnh Thuật?"

"Trớ Chú Chi Thuật, không giống như Mệnh Thuật, Mệnh Thuật cứu người, Trớ Chú Chi Thuật thì là giết người."

"Trớ Chú Chi Thuật... giết người trong vô hình!" Nỉ non hai câu, sau đó Trần Hiết hai mắt tỏa ánh sáng, ngay cả xưng hô cũng sửa lại: "Vi Sinh huynh, Tẫn Tri Lâu rất cần nhân tài như ngươi. Tới giúp ta, ta giúp ngươi báo thù, xử lý tất cả những người hãm hại con gái của ngươi."

Nhiều khi có những chuyện mà Tẫn Tri Lâu làm hoặc là giết người đều không thể bại lộ, nhưng cho dù như thế nào thì chỉ cần là Tẫn Tri Lâu xuất thủ thì chắc chắn sẽ để lại dấu vết.

Ta không được thì là do đối phương vô năng.

Nhưng cuối cùng vẫn có người lợi hại có thể phát hiện chuyện này là do Tẫn Tri Lâu làm từ trong dấu vết, cho nên mỗi lần Trần Hiết đều phải giết người diệt khẩu.

Nhưng phái một người đi diệt khẩu thì lại tăng thêm một chút phong hiểm bại lộ, cũng không thể diệt khẩu luôn người đã phái đi chứ? Trừ phi mỗi lần hắn phái người đi đều là tâm phúc mới có thể ngăn chặn nguy cơ bại lộ, nhưng trong thời gian ngắn hắn đi đâu tìm ra được nhiều tâm phúc có thể tín nhiệm như vậy.

Theo sau đó, Trần Hiết không cho Vi Sinh Tinh Vũ có cơ hội cự tuyệt, trực tiếp mở miệng nói: "Tiếp theo ngươi muốn giết ai, nói cho ta, người trong danh sách, ngoại trừ Thiên Vô Cấm thượng cảnh và nửa bước Nguyên Ương ra thì những người khác ta đều phái Hắc Ảnh nhìn chằm chằm, chỉ có mấy người là mất tích, những người khác chỉ cần ngươi muốn tìm hắn thì ta sẽ lập tức nói cho ngươi biết vị trí của hắn."

Nghe được câu này, Vi Sinh Tinh Vũ sửng sốt một chút, bởi vì lúc trước mình dao danh sách đã chép lại cho Trần Hiết, chỉ là muốn nhờ Trần Hiết điều tra thêm lai lịch của bọn họ mà thôi.

Chỉ thế thôi.

Không ngờ được là Trần Hiết lại theo dõi tất cả bọn họ giúp mình.

"Được, có gì cần thì ngươi cứ nói." Vi Sinh Tinh Vũ cũng không phải là người vong ân, ai đối xử tốt với hắn thì hắn sẽ đối xử tốt với người đó.

Trần Hiết đại hỉ: "Vi Sinh huynh, từ hôm nay trở đi ngươi chính là huynh đệ của ta! Nhưng mà bây giờ vẫn chưa có chuyện gì cần ngươi hỗ trợ, chờ khi cần thì chắc chắn sẽ nhờ, bây giờ việc cấp bách là giúp ta tính một quẻ, tiếp theo kế hoạch xâm lấn của Tẫn Tri Lâu có thể tiến hành thuận lợi hay không?"

Già Thiên Lâu xâm lấn Tuyên Quốc với quy mô lớn, đúng là cơ hội cho hắn xâm lấn. Nhưng mà lần này hắn không định tới cứng, dù sao Thiên Vô Tâm liên thủ với Nạp Lan Mộ Hồng.

Cho nên hắn định sử dụng một phương pháp càng ẩn nấp hơn nữa, đó chính là ám sát. Đương nhiên, cũng không phải là hắn chuẩn bị ám sát lãnh tụ của tất cả thế lực lục tinh, chỉ là ám sát một bộ phận mà thôi.

Đơn giản hơn là giết một nửa, giữ một nửa, để hậu phương Già Thiên Lâu loạn lên. Kế hoạch này hắn đã làm rất chu đáo chặt chẽ, nhưng kế hoạch bình thường không theo kịp thay đổi, cho nên cần Mệnh Thuật đo lường một chút.

Vi Sinh Tinh Vũ không có từ chối, nếu như Trần Hiết tin thì hắn sẽ tính.

Một lát sau, quẻ tượng định.

Đại hung!

"Đại hung, Trần huynh, chỉ sợ ngươi phải cẩn..." Vi Sinh Tinh Vũ vừa định căn dặn vài câu thì nhìn thấy trên mặt Trần Hiết lộ vẻ vui mừng, nở một nụ cười nói.

"Ha ha ha ha... Vi Sinh huynh, đa tạ!"

Đại hung, ổn, ổn!

Kịp phản ứng lại, trong nháy mắt vẻ mặt Vi Sinh Tinh Vũ đầy vẻ sụp đổ.

Hắn xem mình thành cái gì?

Không đợi Vi Sinh Tinh Vũ mặt đen lên nói chuyện, Trần Hiết đã cướp lời nói trước: "Vi Sinh huynh, nói đi, ngươi muốn giết ai, ta sẽ lập tức nói cho ngươi biết hắn đang ở đâu."

"Trần Hiết!"

"Trần Hiết sao, hắn ở ..."

Nụ cười trên mặt Trần Hiết dần dần cứng lại.

Một lát sau, Vi Sinh Tinh Vũ mặt đen lên rời khỏi Tẫn Tri Lâu, đi thẳng đến truyền tống trận, thông qua truyền tống trận về tới chiến trường Bi Trạch Vực.

Bình Luận (0)
Comment