"Trực tiếp nhận chủ đi, sau khi nhận chủ xong thì năng lực đặc thù sẽ giống như là điểm tâm mà ngươi ăn sáng nay, bị tiêu hóa một cách rất đơn giản."
Ôn Bình dứt lời, thỏa mãn thu hồi Nguyên Ương Chi Lực.
Trong lúc nhất thời Lưu Nguyệt Bình Sa không biết làm sao, khi chiến đao to lớn có Hắc Viêm bám vào được đưa vào trong tay của nàng thì nàng mới kịp phản ứng lại.
Trong đầu cũng bắt đầu rối rắm với hai suy nghĩ.
Nhận chủ.
Hay là không nhận chủ?
Nếu như nàng không nhận chủ thì tiền bối tức giận thì phải làm sao bây giờ?
Nếu như nàng nhận chủ mà tiền bối trở mặt thì phải làm sao bây giờ?
"Liều mạng!" Lưu Nguyệt Bình Sa khẽ cắn môi lựa chọn nhận chủ, bởi vì cho dù nàng có chọn như thế nào đi nữa thì kết cục vẫn chỉ là không biết là tốt hay là xấu.
Ôn Bình nhắc nhở: "Đưa cái cảm giác vào bên trong đó thì có thể nhận chủ được. Còn có một chuyện, cảnh giới mạch thuật tăng lên, tốt nhất là nên thêm vào thủ đoạn mạnh nhất của ngươi. Chỉ cần cảnh giới của nó không vượt qua viên mãn thầy có thể tăng lên hai cảnh giới, bước thẳng vào cảnh giới hóa cảnh."
Lưu Nguyệt Bình Sa vội vàng làm theo, trong nháy mắt khi cảm giác của nàng dò vào trong đó thì một luồng lực lượng đột nhiên tràn vào bên trong cơ thể của nàng.
Theo sau đó là một luồng tin tức xuất hiện ở trong đầu của nàng.
Vô Địch Kim Thân!
"Long Nguyệt, tiễn khách." Giao dịch đạt thành, Nguyên Ương Chi Lực tới tay, Ôn Bình không kịp chờ đợi muốn trở về xem kết quả bạo kích trả về.
Long Nguyệt vội vàng bỏ bộ đồ pha trà trong tay xuống, nhanh chóng đi tới trước mặt Lưu Nguyệt Bình Sa, không kiêu ngạo không tự ti mở miệng: “Tiền bối, hoan nghênh lần sau quang lâm Tử Khí Các."
Mà Lưu Nguyệt Bình Sa, khi nàng kịp phản ứng lại thì nàng đã đứng ở bên ngoài Tử Khí Các. Vô thức quay đầu nhìn lên, trong tiệm đã không còn bóng dáng của Ôn Bình.
"Chẳng lẽ đây chỉ là một cái giao dịch thật hay sao?" Lưu Nguyệt Bình Sa giật mình đứng yên tại chỗ, bởi vì Vô Địch Kim Thân trở thành một loại thủ đoạn của mình, giống như là mạch thục. Chỉ cần tâm niệm vừa động thì có thể sử dụng Vô Địch Kim Thân.
Cũng trong lúc mà Lưu Nguyệt Bình Sa sững sờ tại nguyên chỗ, những nửa bước Nguyên Ương và những người vây xem đang chờ mong sẽ xảy ra chuyện gì đó đều tập trung nhìn vào Lưu Nguyệt Bình Sa, nhưng mà khi nhìn thấy ánh mắt của Lưu Nguyệt Bình Sa thì tất cả đều khó hiểu.
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Tại sao Lưu Nguyệt Bình Sa vừa mới đi ra ngoài thì khiến cho người ta cảm thấy hình như là nàng đang bối rối?
"Hoan nghênh lần sau trở lại." Hắc Thạch Yêu Hầu hơi hành lễ.
Lưu Nguyệt Bình Sa cũng vô thức hoàn lễ.
Mọi người xung quanh thì càng bối rối hơn.
Phủ chủ xảy ra chuyện gì thế?
Còn hành lễ với yêu!
