Lúc này Ôn Bình vận chuyển Thiên Đạo Thanh Liên Thể dẫn theo Hình Thiên một đầu xông vào trong ngọn núi, tinh thần lực lập tức phóng thẳng tới bảo khố mà hắn mới định vị.
Trong khoảnh khắc khi xông vào Khúc Cảnh Chi Thủy, mạch khí hộ thuẫn vỡ vụn tại chỗ, cũng chỉ có hộ thuẫn do Nguyên Ương Chi Lực hình thành có thể chống đỡ được.
Lại nhìn Hình Thiên một chút, dùng tử khí ngạnh kháng, hoàn toàn không sợ Khúc Cảnh Chi Thủy. Thấy cảnh này, Ôn Bình trực tiếp đứng ở bên cạnh Hình Thiên, để Hình Thiên dùng tử khí bảo vệ mình, cũng đỡ phải lãng phí lực lượng linh thể và tinh lực.
Một lát sau, Hình Thiên dẫn theo Ôn Bình một đường vô hại thông qua được Khúc Cảnh Chi Thủy.
Lạch trời trở ngại Nạp Lan Mộ Hồng nhiều năm như vậy, trước mặt Hình Thiên nó giống như là bể bơi, muốn đến thì đến.
"Được rồi, ngươi bận bịu chuyện của mình đi." Ôn Bình móc ra Truyền Âm Thạch lần nữa, không có cho Vi Sinh Tinh Vũ tiếp tục trông coi Nạp Lan Mộ Hồng nữa.
Mà bên trong Bất Hủ Tông, Nạp Lan Mộ Hồng thấy Vi Sinh Tinh Vũ nhận được tin tức sau đó đứng dậy rời đi thì lâm vào trầm mặc thật lâu.
Nàng biết, Ôn Bình đã tiến vào bảo khố!
Lúc này mới trăm hơi thở mà thôi!
Chỉ có thể cản Ôn Bình trăm hơi thở nhưng lại ngăn cản nàng mấy trăm năm.
Nghĩ đến đây, Nạp Lan Mộ Hồng liếc mắt nhìn hai vị Trấn Thủ Sứ trước Tuyền Nghệ Cung, trong lòng ngũ vị tạp trần.
"Sớm biết là như thế này thì còn không bằng ta không đến Triều Thiên Hạp." Thấp giọng cảm thán, Nạp Lan Mộ Hồng lại trầm mặc.
Cùng lúc đó, Ôn Bình tiến vào bảo khố, sau đó thứ nhìn thấy chính là thư quyển mênh mông vô bờ, bọn chúng chỉnh chỉnh tề tề bay ở trên đỉnh đầu.
Ôn Bình dùng tinh thần lực quét qua, ròng rã trăm vạn bản.
Có mạch thuật.
Có công pháp.
Phẩm cấp gì đều có, dù chỉ là Hoàng cấp.
Đương nhiên.
Công pháp và mạch thuật cấp Nguyên Ương cũng có.
Mặc dù không nhiều, chỉ có ba quyển nhưng cũng đủ rồi.
Nạp Lan Mộ Hồng phán đoán không có sai, nếu như nàng có thể đi vào thì chắc chắn có cơ hội bước vào Nguyên Ương Cảnh.
Ngoại trừ mạch thuật công pháp thì còn có nhiều loại thư tịch, dạy người tu luyện Tuyền Qua Nhất Đạo, dạy người sinh tồn được trong hung hiểm chi địa nào đó như thế nào vân vân.
"Có thể đặt ở bảo khố tông môn." Ôn Bình không có nhìn nhiều, trực tiếp dùng tàng giới cất hết những sách này.
Hắn không dùng được nhưng những người khác trong tông môn có thể dùng.
Sau khi thu hồi trăm vạn trân tàng này, Ôn Bình lại tới một khu vực bảo khố thiên tài địa bảo, tinh thần lực quét qua, có vài chục vạn cái.
Vẫn như cũ, hắn không cần nhưng tông môn có thể dùng.
Sau khi thu lại, Ôn Bình lập tức đi vào trong, chuẩn bị đi tìm khí tức Nguyên Ương Chi Lực nồng đậm vừa tiến đến thì lập tức cảm nhận được đó.
Tiếp tục đi về phía trước một khoảng cách, Ôn Bình thấy được thứ phát ra hào quang nhỏ yếu trong bóng tối, như là sao trong đêm tối.
