Lúc này Ôn Bình rất tự nhiên lùi lại mười mấy bước, để lộ ra hai vị Trấn Thủ Sứ của Tuyền Nghệ Cung bị mình che đi nãy giờ.
Mắt thấy thế công của mấy người sắp rơi xuống, Ôn Bình không có mở ra mạch môn, cũng không lui nữa.
"Tại sao không đồng loạt ra tay chứ?" Ôn Bình không khỏi cảm thán một tiếng: "Ngay cả cơ hội lười biếng cũng không cho ta."
Trong nháy mắt khi nói xong, hai vị Trấn Thủ Sứ bỗng nhiên động, trăm miệng một lời giận quát một tiếng đồng thời hai người cùng đấm ra một quyền.
"Dám tập kích Tuyền Nghệ Cung, muốn chết!"
Oanh ——
Quyền phong nổ tung, quét tới.
Quyền phong tận diệt mạch thuật Thiên cấp thượng phẩm của sáu người, sau đó che mất sáu người Thiên Hà còn chưa kịp phản ứng.
"Lui!"
"Lui!"
Sắc mặt mấy người Mộ Kỳ Cường cứng lại, ngũ mạch cùng chấn động, sau đó lấy mạch khí và Nguyên Ương Chi Lực ngăn cản quyền phong quét qua.
Nhưng mà cho dù chỉ là quyền phong quét qua cũng đánh bốn người Mộ Kỳ Cường bay ngàn trượng.
Sáu người Thiên Hà thì vô cùng thảm liệt.
Quyền phong tiêu tán, còn có Thiên Hà và ba người có linh thể tương đối nhỏ yếu khác tiêu tán theo nó.
Hai người còn sót lại như là diều bị đứt dây rơi xuống quần sơn của Bất Hủ Tông, linh thể đã trở nên khó coi.
Sau khi oanh ra một quyền này, hai vị Trấn Thủ Sứ như là không có chuyện gì xảy ra, chậm đi về trước Tuyền Nghệ Cung.
Nạp Lan Mộ Hồng mắt thấy cảnh tượng này, trong lòng không thể bình tĩnh.
Một quyền!
Chỉ là một quyền mà thôi.
Không có dẫn động mạch khí, không có dẫn động Nguyên Ương Chi Lực, chỉ một quyền bình thường mà thôi.
Đây chính là thực lực của cường giả Nguyên Ương Cảnh sao?
"Nhìn cái gì đó, lên." Khi Nạp Lan Mộ Hồng quay đầu nhìn lại, vừa khéo đối mặt với Ôn Bình.
Nạp Lan Mộ Hồng vội vàng gật đầu: "Rõ!"
Nói xong, Nạp Lan Mộ Hồng hóa thành kinh hồng, bay thẳng đến chỗ ba người Mộ Kỳ Cường vừa mới ổn định thân hình, mạch môn mở ra.
Hình Thiên theo sát phía sau.
Ôn Bình thì đưa tay thu hồi Nguyên Ương Chi Lực do bốn người Thiên Hà nổ văng ra, cũng hóa thành kinh hồng, nhưng mà không phải hướng tới Mộ Kỳ Cường mà hướng hai người khác đã thoi thóp rơi xuống quần sơn Bất Hủ Tông.
"Chỉ như vậy mà cũng dám xông Bất Hủ Tông?" Ôn Bình khẽ trào phúng một tiếng, Thanh Liên Kiếm hóa thành thanh mang chui từ bên trong tàng giới ra.
Bá ——
Một kiếm chém xuống, xuyên thủng lồng ngực một người trong núi.
Một người khác thấy thế thì kinh hãi, giãy dụa muốn xoay người lại nhưng lại bị Thanh Liên Kiếm chém nát đầu.
Chỉ trong ba hô hấp, lại chết hai người.
"Nguyên Ương Cảnh! Không thể nào!"
Không phải Triều Thiên Hạp ngay cả bá chủ cũng không có sao?
Tại sao lại có Nguyên Ương Cảnh?
Biết được kết quả này, Mộ Kỳ Cường hoàn toàn không để ý đến Nạp Lan Mộ Hồng và Hình Thiên đã tới trước mặt, hóa thành một sợi kinh hồng chạy ra ngoài.
