Đi ra ngoài trướng xem xét, chỉ thấy Trác Phong Trần bỗng nhiên rơi xuống, chấn kinh mở miệng nói: "Lâu chủ, hình như đại quân Tuyên Quốc giết tới."
"Ừm?"
Vô Tẫn Thiên Huyền vội vàng bay lên không trung, nhìn hướng Bi Trạch Vực xa xa.
Quả nhiên.
Ngoài trăm dặm, vô số đại quân Tuyên Quốc đang tới gần chỗ này.
"Tại sao bọn họ dám?"
"Không có Bất Hủ Tông, bọn họ tính là thứ gì!"
Phanh ——
Vô Tẫn Thiên Huyền ngũ mạch cùng chấn động, sát ý ngập trời.
Đợi đại quân Tuyên Quốc tới gần, thấy ngay cả một vị nửa bước Nguyên Ương cũng không có, Vô Tẫn Thiên Huyền càng tức giận hơn.
Xem thường ai đây?
"Giết!"
Sau khi gầm lên giận dữ, Vô Tẫn Thiên Huyền dẫn đầu đi thẳng đến Ti Hải Hiền, nhưng mà lại bị Ngự Thiên Đại Trận ngăn cản ở bên ngoài.
"Ti Hải Hiền, ngươi thật là đáng chết, ngươi dám ra tay, ta tất sát ngươi!"
Cách Ngự Thiên Đại Trận, Vô Tẫn Thiên Huyền phát ra tiếng gầm thét.
Nhưng mà nghênh đón hắn là mạch trận liên miên bất tuyệt. Lần này phe Tuyên Quốc cũng tập kết tám chín trăm triệu người, tổ thành mấy chục cái mạch trận đồng thời phát động công kích.
Oanh ——
Oanh ——
Mấy chục cái mạch trận công kích che khuất bầu trời rơi xuống, nện ở trên mạch trận của đại quân của Già Thiên Lâu, lập tức đánh chết hàng ngàn hàng vạn người.
Phe Già Thiên Lâu vội vàng phản kích nhưng mạch trận công kích lại đập vào Ngự Thiên Đại Trận.
Cũng ngay lúc này, một lượt công kích mới của U Quốc lại đến.
"Rút lui!"
"Nhanh chóng triệt thoái phía sau!"
Vô Tẫn Thiên Huyền vội vàng hò hét, sau đó hắn cũng lui.
Nhưng mà mạch trận di động rất là chậm rãi.
Khi đại quân Già Thiên Lâu rút khỏi phạm vi đại quân Tuyên Quốc công kích thì đã tử thương vượt qua ngàn vạn người.
Ti Hải Hiền không do dự, cũng hạ lệnh: "Giết ra ngoài!"
Đại quân Tuyên Quốc trực tiếp xông ra khỏi Ngự Thiên Đại Trận.
Vô Tẫn Thiên Huyền, Trác Phong Trần đầu tiên là sửng sốt một chút, không thể tin được cảnh tượng vừa mới xảy ra trước mặt. Đại quân Tuyên Quốc dựa vào cái gì mà dám lao ra?
"Đúng là muốn chết!" Mắt thấy Ti Hải Hiền đã đi ra khỏi Bi Trạch Vực, Vô Tẫn Thiên Huyền hóa thành kinh hồng nhanh chóng bay tới chỗ hắn.
Thề giết Ti Hải Hiền!
Ti Hải Hiền.
Ngươi lại dám ra đây thật!
Nhưng mà Ti Hải Hiền như không thấy được, tiếp tục trùng sát tới đại quân Già Thiên Lâu: "Đều giết cho ta!"
"Chết!" Vô Tẫn Thiên Huyền giận quát một tiếng, ngũ mạch cùng chấn động, trong tay ngưng tụ ra một cây trường thương hung hăng ném ra.
Oanh ——
Trong nháy mắt khi hắn xuất thủ, trường thương nhanh chóng biến lớn, trong khoảnh khắc đã đạt trăm trượng, trực tiếp phá vỡ biển mây đánh thẳng tới Ti Hải Hiền.
Nếu như rơi xuống, Ti Hải Hiền phải chết.
Phạm vi mười dặm xung quanh hắn, người không được mạch trận bảo vệ cũng chết chắc.
Nhưng mà sau một khắc trường thương lại bị một cái long trảo màu xanh to lớn tóm chặt lấy, dừng lại ở khoảng cách Ti Hải Hiền ngàn trượng.