Từng sợi từng sợi Nguyên Ương Chi Lực phiêu phù ở trong đó, Ôn Bình dùng tinh thần lực quét qua, lập tức đại hỉ, bởi vì khoảng chừng sáu trăm sáu mươi bảy sợi.
"Khá lắm, may bị ta tiệt hồ, nếu không Nạp Lan Mộ Hồng gần như trăm phần trăm bước vào Nguyên Ương Cảnh."
Đi theo, hệ thống bỗng nhiên mở miệng: “Túc chủ hiểu sai một chuyện, khi có được công pháp cấp Nguyên Ương, cơ hội Nạp Lan Mộ Hồng đột phá Nguyên Ương Cảnh chính là trăm phần trăm. Bởi vì không phải ai cũng giống như túc chủ, cần luyện hóa một ngàn sợi Nguyên Ương Chi Lực. Căn cơ yếu một ít thậm chí chỉ cần một sợi Nguyên Ương Chi Lực thì có thể bước vào Nguyên Ương Cảnh. Chỉ là sau khi đột phá thì người đó cũng chỉ là hạng chót trong Nguyên Ương Cảnh."
"Thì ra là thế, ta vẫn cho là mỗi người đều phải luyện hóa một ngàn sợi Nguyên Ương Chi Lực. Cũng may là bị ta tiệt hồ."
Nếu không mình phải đối mặt hai vị Nguyên Ương Cảnh.
Không.
Có lẽ sẽ là một vị.
Nạp Lan Mộ Hồng sẽ chịu chia sẻ Nguyên Ương Chi Lực cho Thiên Vô Tâm?
Tuyệt đối không có khả năng.
Đổi vị trí suy nghĩ một chút, nếu như mình là Nạp Lan Mộ Hồng thì chắc chắn sẽ không chia xẻ.
"Phát tài phát tài!" Ôn Bình vui mừng, bắt đầu thu Nguyên Ương Chi Lực.
Tăng thêm giết Thiên Vô Tâm nổ, chuyến này hết thảy thu hoạch được bảy trăm sợi!
Sau khi cất Nguyên Ương Chi Lực, Ôn Bình dùng tinh thần lực quét xung quanh một vòng, phát hiện trong chỗ sâu nhất trong tầng không gian này còn có một vật.
Một viên châu lớn chừng quả đấm!
Khi Ôn Bình đi tới trước mặt, trước mắt trực tiếp nhảy ra pop-up của hệ thống.
“Triều Thiên Hạp Thế Giới Châu.”
“Thất Tuyền Tuyền Qua Thần Tượng chế tạo, không năng lực công kích, không năng lực công kích.”
“Tác dụng: Sau khi nhận chủ, túc chủ có thể trở thành chủ nhân Triều Thiên Hạp, từ đó được đăng ký vào trong danh sách. Đồng thời trong khoảnh khắc kể từ khi nhận chủ, Triều Thiên Hạp sẽ được quyết tắc tuyệt đối do rất nhiều Nguyên Ương Cảnh chế định bảo hộ, sẽ không bị kẻ cướp đoạt cướp đoạt.”
"Đồ tốt.” Không cần nghĩ Ôn Bình cũng biết chắc chắn do người đó để lại.
Theo sau đó, hệ thống lại giải thích: "Túc chủ xin chú ý, nhận chủ Thế Giới Châu, vị trí Triều Thiên Hạp cũng sẽ bại lộ. Hơn nữa bên trong quy tắc nói là không bị kẻ cướp đoạt cướp đoạt nhưng đó chỉ là sẽ không bị cường giả Nguyên Ương Cảnh cướp đoạt. Nhưng Nguyên Ương Giới cùng cấp độ vẫn có thể cướp đoạt ngươi, Nguyên Ương Cảnh cũng không thể can thiệp. Đồng thời nhận chủ Thế Giới Châu thì Triều Thiên Hạp không bị Nguyên Ương Cảnh cướp đoạt đồng thời cũng sẽ được Nguyên Ương Cảnh bảo hộ, phòng ngừa Nguyên Ương Cảnh khác tiến hành cướp đoạt Triều Thiên Hạp, nhưng muốn được bảo hộ thì cũng phải trả giá."
"Giá gì."
Hệ thống đáp: “Nguyên Ương Giới lục tinh, ba năm hai sợi Nguyên Ương Chi Lực."