Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn ( Dịch )

Chương 2112 - Chương 1964 - Thiên Phong Giới Chi Chiến (Thượng)

Chương 1964 - Thiên Phong Giới chi chiến (Thượng)
Chương 1964 - Thiên Phong Giới chi chiến (Thượng)

Nhưng bây giờ có người dám gọi thẳng tên, cho nên trong khoảnh khắc khi tiếng gọi truyền ra, người trong Thiên Phong Giới không cần biết là đang làm cái gì đều không khỏi dừng lại, đều kinh ngạc nhìn lên thiên khung, định tìm kiếm nơi phát ra tiếng.

Nhưng mà bọn họ không thấy gì cả.

Nhưng chính bởi vì cái gì cũng không thấy cho nên bọn họ mới càng thêm chấn kinh, đồng thời trong lòng cũng sinh ra cảm xúc thấp thỏm bất an.

Một ý nghĩ xuất hiện trong đầu tất cả mọi người —— chẳng lẽ là có địch nhân đánh vào Thiên Phong Giới rồi?

Cũng trong lúc thổ dân bên trong Thiên Phong Giới đều bất an nhìn lên thiên khung, mười một người tu hành nửa bước Nguyên Ương Cảnh hóa thành kinh hồng xuyên qua biển mây, quỳ rạp xuống vị trí ngàn trượng dưới chân Vân Khởi, không một người dám nhìn thẳng ánh mắt lạnh lẽo của Vân Khởi.

"Tham kiến bá chủ!"

"Tham kiến bá chủ!"

"Tham kiến bá chủ!"

Mười một người không hẹn mà cùng mở miệng, đầu cũng không ngừng dập như trống.

Đông đông đông đông ——

Ánh mắt lạnh lùng của Vân Khởi nhìn xuống, hờ hững quan sát mười một người này, ánh mắt đó như đang nhìn người sắp chết: "Lục Tam Thiên đâu?"

"Khởi bẩm bá chủ, Giới Chủ đang bế quan, muốn tăng cường thêm một chút, trên chiến trường có thể góp thêm chút sức cho Khải Vân Thiên." Một người tu hành nửa bước Nguyên Ương vội vàng đáp, nhưng mà vẫn không dám ngẩn đầu.

Bởi vì đỉnh đầu dần truyền ra ý lạnh thấu xương, khiến cho người ta sống lưng lạnh lẽo, không trong trời đông giá rét nhưng lại hơn hẳn trời đông giá rét.

"A ——" Vân Khởi mỉa mai cười lạnh một tiếng, sau đó sáu mạch cùng chấn động.

Phanh ——

Mạch môn rung động mở ra, trong khoảnh khắc đó, mười một người dưới chân thân thể đồng thời run lên, đầu không khỏi cúi thấp hơn nữa.

"Một đám Bạch Nhãn Lang!" Vân Khởi lạnh lùng mở miệng, đưa tay dẫn động mạch khí mênh mông bao quanh mười một người.

Phanh ——

Vân Khởi không có động tác dư thừa, chỉ tâm niệm vừa động, mười một người vỡ ra trong đám mạch khí đó.

Giống như quả cầu nước bị bóp nát.

Thấy cảnh này, Ôn Bình cũng đổi mới nhận thức về Vân Khởi. Cái tên này ở trước mặt mình thì một tiền bối hai tiền bối, cực kỳ khiêm tốn, nhưng mà khi ra khỏi cửa Tử Khí Các thì hóa thành đồ tể giết người mắt cũng không nháy lấy một cái.

Mười một vị nửa bước Nguyên Ương, nói giết là giết, không nói nhảm một câu, cũng không quan tâm trong đó có người vô tội hay không.

Cùng lúc đó, sau khi giết chết mười một người, Vân Khởi cũng không có dừng tay mà trong khoảnh khắc đó hắn oanh ra hơn ngàn quyền, vỡ nát trăm trượng bích chướng Khúc Cảnh bên cạnh.

Phốc ——

Khúc Cảnh Chi Thủy lập tức từ đó tràn ra, mãnh liệt đổ xuống Thiên Phong Giới.

"Còn trốn tránh, có ý nghĩa gì nữa hay không?" Làm xong tất cả mọi chuyện, Vân Khởi lạnh giọng nói: "Lục Tam Thiên, ra nhận lấy cái chết!"

