Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 2107 - Chương 1959 - Chỉ Có Một Lựa Chọn (2)

Chương 1959 - Chỉ có một lựa chọn (2)
Chương 1959 - Chỉ có một lựa chọn (2)

Bên ngoài Triều Thiên Hạp đã không có bất kỳ động tĩnh gì.

Nhưng mà hắn vừa mới khởi hành thì Ôn Bình đã xuất hiện.

"Không sao, về đi."

Dứt lời, Ôn Bình thông qua truyền tống trận trở về Bất Hủ Tông.

Mộc Long thấy thế thì nhìn ra bên ngoài hư không một cái, cũng không có theo Ôn Bình về tông mà tiếp tục bay về phía vùng hư không bên ngoài Triều Thiên Hạp.

Hắn rất muốn quan sát tình huống bên ngoài một chút, bởi vì trước đó hắn cảm ứng được khí tức mạnh mẽ hơn Mộ Kỳ Cường rất nhiều.

Thế nhưng là hắn chỉ tồn tại mấy hơi.

Khi Mộc Long đặt chân hư không bên ngoài Triều Thiên Hạp, hắn chỉ nhìn thấy một khu vực hư vô và một lượng lớn thân thể tàn phế.

Rất nhanh, ánh mắt Mộc Long khóa chặt một bộ thi thể to lớn không có đầu, lồng ngực cũng bị xuyên thủng. Hắn có thể cảm nhận được khi tất còn sót lại từ thi thể đó chính là khí tức mà hắn cảm ứng được ở trên bầu trời Triều Thiên Hạp trước đó.

"Xem ra hắn bị tông chủ miểu sát." Mộc Long thán phục một tiếng, nhưng mà như vậy cũng chưa đủ thỏa mãn lòng hiếu kỳ của hắn.

Lòng hiếu kỳ càng tăng hơn.

Hắn rất hiếu kì muốn biết bây giờ tông chủ đã mạnh đến mức nào?

Người tu hành còn mạnh mẽ hơn Mộ Kỳ Cường mà cũng bị miểu sát, chẳng lẽ tông chủ đã đột phá tới Nguyên Ương Cảnh rồi?

Mang theo hiếu kì, Mộc Long trở về tông.

Sau khi về tông thì lập tức bị mấy người Trần Hiết và Long Nguyệt gấp gáp trở về vây quanh.

Bởi vì Ôn Bình không để ý đến bọn họ trực tiếp trở về Thính Vũ Các, như vậy thì lúc này cũng chỉ có một mình Mộc Long biết được mọi chuyện.

"Mộc Long trưởng lão, có bao nhiêu kẻ cướp đoạt?"

"Mộc Long trưởng lão, kẻ cướp đoạt đều bị giết hết rồi sao?"

Dưới sự truy vấn của Trần Hiết và Long Nguyệt, Mộc Long chỉ trả lời một câu ngắn gọn: "Chết hết, đều bị tông chủ giết, dù là người còn mạnh mẽ hơn Mộ Kỳ Cường thì cũng bị miểu sát."

Nói xong, lòng hiếu kỳ của Trần Hiết và Long Nguyệt còn tăng mạnh hơn nữa, giống y như là Mộc Long lúc này.

Một bên khác, Ôn Bình trở lại Thính Vũ Các, sau đó lập tức lấy một cỗ thi thể ra, là một người tu hành nửa bước Nguyên Ương gần với Thiên Cương Trản.

Ôn Bình cố ý để lại toàn thây cho hắn, mục đích chính là muốn dùng Vong Linh Triệu Hoán Thuật khống chế hắn nói ra vị trí của Tam Không Đoàn bây giờ.

Và tình huống đại khái của nó!

"Bây giờ đại bộ đội Tam Không Đoàn ở đâu?"

Dưới sự khống chế của Ôn Bình, hắn chậm rãi mở miệng nói: "Thiên Phong Giới."

Lúc này, Ôn Bình mở ra địa đồ Nguyên Ương Giới, nhìn một cái là thấy được Thiên Phong Giới —— nó cách Triều Thiên Hạp năm sáu cái Nguyên Ương Giới lục tinh.

Khiến Ôn Bình rất ngạc nhiên chính là tin tức giản dị của cái Thiên Phong Giới này biểu hiện nó là Nguyên Ương Giới lục tinh dưới trướng Khải Vân Thiên.