Hai người Lạc Phong Tam Thiên thực lực kém hơn Mộ Kỳ Cường thấy Hình Thiên đuổi theo thì vội vàng chia nhau bay về phía hai hướng.
Thấy thế, Nạp Lan Mộ Hồng chỉ đành chọn một trong hai truy kích.
Nhưng mà khi ba người Mộ Kỳ Cường nhìn thấy hai vị Nguyên Ương Cảnh đó không có đuổi theo thì trong lòng lập tức thở dài một hơi.
Có lẽ là suy nghĩ nhiều.
Chắc chắn bọn họ không phải Nguyên Ương Cảnh, chỉ có thể thôi phát ra một đòn đến gần vô hạn Nguyên Ương Cảnh trong thời gian ngắn ngủi mà thôi.
Nếu là Nguyên Ương Cảnh thật thì đã giết sạch bọn họ chỉ trong khoảnh khắc rồi.
"Rút lui trước!"
Mộ Kỳ Cường hô một tiếng, cũng mặc kệ hai người Lạc Phong Tam Thiên có nghe hay không.
"Chỉ cần ngăn chặn bọn họ." Ôn Bình truyền âm cho Hình Thiên và Nạp Lan Mộ Hồng, sau đó rút kiếm đánh tới một người khác.
Không nói nhảm, sau khi đuổi kịp Lạc Phong Tam Thiên, trực tiếp toàn lực chuyển vận một chiêu Thanh Liên Kiếm Ca, cũng vận chuyển Thiên Đạo Thanh Liên Thể cầm Thanh Liên Kiếm trong tay tự mình mở đường.
Bá ——
Khi đầy trời Thanh Liên lướt qua trời cao, bao phủ Lạc Phong Tam Thiên, Lạc Phong Tam Thiên phóng ra mạch thuật phòng ngự cũng được, sử dụng vũ khí trong tay cũng được, tất cả đều vỡ vụn, chỉ có nhục thể không có vỡ vụn sau khi sức sống tan hết.
Khi Mộ Kỳ Cường quay đầu lại thấy cảnh này thì quá sợ hãi, trong đầu đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ.
Tại sao lại mạnh như vậy?
Còn mạnh hơn Phó đoàn trưởng có thể xưng là vô địch dưới ba vị Nguyên Ương Cảnh trong đoàn cướp đoạt!
Một Triều Thiên Hạp nho nhỏ, ngay cả bá chủ cũng không có, tại sao lại có cường giả có thực lực như thế được?
Nửa bước Nguyên Ương thì có được thực lực như thế này, rõ ràng chỉ cần ló đầu ra thì sẽ được cường giả trên Nguyên Ương Cảnh coi trọng, thậm chí thu làm đệ tử thân truyền. Nhưng tông chủ Bất Hủ Tông này không những không ngoi đầu lên mà còn giấu Triều Thiên Hạp đi.
"Đã mạnh như vậy, tại sao còn phải giấu đi!" Mộ Kỳ Cường không cam lòng thu ánh mắt lại, nếu biết trước là như vậy thì hắn sẽ chờ mấy người đoàn trưởng đến.
Sau một khắc.
Ôn Bình bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Mộ Kỳ Cường.
"Đến cũng đến rồi, đi vội vã như vậy làm gì."
Nói xong, Ôn Bình tái khởi kiếm chiêu, Thanh Liên Kiếm kéo theo đầy trời Thanh Liên mãnh liệt ép tới Mộ Kỳ Cường đã cùng đồ mạt lộ.
Cảm nhận được kiếm ý kinh khủng khiến cho người ta hít thở không thông, Mộ Kỳ Cường bộc phát toàn bộ Nguyên Ương Chi Lực dựng một cái hộ thuẫn trước người, sau đó lấy từ bên trong tàng giới ra một khối tinh thạch tràn đầy kim sắc Long Bích Văn trực tiếp bóp nát.
Phanh ——
Trong nháy mắt khi tinh thạch vỡ vụn, Mộ Kỳ Cường oán hận trừng mắt nhìnÔn Bình: “Ôn Bình, ngươi chờ đó, ta sẽ trở lại."
Oanh ——
Một tiếng vang thật lớn truyền đến.
Hộ thuẫn Nguyên Ương Chi Lực trước người Mộ Kỳ Cường nát, xung kích mạnh mẽ không ngừng cọ rửa linh thể Mộ Kỳ Cường.