Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 2015 - Chương 1867 - Trần Hiết: Ta Xem Sau Này Ai Còn Dám Gia Nhập Dưới Trướng Già Thiên Lâu! (2)

Chương 1867 - Trần Hiết: Ta xem sau này ai còn dám gia nhập dưới trướng Già Thiên Lâu! (2)
Chương 1867 - Trần Hiết: Ta xem sau này ai còn dám gia nhập dưới trướng Già Thiên Lâu! (2)

Sau khi rời khỏi Tiên Phủ Viên, Ôn Bình đi lòng vòng quanh tông môn, phát hiện tông môn náo nhiệt hơn trước đây rất nhiều.

Đi một vòng, Ôn Bình không có lập tức trở về Thính Vũ Các luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực mà mở hệ thống ra xem xét trạng thái và tiến độ tu luyện của các trưởng lão tông môn và Dương Nhạc Nhạc bây giờ. Xem thử xem sau Vi Sinh Tinh Vũ thì ai sẽ trở thành chiến lực đỉnh của tông môn.

Nhìn một vòng, Ôn Bình phát hiện tiến độ tu luyện ma pháp của hai người Dương Nhạc Nhạc, Vân Liêu đều rất không tệ, tinh thần lực tăng lên cũng rất nhanh. Những người khác mặc dù cũng rất tốt nhưng so với hai người này thì tiến bộ kém hơn một chút.

Dựa theo tiến độ này mà phát triển tiếp thì không tới nửa năm là hai người có thể lấy ma pháp chống lại người tu hành mạch môn Thiên Vô Cấm. Nếu như xây dựng thêm một chút kiến trúc đặc thù tu luyện ma pháp thì có lẽ trong vòng một năm là bọn họ có thể vật tay với trung cảnh.

"Hai người này có thiên phú tu luyện ma pháp và tinh thần lực thật là đáng sợ. Toàn tông trên dưới ngoại trừ Đao Ma ra thì không ai sánh nổi hai người bọn họ." Ôn Bình cảm thán một câu, ánh mắt nhìn về phía trạng thái tin tức của những người khác, tỷ như Thiên Huyền.

Nhìn Thiên Huyền tu luyện mạch thuật tiến bộ cực lớn, Ôn Bình cảm thấy nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc chắn hắn sẽ là một trung cảnh giết thượng cảnh khác sau Ti Hải Hiền. Nhưng khi nào hắn có thể đột phá thượng cảnh thì còn phải chờ một thời gian nữa.

Ôn Bình lại quan sát tất cả đệ tử mới nhập tông một lần nữa, nhưng mà cũng chỉ nhìn mấy lần sau đó đóng hệ thống lại, bởi vì đều là những người có đại nghị lực, đại quyết tâm hoặc là thiên phú ưu tú, thực lực cao thấp không đều, tương lai thành tựu chắc chắn không thấp.

Bây giờ.

Bọn họ vẫn cần có thời gian trưởng thành.

Đóng giao diện hệ thống, Ôn Bình lập tức trở về Thính Vũ Các tiếp tục luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực. Vừa nghĩ tới uy hiếp từ kẻ cướp đoạt đến từ bên ngoài Triều Thiên Hạp, bây giờ hắn không dám lãng phí thời gian dù chỉ một ngày. Bi kịch xảy ra ở Triều Thiên Hạp mấy trăm năm trước không thể lặp lại một lần nữa.

Vất vả lắm mới đứng vững gót chân được ở Triều Thiên Hạp. Cũng vất vả lắm mới khiến cho Bất Hủ Tông trở nên phồn vinh như thế. Về phần Già Thiên Lâu, chờ qua mấy ngày nữa Ngự Thiên Đại Trận được xây dựng xong thì cho mấy người Trần Hiết từ từ chơi với bọn họ.

Bởi vì cho dù là Nạp Lan Mộ Hồng hay là Thiên Vô Tâm thì giết chết hai người bọn họ cũng không thể nổ ra đủ số lượng Nguyên Ương Chi Lực cho mình đột phá đến Nguyên Ương Cảnh, cho nên hắn không muốn để ý đến bọn họ, chỉ cần yên lặng tu luyện, chờ đợi danh vọng tích lũy đủ là được.