Nói xong, Vân Khởi bình tĩnh quan sát Khúc Cảnh Chi Thủy mãnh liệt, mắt thấy nó đẩy biển mây ra rơi xuống quần sơn, nuốt hết hết thảy sinh linh trong những nơi đi qua. Nhưng như vậy vẫn chưa xong, Vân Khởi muốn phá vỡ bích chướng Khúc Cảnh nữa.

Định dìm nước Thiên Phong Giới!

"Bá chủ, Thiên Phong Giới vô tội." Đột ngột, một đạo kinh hồng vạch phá bầu trời mà đến, dừng ở cách Vân Khởi ngàn trượng.

Người này chính là Lục Tam Thiên.

Nhưng mà trong nháy mắt khi nói xong thì một lượng lớn Nguyên Ương Chi Lực trống rỗng xuất hiện, nhanh chóng trói chặt lấy Lục Tam Thiên còn chưa kịp phản ứng, cho dù hắn có giãy dụa như thế nào đi nữa thì từ đầu đến cuối cũng không tránh thoát được, rơi vào đường cùng, chỉ có thể chọn chấp nhận số phận.

Thật ra thì lúc hắn đi ra là hắn đã đoán được kết cục rồi.

Nhưng hắn vẫn đi ra.

Không vì nguyên nhân gì khác.

Chỉ vì Thiên Phong Giới là nhà của hắn.

"Phó đoàn trưởng Tam Không Đoàn, ta cho là với sự tàn nhẫn của ngươi thì cho dù Thiên Phong Giới hoàn toàn bị Khúc Cảnh Chi Thủy nuốt hết thì ngươi cũng sẽ không hiện thân." Vân Khởi nói xong, Nguyên Ương Chi Lực trói buộc Lục Tam Thiên bắt đầu chậm rãi co lại.

Nghe được câu này, trong lòng Lục Tam Thiên run lên.

Quả nhiên bại lộ!

Nhưng hắn cực kỳ không hiểu, tại sao lại bại lộ?

Hắn đã ẩn giấu hơn hai trăm năm, bên trong Tam Không Đoàn hiếm có người biết thân phận chân thật của hắn, cũng chưa từng để lọt ra dấu vết gì, mỗi lần cướp đoạt thì ngay cả mạch thuật Thiên cấp, vũ khí, thậm chí phương thức chiến đấu hắn thường dùng hắn đều không dùng.

Về phần phản đồ?

Không có khả năng!

Trong cơ thể tất cả mọi người đều có một sợi Nguyên Ương Chi Lực của đoàn trưởng, chỉ có sau khi chết mới tiêu tán, có sợi Nguyên Ương Chi Lực này trong cơ thể thì một khi nhắc tới bất cứ tình huống thật gì của thành viên Tam Không Đoàn thì đều sẽ lập tức bạo thể mà chết.

Về phần sau khi chết, lục soát ký ức, loại thủ đoạn này hoàn toàn không có khả năng tồn tại, ít nhất chưa từng nghe nói tới ở Thanh Thần Giới Vực.

Lục Tam Thiên sợ hãi mở miệng: "Bá chủ, Lục Tam Thiên ta mặc dù cướp đoạt Nguyên Ương Giới, người chết trong tay ta cũng không biết bao nhiêu mà tính, nhưng chưa hề làm bất kỳ chuyện gì nguy hại đến lợi ích của Khải Vân Thiên, chuyện này thiên địa chứng giám."

"Ác đồ thấp bé như sâu kiến, ngươi có thủ đoạn đó sao!" Vân Khởi hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn không có xem Lục Tam Thiên ra gì.

Nói xong, Nguyên Ương Chi Lực lại co chặt vào lần nữa, Vân Khởi lại nói: "Đợi Mộng Yêu lấy được tất cả ký ức của ngươi, ta sẽ tự mình đưa những ký ức này đến Thanh Thần Giới, đến lúc đó ngươi có thể đoàn tụ với những người khác ở dưới."

Nói xong, Lục Tam Thiên vừa nghe đến hai chữ Mộng Yêu thì sắc mặt bỗng nhiên thay đổi, không chút do dự chuẩn bị tự bạo.

Bởi vì hắn là Phó đoàn trưởng Tam Không Đoàn, trong trí nhớ có tất cả mọi thứ liên quan đến Tam Không Đoàn mà không muốn người biết. Nếu như ký ức bị Mộng Yêu lấy được, đưa đến Thanh Thần Giới, với thủ đoạn của Thanh Thần Giới thì đủ để dựa theo những ký ức này mà phá hủy toàn bộ mọi thứ của Tam Không Đoàn.

Bình Luận (0)
Comment