Khi hắn chém giết chính chiến ở sa trường thì không biết cô gái nhỏ này còn đang ở đâu.
Ôn Bình chém đinh chặt sắt nói: "Liền ngươi."
Dứt lời, trực tiếp rời đi.
Sau đó nghe được ở phía sau lưng mình không ngừng vang lên tiếng kêu rên.
"Không —— "
"Không —— "
...
Hôm sau.
Bên ngoài Bi Trạch Vực.
Thành viên các bộ Già Thiên Lâu tập kết ở biên cảnh Bi Trạch Vực càng ngày càng nhiều, đã vượt rất xa tổng số đang ở Tuyên Quốc.
Nhưng không một người nào có thể đi vào Tuyên Quốc tiếp viện.
Tuy cường giả Thiên Vô Cấm thượng cảnh trốn ra được hơn phân nửa nhưng trung cảnh, hạ cảnh hao tổn vẫn khiến cho Vô Tẫn Thiên Huyền tức sùi bọt mép.
Kết quả là đại quân của Già Thiên Lâu chạy đến trợ giúp kết thành mấy chục cái mạch trận ngàn vạn người, mười cái một tổ, ngày đêm giao tiến hành tấn công Ngự Thiên Đại Trận, định mở ra một cái lỗ hổng, dù chỉ có thể để cho hai người đồng thời thông qua cũng được.
Nhưng mà đó chỉ là vọng tưởng của bọn họ mà thôi.
Liên tục ba bốn ngày công kích mà không có nhận được bất kỳ thành quả nào khiến cho sĩ khí của phe Già Thiên Lâu ngã xuống đáy cốc.
"Còn công cái gì? Đã mấy ngày, nếu có thể công phá được thì đã công phá được từ lâu rồi? Hơn nữa cho dù có thể công phá được thì đã sao, sợ là quân tiên phong đã chết sạch hết rồi."
"Ngươi không thấy Thiên Bảng sao? Thượng cảnh vẫn lạc mấy vị. Hơn nữa ta còn nghe nói Yêu Tổ thượng cảnh Yêu tộc cũng có mấy vị vẫn lạc. Bây giờ đã sắp mười ngày, quân tiên phong chắc chắn chết sạch."
"Cho dù đánh vào đi thì thế nào, Bất Hủ Tông có thể cải tạo thiên địa Tuyên Quốc, lại lấy ra đại trận có thể bao trùm toàn bộ Tuyên Quốc như thế này, thủ đoạn của bọn họ có thể nói là không thể tưởng tượng được. Nói không chừng bên trong Bất Hủ Tông sẽ có cao thủ có thực lực tương đương Nạp Lan tiền bối."
"Đi vào cũng là không công chịu chết, còn không bằng trở về tu luyện cho tốt, an an ổn ổn mà sống."
"Nếu không chúng ta rút lui đi, trận đại chiến này người nào thích tham gia thì người đó tham gia, dù sao ta không muốn tiếp tục. Ta từ bỏ lãnh thổ Bi Trạch Vực."
Những ngôn luận như vậy có cấm mãi cũng không hết.
Đồng dạng, giết cũng giết mãi không hết.
Ngược lại còn khiến cho không ít người bắt đầu lặng lẽ thoát khỏi chiến trường.
Tình thế này khi một vị người tu hành Thiên Vô Cấm hạ cảnh bị Vô Tẫn Thiên Huyền trấn sát tại chỗ mới lắng xuống.
Đồng thời Vô Tẫn Thiên Huyền hạ tử lệnh, nếu như không phá được đại trận thì tuyệt đối sẽ không ngừng lại.
Cũng phái Trác Phong Trần canh giữ ở trên không đại quân, thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm cường giả các bộ Già Thiên Lâu, chỉ cần có người thoát đi thì trấn sát ngay tại chỗ.
Sau khi kéo dài mười ngày, Nạp Lan Mộ Hồng quyết định tạm thời rời đi trước, bởi vì nàng không cảm nhận được năng lượng tiêu giảm: "Các ngươi tiếp tục công kích đại trận, một ngày không được thì mười ngày, mười ngày không được thì một năm, sau này các bộ một tháng đổi một lần."