Đợi đến khi kiếm đủ danh vọng để xây dựng Già Thiên Tháp thì hắn có thể chế tạo kiến trúc đặc thù có thể sản xuất ra Nguyên Ương Chi Lực.

Kiến trúc này cũng có, nhưng mà nó không rẻ.

Thôi không mơ mộng nữa, Ôn Bình tiếp tục luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực, vừa luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực vừa cho hệ thống hiển thị trạng thái của Vi Sinh Tinh Vũ bây giờ.

Hắn muốn xem thử xem ở giai đoạn hiện giai Vi Sinh Tinh Vũ có thể chú sát thượng cảnh hay không, đồng thời cũng muốn xem thử xem bên phía Già Thiên Lâu có phương pháp phá giải được Trớ Chú Chi Lực hay không.

“Trưởng lão tông môn Vi Sinh Tinh Vũ đang chú sát người tu hành Thiên Vô Cấm thượng cảnh là Trần Thiên Hà....”

“Đối tượng chú sát đang được lâu chủ Già Thiên Lâu Vô Tẫn Thiên Huyền bảo vệ, đang dùng tốc độ mỗi giờ vạn dặm rời xa địa giới của Tuyên Quốc thông qua Khúc Cảnh. Giờ phút này bọn họ đã rời xa biên giới Tuyên Quốc ba mươi sáu ngàn dặm!”

Mặc dù hệ thống không thể phát ra hình ảnh nằm ngoài phạm vi địa bàn của Bất Hủ Tông nhưng chỉ cần là những chuyện có liên quan đến thành viên trong tông môn thì có thể bắt được một số tin tức đơn giản, cho nên đây cũng là nguyên nhân mà Ôn Bình yên tâm tu luyện.

Sau mười canh giờ, Ôn Bình bỗng nhiên mở to mắt, bởi vì vừa rồi hệ thống nhắc nhở hắn là Trần Thiên Hà và Vô Tẫn Thiên Huyền đã ngừng lại.

Dừng ở vị trí cách biên giới Tuyên Quốc hai mươi bốn vạn dặm, đã vượt ra khỏi phạm vi bao trùm trăm vạn dặm của truyền tống trận.

Nhưng mà hệ thống biểu hiện là Vi Sinh Tinh Vũ cũng không có giải trừ trạng thái nguyền rủa, nó cũng không hề bị suy yếu vì khoảng cách xa.

"Xem ra không được bao lâu nữa thì Trớ Chú Chi Lực của Vi Sinh Tinh Vũ sẽ có thể bao trùm được toàn bộ địa giới của Triều Thiên Hạp." Đối với chuyện này, Ôn Bình có chút hài lòng, chỉ dựa vào điểm này thì đã không uổng công khi xưa mình đã vớt hắn ra khỏi Khúc Cảnh.

...

Địa giới Già Thiên Lâu.

Trong chỗ sâu trùng trùng điệp điệp, sương trắng mông lung, một tòa đại trận Long Bích Văn cực lớn vừa hùng vĩ vừa uy nghiêm đứng sừng sững ở trong đó.

Toàn bộ đại trận do hàng ngàn cây xương rồng cực lớn đến trăm trượng khắc đầy Long Bích Văn tạo thành, mỗi một cây xương rồng đều giống như người khổng lồ đứng sừng sững ở đó, cực kỳ hùng vĩ.

Nếu có Tuyền Qua Thần Tượng ở đây thì chắc chắn sẽ lập tức nhìn ra được đại trận này tuyệt đối không phải là Lục Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng bình thường có thể xây dựng ra được.

Nó cũng không phải là một hai người là có thể giải quyết được.

Cũng không phải là chỉ một ngày hai ngày là có thể làm ra được!

Đại trận phòng hộ xa xỉ như thế, thế lực lục tinh cự đầu bình thường cũng chưa hẳn có thể xây dựng ra được, nhưng bây giờ nó chỉ được dùng để bảo vệ một cái hồ nước.

Một cái hồ nước màu vàng óng.

Bình Luận (0)
Comment