Cấm yêu lệnh của Thiên Khải Thành là do chính Thiên Hộ Phủ ban phát, ngày xưa người đả kích Yêu tộc hung nhất trong Thiên Khải Thành cũng là Phủ chủ.
Lưu Trảm thấy thế thì có chút thấp thỏm, vô thức nghĩ tới một khả năng xấu.
Đó chính là Tử Khí Các có Nguyên Ương Cảnh tọa trấn thật.
Nếu không thì sao Phủ chủ sẽ trở nên khác thường như thế?
"Phủ chủ, ngài bị sao vậy?"
"Không có... không có gì..." Lưu Nguyệt Bình Sa ấp a ấp úng đáp lại hai câu, sau đó lại quay người khom lưng chào Tử Khí Các một lần nữa rồi mới rời khỏi đó.
Đến khi Lưu Nguyệt Bình Sa rời đi, cử động của Lưu Nguyệt Bình Sa giống như bệnh dịch bắt đầu truyền bá bên trong Thiên Khải Thành.
Danh tiếng của Tử Khí Các nâng cao một bước!
Cùng lúc đó, Ôn Bình đã đi lên trên lầu đồng thời mở ra giao diện của hệ thống.
"Nhận lấy trả về!"
“Bạo kích thành công!”
“Nhận được Nguyên Ương Chi Lực: X6.”
Sau một khắc, trong không gian của hệ thống có thêm sáu sợi Nguyên Ương Chi Lực.
Nhìn sáu sợi Nguyên Ương Chi Lực này, Ôn Bình hài lòng cười một tiếng: “Trời không phụ người có lòng, cộng thêm một sợi lấy được do bán Tuyền Qua Sát Khí, tổng cộng là bảy sợi Nguyên Ương Chi Lực. Hai tấm Tuyền Qua Đồ còn lại, cho dù là chỉ bạo kích gấp đôi thì ta cũng có thể nhận được sáu sợi."
Giao dịch đầu tiên diễn ra suôn sẻ, hai tấm tiếp theo hẳn là sẽ bán được rất dễ dàng, dù sao thì nếu bàn kỹ lại thì thực lực tăng lên do một sợi Nguyên Ương Chi Lực mang tới chắc chắn không thể nào mạnh hơn năng lực đặc thù được.
Đóng giao diện của hệ thống, sau đó Ôn Bình trực tiếp lấy ra một sợi Nguyên Ương Chi Lực đưa vào trong cửa vào, sau khi xuống lầu thì kêu Long Nguyệt sửa bảng hiệu ở cửa ra vào lại một chút.
Chỉ có tám chữ.
Hai món cuối cùng!
Bán xong thì ngừng!
Sau khi Long Nguyệt sửa đổi bảng hiệu xong trở về thì không có phản ứng gì, nhưng khi đi vào trong phòng nghỉ ngơi của Ôn Bình thì lại lộ ra nguyên hình.
"Tông chủ, đây là chỗ nào, ông trời ơi, mặc dù những lời mà bọn họ nói ta hoàn toàn không nghe hiểu được gì cả nhưng mà vừa rồi ta dùng tinh thần lực kiểm tra một lần, Trấn Nhạc Cảnh, Địa Vô Cấm xuất hiện khắp nơi, ngay cả Thiên Vô Cấm cũng rất nhiều."
"Bây giờ biết thực lực của mình kém như thế nào rồi chứ." Ôn Bình ngồi dựa vào ghế, vẫn luôn nhắm hai mắt không có mở ra, nói.
Nụ cười trên mặt Long Nguyệt lập tức biến mất, khổ sở nói: "Tông chủ, ta mới tu luyện có bao lâu đâu, có thể có được sức chiến đấu ngang với Địa Vô Cấm thượng cảnh thì đã mạnh lắm rồi. Ngài xem ca ta, tỷ ta, bây giờ bọn họ đều không bằng ta, nhất là ca ta!"
"Được rồi, đi làm việc của mình đi." Ôn Bình không lời nào để nói, dù sao những chuyện mà Long Nguyệt nói cũng đúng sự thật, thiên phú tu luyện tinh thần lực của nàng đúng là không tệ, nhất là trên con đường triệu hoán hệ này thì tiến bộ của nàng có thể nói là đáng sợ.