Vô Tẫn Thiên Huyền gật đầu: "Xin tiền bối yên tâm!"
Không cần Nạp Lan Mộ Hồng nói hắn cũng sẽ làm như vậy.
Bởi vì không đả thông con đường đến Tuyên Quốc, cũng chiếm được một chỗ cắm dùi ở Tuyên Quốc thì hậu quả không dám tưởng tượng.
Không cần mấy chục năm, chênh lệch giữa bọn họ và Tuyên Quốc sẽ càng ngày càng lớn. Hơn nữa hắn cũng lo lắng, có thể cải tạo Tuyên Quốc, đồng thời lấy ra đại trận siêu tuyệt như thế, có thể nào mấy chục năm sau thì Bất Hủ Tông có thể xuất hiện tồn tại mạnh mẽ hơn Nạp Lan Mộ Hồng hay không.
Từ tình huống trước mắt thì cường giả đứng sau Bất Hủ Tông tới từ một thế giới cực kỳ mạnh mẽ, vượt xa Nạp Lan tiền bối.
Sau đó Nạp Lan Mộ Hồng quay qua nhìn Thiên Vô Tâm đang đứng bên cạnh nói: "Thiên Vô Tâm, ngươi đi chuẩn bị, sau mười ngày chúng ta đến địa điểm ước định tập hợp."
"Muốn bắt đầu?" Thiên Vô Tâm vui mừng.
Nạp Lan Mộ Hồng gật đầu: "Bắt đầu đi, đột phá Nguyên Ương Cảnh nên sớm không nên trễ, người sau lưng Bất Hủ Tông không kiên nhẫn."
"Được, ta lập tức đi chuẩn bị ngay." Nói xong, Thiên Vô Tâm lập tức hóa thành kinh hồng biến mất trên không chiến trường.
Nạp Lan Mộ Hồng quay đầu nhìn về phía Vô Tẫn Thiên Huyền, trầm giọng nói: "Tiếp tục thêm phái nhân thủ, tiếp theo ta sẽ tiến hành công kích từ những địa phương khác nhau thử tìm điểm yếu kém của nó. Một cái đại trận bao phủ toàn bộ Tuyên Quốc không thể nào chỗ nào cũng vững chắc như nhau."
Đại trận như thế này không thể nào xuất hiện ở Triều Thiên Hạp được.
Bởi vì đại trận bực này còn đáng tiền hơn toàn bộ Triều Thiên Hạp, chỉ cần nguyện ý thì thậm chí có thể đổi mấy cái thế giới như Triều Thiên Hạp.
Dù sao Triều Thiên Hạp một năm chỉ sinh ra một sợi Nguyên Ương Chi Lực thôi.
Nhưng phàm là một Nguyên Ương Giới mạnh hơn một chút hoặc là Nguyên Ương Giới có Nguyên Ương Cảnh trấn giữ thì cũng sẽ không coi trọng loại thịt muỗi này.
"Rõ!"
Vô Tẫn Thiên Huyền gật đầu, lúc này, hắn hạ lệnh thành viên các bộ ở hậu phương hoả tốc đuổi đến tiền tuyến.
Sau ba ngày, thành viên Già Thiên Lâu tập kết biên cảnh Bi Trạch Vực không sai biệt lắm một tỷ người, tuy đại đa số đều là Thần Huyền, Trấn Nhạc, cũng không phải tinh nhuệ của các bộ nhưng một tỷ người tạo thành trên trăm cái mạch trận công kích ngàn vạn người đồng thời công kích Ngự Thiên Đại Trận.
Nhưng mà vẫn không thể thu hoạch được một kết quả tốt.
Vô Tẫn Thiên Huyền thấy thế thì trong lòng không khỏi thở dài một tiếng: "Xem ra chỉ có thể dựa vào Nạp Lan tiền bối, nếu không thì chúng ta chỉ có thể dựa vào thời gian."
Một tháng.
Một năm.
Thậm chí là mười năm.
Lại qua năm canh giờ.
Vô Tẫn Thiên Huyền từ đầu đến cuối vẫn không đợi được tin tức đến từ Nạp Lan Mộ Hồng, lại chợt nghe nơi chân trời truyền đến tiếng thiên quân vạn mã, chấn động đến đại địa đều đang run rẩy.