"Thiên Phong Giới có quan hệ gì với Tam Không Đoàn?" Ôn Bình lại hỏi.

Hắn chậm rãi mở miệng: "Thiên Phong Giới chi chủ chính là một trong số Phó đoàn trưởng Tam Không Đoàn."

"Thú vị." Ôn Bình suy tư sau đó lẩm bẩm một câu, sau đó lại hỏi: "Đoàn trưởng Tam Không Đoàn cũng ở trong Thiên Phong Giới hay sao?"

"Đang trên đường đến đây."

Ôn Bình lấy gặn hỏi lần nữa: "Khi nào thì hắn đến Triều Thiên Hạp?"

"Trong vòng năm ngày, bởi vì đại chiến ở đông bộ Thanh Thần Giới Vực đã mở màn, chẳng mấy chốc thì đại quân Khải Vân Thiên sẽ rời khỏi đây để đến địa điểm giao chiến."

"Vậy đoàn trưởng Tam Không Đoàn mạnh như thế nào?" Vấn đề này Ôn Bình chỉ định hỏi thử một chút dù sao vấn đề này thì hẳn là ngay cả thân tín cũng không thể đoán ra được.

Kẻ cướp đoạt đao kiếm đổ máu, đâu thể nào không giấu giếm chút được?

Thi thể đáp lại: "Mạnh bao nhiêu thì không có ai biết nhưng có thể xác định được là đoàn trưởng của chúng ta bước vào Nguyên Ương Cảnh chỉ ba trăm năm đến ba trăm năm mươi năm, nhưng có thể đánh bất phân thắng bại với Nguyên Ương Cảnh nhập cảnh ngàn năm."

Sau khi nghe xong, Ôn Bình nhíu mày lại.

Xem ra đoàn trưởng Tam Không Đoàn này cũng không phải là kẻ yếu trong Nguyên Ương Cảnh, với thực lực của hắn bây giờ có thể chiến thắng hay không đúng là khó mà nói được.

Ôn Bình trầm tư mấy hơi sau đó lại hỏi: "Vậy toàn bộ Tam Không Đoàn có bao nhiêu người tu hành nửa bước Nguyên Ương?"

"Không xác định, bên ngoài nửa bước Nguyên Ương Cảnh có chừng hai trăm người."

Liên tiếp ba cái vấn đề, sau đó Ôn Bình không có tiếp tục hỏi tiếp.

Những nửa bước Nguyên Ương đó không thể tạo thành uy hiếp.

Chỉ cần đoàn trưởng Tam Không Đoàn chết, bọn họ sẽ cây đổ bầy khỉ tan.

Nhưng đoàn trưởng Tam Không Đoàn cũng khó đối phó. Ít nhất một mình hắn thì khó đối phó, cũng không thể chờ người ta giết tới tận cửa.

"Tìm người trợ giúp?"

Ôn Bình suy nghĩ lung tung một phen, thu hồi Vong Linh Triệu Hoán Thuật, chuẩn bị đi vào trong Đệ Ngũ Thế Giới luyện hóa Nguyên Ương Chi Lực.

Năm trăm bảy mươi hai sợi, chỉ cần tốn một ngày rưỡi bên trong Đệ Ngũ Thế Giới là có thể luyện hóa hết được, đến lúc đó có lẽ phần thắng có thể tăng lên thêm một chút nữa.

Một ngày rưỡi sau.

Ôn Bình đi từ bên trong Đệ Ngũ Thế Giới ra.

Giống như hắn đoán, tổng số Nguyên Ương Chi Lực luyện hóa đạt tới một ngàn chín trăm hai mươi hai sợi thì thực lực tổng hợp tăng gấp hai gấp ba.

Nếu như muốn giết Thiên Cương Trản thì hẳn là có thể dễ như là thái thịt.

Ngay khi Ôn Bình chuẩn bị đi Tiên Phủ Viên một chuyến, gặp phụ mẫu vừa mới về tông hôm qua một chút thì phát hiện Long Nguyệt đang chờ ở bên ngoài Đệ Ngũ Thế Giới.

Thậm chí nàng còn dời bàn làm việc tới chỗ này ngồi chờ.

Ôn Bình vừa ra tới, Long Nguyệt vội vàng dừng công việc trong tay lại đứng dậy kinh hỉ hỏi: "Tông chủ, cuối cùng ngài cũng đi ra rồi."

Bình Luận (0)
Comment