"Đối thủ của các ngươi là ta!" Mộc Long trầm giọng mở miệng, sau đó ném trường thương trong tay về phía Vô Tẫn Thiên Huyền.
Trường thương trực tiếp vạch phá bầu trời, lướt qua bên cạnh Vô Tẫn Thiên Huyền, không dính vào Vô Tẫn Thiên Huyền một chút nào, nhưng lại làm cho thân hình đang lao xuống của Vô Tẫn Thiên Huyền im bặt mà dừng. Trác Phong Trần thấy thế thì lập tức lách mình đi tới bên cạnh Vô Tẫn Thiên Huyền, trận địa sẵn sàng đón quân địch.
"Bất Hủ Tông Mộc Long!" Vô Tẫn Thiên Huyền tức giận mở miệng.
Mộc Long không nói nhảm, hóa thành thanh mang nhào về phía hai người Vô Tẫn Thiên Huyền, tiếng long ngâm kinh thiên động địa theo thân thể Thanh Long khổng lồ xuất hiện trên không trung. Yêu khí mênh mông vượt qua bất kỳ một vị Yêu Chủ nào trong Triều Thiên Hạp cũng bộc phát ra.
Thấy thế, Vô Tẫn Thiên Huyền ngũ mạch cùng chấn động, Nguyên Ương Chi Lực Từ trong cơ thể bộc phát ra, xâm nhập vào từng bộ phận da thịt.
Nguyên Ương Chi Lực nhập thể!
Trong chốc lát, Vô Tẫn Thiên Huyền đón đỡ Mộc Long, trong quá trình này thân hình bắt đầu tăng vọt, lên tới hai ba mươi trượng, toàn thân cũng biến thành màu đỏ thẫm.
"Nếu như dám ra đây chịu chết vậy thì ở lại đây luôn đi!"
Nói xong.
Oanh ——
Vô Tẫn Thiên Huyền một quyền đánh vào đầu rồng đang vọt tới của Mộc Long, bộc phát ra tiếng vang điếc tai nhức óc, khiến cho thiên địa chấn động.
Nhưng mà lại không thể ngăn cản được thế công của Mộc Long, ngược lại còn bị đánh bay hơn mười dặm, lại nhịn không được mà há miệng phun ra một ngụm máu tươi, nhuộm đỏ trước ngực.
Vô Tẫn Thiên Huyền sắc mặt đại biến.
Mạnh!
Cực kỳ mạnh!
Mạnh đến mức khiến cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Vô Tẫn Thiên Huyền vội vàng lau sạch lấy máu tươi nơi khóe miệng, không dám để cho những người khác nhìn thấy.
Nhưng mà, Ti Hải Hiền mắt sáng như đuốc vẫn phát hiện cảnh này, sau đó hào phóng cười to hai tiếng: "Vô Tẫn Thiên Huyền, không gì hơn cái này!"
Nói xong, Ti Hải Hiền mãnh liệt xông lên.
Chỗ đến, đều là vong hồn.
Những cường giả Thiên Vô Cấm khác của Tuyên Quốc cũng vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, tất cả đều không tự chủ được mà nở một nụ cười hưng phấn.
Bất Hủ Tông!
Uy vũ!
Vô Tẫn Thiên Huyền, thống trị Già Thiên Lâu mấy trăm năm, cường giả đứng trên đỉnh Triều Thiên Hạp, bây giờ lại không phải là đối thủ của trưởng lão Bất Hủ Tông.
Tông chủ Bất Hủ Tông và cường giả đứng sau lưng bọn họ còn chưa có tới!
"Giết!"
"Đều giết cho ta!"
Rất nhiều cường giả Thiên Vô Cấm càng hưng phấn hô lên.
"Chỉ như vậy?" Mộc Long chỉ phun ra hai chữ này, sau đó trong miệng bỗng nhiên dâng trào ra mọc lượng lớn Long Diễm màu xanh.
Dính vào là cháy.
Linh thể của Vô Tẫn Thiên Huyền bị nhen lửa tại chỗ, mạch khí bảo hộ không được, chỉ có Nguyên Ương Chi Lực mới miễn cưỡng bảo vệ toàn bộ thân thể.
Nhưng mà cũng không bảo vệ được hắn bao lâu.
Thấy thế, Vô Tẫn Thiên Huyền có ngu cũng biết được rằng mình không phải là đối thủ của ừMộc Long?